**********
Nhưng bây giờ bốn đại ngự tiền thị vệ đang bị thương nặng, ba đại gia chủ đấu với bốn người thì dư sức!
Chung Thiên Thanh nghe máy truyền tin.
Đứa bé giữ cửa nhà họ chung vô cùng lo lắng nói: “Gia chủ, có chuyện lớn không ổn rồi!”
“Diệp Huyền Tần đã khẩn cấp chạy đến kinh đồ rồi, hắn đã nhìn thấu kế hoạch của chúng ta rồi.”
Chết tiệt!
Chung Thiên Thanh thầm mắng một câu, sau đó xoay người, trước tiên hạ lệnh cho lính tiên phong.
“Tăng thêm tốc độ, thời gian còn lại của chúng ta không còn nhiều nữa.
“Giết! Giết!"
Ngàn lính tiên phong dùng hết hỏa lực, điên cuồng triển khai công kích.
Chưa đến mười phút, bụi bặm đã lắng xuống.
Lính bảo vệ thành kẻ chết người bị thương.
Những người còn lại đều bị bắt làm tù binh.
Bốn đại ngự tiền thị vệ cũng bị thương nặng ngã xuống không ngừng phun máu.
Bọn họ đã mất đi khả năng chiến đấu.
Tay Chung Thiên Thanh cầm kiếm, từng bước từng bước đi về phía Thanh Long.
“Chà, tiếc thật đấy.”
“Từ lâu đã nghe nói Thanh Long cậu là một nhân tài.”
“Nhưng tiếc là tôi không thể sử dụng được, cho nên cậu phải chết!”
Thanh Long ngẩng đầu, cả khuôn mặt đều là nụ cười: “Chết ư?”
“Cho dù tôi chết cũng phải kéo ông chết
chung!”
Nói xong, Thanh Long dùng hết tất cả sức lực còn lại, điên cuồng lao về phía Chung Thiên Thanh.
Chung Thiên Thanh không hề có chút đề phòng nào, bị Thanh Long ôm chặt lấy.
Không cho ông ta có thời gian định thần lại, cơ thể Thanh Long chợt bùng nổ khí kình.
Sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên!
Thanh Long đã tự nổ căn cơ rồi.
Mẹ nó!
Đợi sau khi Chung Thiên Thanh ý thức được điểm này thì đã không kịp nữa rồi.
Một trận nổ lớn oanh tạc, mạnh mẽ nổ bay
ông ta.
Ông chỉ cảm giác trước mắt có một vùng ánh sáng, sau đó là tối đen, đại não rối loạn rồi mất đi ý thức.
Cùng lúc Thanh Long hành động, ba đại ngự tiền thị vệ gồm Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ cũng lập tức hành động!
Mỗi người bọn họ cũng ôm lấy một vị môn phiệt môn chủ, tự nổ căn cơ
Ba vị cường giả đỉnh cấp phong vương cùng lúc tự nổ căn cơ, uy lực mạnh khó tưởng.
Trong chớp mặt bọn họ tự vệ, không gian đều
vặn vẹo, lại giống như sắp bị xé nứt.
Trời đất biến sắc, mặt trăng mặt trời không còn ánh sáng, rung động dữ dội, lật ngược mấy tường thành quốc phủ.
Động tĩnh lớn như vậy duy trì trong khoảng năm phút, cuối cùng mới dừng lại.
Mà nhìn lại hiện trường, nơi nào còn hình bóng của bốn vị ngự tiền thị vệ chứ, bọn họ đã bị nổ thành những mảnh nhỏ từ lâu rồi.
Lại nhìn bốn đại gia chủ, bọn họ trong lúc căn cơ nổ tung cũng là đứng mũi chịu sào, nhưng bốn người lại chỉ chết một người.
Ba người khác mặc dù bị thương nặng nhưng chưa bị uy hiếp đến tính mạng.
Bốn vị gia chủ đã dự liệu từ trước bốn ngự tiền thị vệ sẽ tự bạo căn cơ, làm sao lại không chuẩn bị trước được cơ chứ.
Bọn họ từ sớm đã mặc áo giáp được truyền từ đời trước rồi.
Áo giáp được truyền lại từ môn phiệt lánh đời chắc chắn không phải là thứ bình thường.
Đừng nói cường giả phong vương, đoán chừng kể cả là cường giả Tuyệt Đỉnh nhất công kích cũng có thể ngăn chặn được một đám hay thậm chí là nhiều đám.
Chỉ thương cho đội tiên phong của tứ đại môn phiệt, bọn họ không có áo giáp bảo vệ cơ thể nên bị nổ chết và bị thương rất nhiều.
Mười tôn phong vương cường giả đã ngã xuống tại chỗ!
Mặt của binh lính bảo vệ thành đỏ bừng, bốn đại ngự tiền thị vệ là thủ lĩnh của bọn họ, hơn nữa cũng là đại ca của bọn họ.
Chính mắt của mình nhìn thấy đại ca bị kẻ địch ép chết tươi, thật sự còn khó chịu hơn so với bản thân họ chết