Chiến Thần Phong Vân


Lão trưởng thôn thở dài nói: "Dựa vào các dấu hiệu tại hiện trường đã cho chúng ta thấy, hiềm nghi lớn nhất chính là cậu ta." "Thần Soái, không cần bởi vì cậu ta là cháu của tôi, mà bao che cho cậu ta.

"Nếu thật sự là cậu ta hành hung thì chính tôi sẽ tự tay chém cậu ta.

Diệp Huyền Tần lúc này mới biết,
Vị chiến sĩ trẻ tuổi này là cháu trai của Lão trưởng thôn.

Diệp Huyền Tần nói: "Lão trưởng thôn, ông suy nghĩ nhiều rồi, nếu như ông không nói, tôi thật sự cũng không biết rằng cậu ta là cháu trai của ông.” "Thứ nhất, cậu ta không có động cơ gây án, cũng không cần phải sát hại Vương Lập Thành." "Thứ hai, nếu người thật sự là cậu ta giết thì cậu ta cũng không thể nào tay cầm hung khí chờ chúng ta tới." "Thứ ba, tôi cảm giác được hiện trường có lưu lạimột tia âm khí, hắn là người của Âm Ti ra tay."
Người của Âm Ti
Lão trưởng thôn hỏi chiến sĩ canh gác, nói: "Mới vừa nãy cậu có thấy người của Âm Ti đến hay không?"
Chiến sĩ canh gác nơm nớp lo sợ nói: "Con...!vừa rồi hình như là con ngủ quên mất, không chú ý có tới người tới hay không..."
Tên phế vật này!

Lão trưởng thôn tức giận, dùng một cước đạp chiến sĩ canh gác lộn mèo: "Bây giờ, lập tức, lập tức cút khỏi quân đoàn Thanh Long cho ông đây!" "Ông đây đem nhiệm vụ quan trọng như vậy cho cậu, vậy mà cậu lại ngủ trong lúc thi hành nhiệm vụ." "Cậu chính là sự sỉ nhục của quân đoàn Thanh Long!"
Chiến sĩ canh gác đau khổ cầu khẩn: "Ông nội, vừa nãy con cũng không biết chuyện gì xảy ra, đầu óc bỗng nhiên trống rỗng, giống như ngất đi vậy." “Con không có ngủ mà."
Grừr gri gri!
Hổ Vương cũng nhảy một cái đi đi tới đỉnh núi, rống lên mấy tiếng với Diệp Huyền Tần.

Diệp Huyền Tần hiểu được ý của đối phương.

Giống như là nó đang nói, nó biết hung thủ là ai.

Diệp Huyền Tần bận bịu dò hỏi: "Hổ Vương đại nhân, xin ngài có thể chỉ rõ hung thủ cho chúng tôi được không”
Hổ Vương đi về phía chiến sĩ canh gác, ngửi ởtrên người cậu ta một cái,
Thần kinh chiến sĩ nhỏ và Lão trưởng thôn căng thắng tới cực điểm.

Thế nhưng, rất nhanh Hổ Vương đã đi vòng chiến sĩ canh gác, đi tới sau lưng cậu ta, vỗ mặt đất một cái, gầm lên một tiếng với Diệp Huyền Tần.

Diệp Huyền Tần cau mày, nói: "Đại nhân nói là, hung thủ đang ẩn núp ở phía dưới này?"
Grừ grừ grừ!
Hồ Vương lắc đầu, vỗ một cái nữa dưới mặt đất.

Diệp Huyền Tần cẩn thận nhìn chằm chằm móng vuốt Hổ Vương, rất nhanh liền bừng tỉnh hiểu ra.

"Đại nhân nói là, bóng dáng?"
Hổ Vương gật đầu.


Diệp Huyền Tần rơi vào trầm tư trong.

"Bóng dáng giết người, bóng dáng giết người?" "Chẳng lẽ là...!Người Bì Ảnh trong truyền thuyết "Không trách rõ ràng có thể nhận ra được âm khí lưu lại, nhưng lại không phát hiện hung thủ, hung thủ phải là người Bì Ảnh!" "Hổ Vương đại nhân, đại nhân hình như có thể ngửi được người mùi vị người Bì Ảnh" "Dám hỏi, đại nhân có thể ngửi được phương hướng mà hung thủ chạy trốn không?"
Hồ Vương kiêu ngại gật đầu một cái, đứng lên dùng sức ngửi.

Rất nhanh, nó đi tới ngọn núi Thần phía sau, gầmlên một tiếng về hướng Tây Bắc
Lúc này Diệp Huyền Tần đã kết luận,
Hung thủ chạy đi về hướng phía tây bắc Diệp Huyền Tần vội nói: "Hổ Vương đại nhân, làm phiền ngài truy đuổi tung tích hung thủ." "Chờ tôi xử lý xong chuyện nơi đây, lập tức đi tìm ngài hội họp."
Grừ grừ grừ!
Hổ Vương gầm ba tiếng với Diệp Huyền Tần, rồi sau đó lười biếng vênh vang chui vào hang động.

Nó nói,
Ông đây đường đường Hồ Vương, đứng đầu một
Há có thể nghe theo điều khiển của anh chứ.


núi,
Diệp Huyền Tần không biết làm sao, chỉ có thể phân phó Độc Lang nói: "Độc Lang, cậu và Hổ Vương hãy cùng nhau truy đuổi tung tích hung thủ đi!"
Được rồi!
Độc Lang trợn to mắt nhìn Hổ Vương: "Mày và ông đây cùng truy đuổi tung tích hung thủ."
Grir grừr gru!
Hổ Vương bày tỏ kháng nghị.

"Muốn phản sao!" Độc Lang nổi giận, cởi đai lưng ra, rút ra.

Âm thanh bung lên khiến người ta ù tai: "Có đi hay không? Không đi sẽ rút mày ra nha."
Dây nịt da của Độc Lang khiến cho Hổ Vương để



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui