**********
Thập Vương Minh Vương Lập Thành lại nói: “Bổn vương ra lệnh cho các người, nhanh chóng giết Diệp Huyền Tần.” “Nếu hôm nay anh ta không chết, bổn vương sẽ tiền các người đi chết!”
Bốn vị lão tổ Tuyệt Điện nhảy từ trên vách núi xuống đứng vây quanh Diệp Huyền Tần: “Xin chỉ giáo.
Diệp Huyền Tần nói: “Đồ phế vật như mấy người mà cũng mơ tưởng gây hấn với tôi sao.
“Hôm nay cho các người biết thế nào là lễ độ!”
Diệp Huyền Tần phóng ra kình khí, ngăn cách đám người chiến thần Còn Luân với phạm vi chiến đấu của anh ta.
Sức chiến đấu của Tuyệt Điện cũng không phải chỉ để nói suông, cường giả cấp Vương đừng hòng mà đòi chấm mút.
Cho dù là cả ba người hợp lại tấn công thì Diệp Huyền Tần cũng vẫn đủ sức để lấy mạng bọn họ
Cuộc chiến hết sức căng thẳng,
Diệp Huyền Tần và bốn vị lão tổ Tuyệt Điện khôngai nhường ai.
Trong quá trình chiến đấu,
Diệp Huyền Tần phát hiện ra,
Bốn vị lão tổ Tuyệt Điện vẫn chưa dùng hết toàn bộ sức lực của mình.
Suy cho cùng, họ vẫn còn sót lại được một chút lý trí,
Không can tâm tình nguyện vì Âm Ti mà cống hiển hết toàn bộ sức lực.
Vì thế Diệp Huyền Tần cố ý nói những lời công kích vào tận sâu đáy lòng họ,
Ví dụ như “quân bán nước”, “đồ nhận giặc làm cha”, “đồ phế vật” và nhiều những từ ngữ mang tính công kích khác.
Mỗi lần Diệp Huyền Tần cất tiếng, trong lòng họ lại có chút đau nhói,
Lý trí của họ lúc ấy đột nhiên như được khôi phục, không tấn công Diệp Huyền Tần nữa.
Điều này làm cho Thập Điện Vương Minh giận tím mắt: “Hừ, đồ chết tiệt, tại sao lại không sử dụng hết toàn bộ năng lực.
“Đừng cổ khiêu khích uy nghiêm của Âm Ti!” “Bổn vương nhất định sẽ báo chuyện này cho tổng đàn chủ biết, đợi nhận trừng phạt đi!” “Sử dụng hết sức tiêu diệt Diệp Huyền Tần ngay cho bổn vương!
Ảo ảnh của Thập Điện Vương Minh phóng ra âm khí, rót vào cơ thể của tứ đại lão tổ Tuyệt Điện.Tứ đại lão tổ Tuyệt Điện vừa mới khôi phục được một chút lý trí thì lại bị âm khí làm tiêu tan mất.
Bọn họ bắt đầu sử dụng toàn bộ công lực, tấn công Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần có chút căng thẳng,
Bị tử đại lão tổ tấn công anh ta “ăn cũng không thể tiêu” được.
Diệp Huyền Tần dần dần rơi xuống thế hạ phong.
Vào thời khắc mấu chốt, Bất Chí bỗng quỳ trên mặt đất, hồ to.
“Đầy tớ ngoại môn Bất Chí của môn phiệt Chung Thị lần đầu được gặp lão tổ nhà họ Chung!” “Môn chủ môn phiệt Chung Thị Chung Thiên Thanh thường căn dạy chúng tôi, nền tảng để môn phiệt Chung Thị đứng vững được đến ngày hôm nay là nhờ vào khí thể không chịu khuất phục!” “Ở trong mắt chúng tôi, lão tổ nhà họ Chung là bảo vật.” “Nghị lực của ngài cho dù có bị đánh gãy xương cốt cũng sẽ không bao giờ quỳ gối trước kẻ địch, đó cũng chính là châm ngôn sống bây giờ của chúng tôi.” “Vậy mà hôm nay, ngài lại chịu vì kẻ địch mà cúi đầu, thậm chí còn can tâm tình nguyên quỳ xuống làm trâu làm ngựa cho kẻ địch.” “Ngài bây giờ đã không xứng với danh xưng lão tổ nhà họ Chung nữa rồi!” “Cũng không còn xứng được nhà họ Chung sùng bái nữa rồi!”Mỗi một câu Bất Chí nói ra, đều đánh mạnh vào suy nghĩ của lão tổ nhà họ Chung.
Ánh mắt của lão tổ nhà họ Chung vô cùng mông lung bây giờ đã sáng ra vài phần.
Vẻ mặt vô cảm, không để ý đến sự đời lúc đầu cũng dần trở nên tức giận.
Ông ta đánh mạnh một quyền về phía Bất Chí, Nắm tay phóng ra kình khí dồi dào, đánh Bất Chí ngã lăn ra đất.
Chung Thiên Thanh phẫn nộ: “Con cháu to gan, dám nói năng xằng bậy làm nhục lão tổ, tội đáng muốn chết!”
Mọi người thấy vậy không tức giận mà ngược lại vui mừng,
Lão tổ nhà họ Chung đã khôi phục được một chút lý trí rồi.
Bất Chỉ thấy chiêu của mình có tác dụng thì lại tiếp tục nói nhằm giúp Chung Thiên Thanh khôi phục lại được lý trí.
Diệp Huyền Tần có cảm giác những đòn tấn công của Chung Thiên Thanh với mình càng ngày càng yếu,
Thậm chí có đôi lúc, ông ta có thể lấy mạng Diệp Huyền Tân nhưng ông ta đã không làm thế.
Thập Điện Vương Minh lại nổi giận.
“Đồ phế vật kia, ông dám làm trái lại lời của bồn vương sao! Ông đang muốn phản bội lại Âm Ti có phải không?” “Nếu, nếu ông không sử dụng hết toàn bộ sức lực,
*img
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...