Diệp Huyền Tần vỗ vỗ lưng Từ Lam Khiết: “Xin lỗi Lam Khiết, anh đến muộn rồi.”
Từ Lam Khiết nói: “Huyền Tần, anh tới cũng không muộn đâu.”
Diệp Huyền Tần nói: “Yên tâm đi Lam Khiết, chuyện này cứ giao cho anh, anh nhất định sẽ cho em một câu trả lời thỏa đáng.”
Từ Lam Khiết nở nụ cười khổ tâm: “Huyền Tần, chúng ta đã không còn sự lựa chọn nào khác nữa.”
Diệp Huyền Tần: “Vẫn chưa chắc đâu, nhỡ xuất hiện kỳ tích thì sao.” Trong từ điển cuộc sống của Diệp Huyền Tần, trên đời này vốn dĩ không có gì là không thể.
Từ Lam Khiết thở dài: “Huyền Tần, em thật sự bất lực rồi, tập đoàn Diệp Linh giao cho anh xử lý đấy.”
Um.
Diệp Huyền Tần gật đầu.
Từ Nam Huyền cũng bước lên: “Diệp Huyền Tần, bây giờ giao cục rối này cho em đấy, thực sự có hơi ép buộc.
“Có lẽ cho dù là thần tiên xuống thế, thì lần này cũng không thể cứu vãn được tập đoàn Diệp Linh đầu.”
“Cô mau mau thanh lý tập đoàn Diệp Linh cho Daisy là được, chúng tôi sẽ không sẽ không trách cô đầu.
Diệp Huyền Tần chạy đến chỗ Từ Nam Huyền và nói: “Tập đoàn Diệp Linh là cả một bầu trời tâm huyết của em và Lam Khiết, làm sao em có thể chắp tay giao cho người khác được?”
“Chị tin tưởng em, em chưa bao giờ làm mọi người thất vọng”
Từ Lam Khiết và Từ Nam Huyện đã rất quen thuộc với câu nói này.
Khi họ vô số lần bước vào bước đường cùng, thì lại nghe thấy Diệp Huyền Tần nói câu này.
Bây giờ lại nghe Diệp Huyền Tần nói lại câu này lần nữa… Anh thật sự có thể xoay chuyển trời đất sao?
Nhưng tập đoàn Diệp Linh đã là một tòa cao ốc đổ nát rồi, cho dù anh có lợi dụng sự tiện lợi của Thần Soái, thì có lẽ cũng khó có thể vực tập đoàn Diệp Linh lên lại được.
Sao cũng được, Diệp Huyền Tần thích làm gì thì làm.
Ánh mắt Diệp Huyền Tần lướt qua nhóm nhà cung cấp hàng kia.
Không ít nhà cung cấp hàng đều hổ thẹn cúi đầu xuống.
Trước kia, khi công ty bọn họ gặp vấn đề, đặc biệt bị bên chính phủ làm khó dễ thì Diệp Huyền Tần đã giúp đỡ rất nhiều.
Nhưng bây giờ, bọn họ lại bỏ đá xuống giếng, thực sự hơi xấu hổ khi nhìn thẳng anh.
Đương nhiên có nhiều nhà cung cấp hàng vẫn ưỡn ngực ngẩng đầu, không mảy may áy náy.
Đối với bọn họ mà nói, lợi ích là vua, ai có thể mang cho bọn họ lợi ích lớn hơn thì người đó là “mẹ”!
Cuối cùng, ánh mắt Diệp Huyền Tần dừng trên người Daisy: “Chào Daisy, chúng ta lại gặp nhau rồi.” Daisy lạnh lùng gật đầu: “Ừm.”
Diệp Huyền Tần hỏi: “Xin hỏi cô đến chỗ tôi làm gì? Tập đoàn chúng tôi có liên quan đến nghiệp vụ quân bộ, người nước ngoài không tiện đi vào.”
“Bảo vệ, tiền khách.
Tuy nhiên, bảo vệ công ty đã nghỉ việc từ lâu, hoàn toàn không có ai đáp lại.
Daisy cười nói: “Tổng giám đốc Diệp chớ vội đuổi khách, thật không dám giấu diếm gì, lần này tôi tới để thu mua quý công ty.
“Nếu như các anh suy nghĩ kĩ càng, hôm nay chúng tôi sẽ hoàn tất thủ tục, tôi không muốn tốn thời gian với các anh.
Diệp Huyền Tần chém như định chặt sắt: “Vậy thì xin lỗi, chúng tôi sẽ không bán tập đoàn Diệp Linh, cô đừng có mo.”
Daisy thở dài lên tiếng: “Haiz, nếu như hôm nay anh không bán, chỉ sợ nửa đời sau của anh phải trải qua trong tù mất.”
Diệp Huyền Tần nhìn Daisy và nói: “Có ý gì?”
Anh vừa tới, vẫn chưa hiểu rõ chuyện đang xảy ra.
Daisy liếc nhìn nhóm nhà cung cấp hàng kia.
Nhóm nhà cung cấp hàng hiểu ý, lập tức chất vấn Diệp Huyền Tần dữ dội.
“Tập đoàn Diệp Linh đơn phương kết thúc hợp đồng, nhất định phải thanh toán tiền vi phạm hợp đồng.
“Đúng vậy, hôm nay mà không thanh toán tiền vi phạm hợp đồng thì đừng trách chúng tôi tiến hành thủ tục pháp “Anh thiếu chúng tôi khoảng hơn bảy nghìn tỷ tiền vi phạm hợp đồng, số tiền lớn đến mức đủ để cho mấy người ăn cơm tù cả đời”
Diệp Huyền Tần đã hiểu, cuối cùng anh cũng rõ tình huống ở hiện trường.
Daisy quá cao tay.
Ông chủ Triệu cười nói: “Anh Diệp à, tôi đã bàn xong với cô Daisy.
Cô Daisy đồng ý cho tôi mặt mũi, chỉ cần các anh bán tập đoàn Diệp Linh với giá một trăm bảy mươi tỷ cho cô ấy thì cô ấy sẽ xử lí số tiền bồi thường vi phạm hợp đồng bảy nghìn tỷ “Đến lúc đó, các anh không những không cần ăn cơm tù mà còn có được một trăm bảy mươi tỷ, cớ sao không làm chứ?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...