Chiến Thần Phong Vân
Hòa Mạnh Trường: "Có lẽ mọi người đã nghe nói qua về tin tức phát hiện một mỏ linh thạch ở lãnh thổ của Đại Hạ Cảm xúc của bốn sát thủ Đại Hạ càng thêm kích động: "Đừng nói với chúng tôi là cậu có linh thạch nha?”
“Nếu thật sự có được linh thạch thì chúng ta không chỉ khôi phục lại căn cơ mà sức mạnh của chúng ta còn có thể nâng cao hơn."
“Nói không chừng ngay cả Cường giả cấp Vương cũng đấu không lại bốn bọn tôi đầu.
Hòa Mạnh Trường: "Không sai, tôi quả thậtcó linh thạch.
Hoạn hội Từ sát thần Đại Hạ vui sướng đến phát điện, Bọn họ luôn mơ ước có thể khôi phục lại căn cơ của mình.
Mà hiện tại, không những có thể khôi phục căn cơ, Mà còn có thể gia tăng sức mạnh.
Hòa Mạnh Trường vô cùng hào phóng phân chia linh thạch cho Tứ sát thân Đại Hạ.
“Các người hãy nhanh chóng khôi phục căn cơ, tôi đã nóng lòng muốn tự tay giết Diệp Huyền Tần rồi."
“Nhân lúc các người khôi phục, tôi sẽ thực hiện một kế hoạch vô cùng tuyệt vời"Phượng Hoàng Lửa bằng nhiên noi: Kế hoạch, cậu không cần phải làm đầu, cậu chỉ cần lo đến việc nhặt xác của Diệp Huyện Tân là được rồi."
"Chúng tôi đã lên kế hoạch từ trước rồi."
Hòa Mạnh Trường tò mò hỏi: “Ồ, là kế hoạch gì?" Phượng Hoàng Lửa: “Như tôi vừa nói lúc nảy, năm đó chúng tôi đánh lên Diệp Huyền Tần, đã giết chết một phụ tả bên cạnh Diệp Huyền Tần."
“Diệp Huyền Tần nhận người phụ tả kia làm bố nuôi.
Sau khi tên đó chết, Diệp Huyền Thần đã nuôi dưỡng đứa con trai của người phụ tá, coi đứa nhỏ đó như là anh em" “Hiện giờ, đứa trẻ mồ côi đó đã trưởng thành, chính là tướng quân phương bắc ĐộcLang.
"Còn một tuần nữa là đến ngày gió của người phụ tá, Độc Lang nhất định sẽ đi cũng bái trước.
"Đến lúc đó chúng ta bắt Độc Lang làm con tin, dụ Diệp Huyên Tân đến, sau đó.
Răng rắc!" Tot! Hòa Mạnh Trường vui mừng khôn xiết: "Cứ làm như vậy đi.
Phủ Thân Vương ở Đại Hạ vô cùng lớn mạnh vì vậy có rất nhiều mối quan hệ.
Tướng quân trấn đô Tham Lang đã lục soát các nhà suốt sáu ngày sáu đêm mới có thể hoàn thành.
Tuy nhiên, vẫn không tìm thấy Hòa Mạnh TrườngTham Lang đã bảo bảo tình hình một cách trung thực cho Diệp Huyền Tần.
“Chết tiệt."
Diệp Huyện Tân nghe xong, hơi hơi tức giận: "Hòa Mạnh Trường tâm chín phần là trốn ra nước ngoài rồi."
“Nếu linh thạch rơi vào tay của kẻ địch thi đối với Đại Hạ ta là một sự uy hiếp."
Tham Lang khó hiểu nói: “Anh, chúng ta có cả một mỏ quặng linh thạch lần mà " “Chỉ là mấy viên linh thạch bị lấy mất, anh không cần lo lắng như vậy."
Diệp Huyền Tần: "Nói bậy bạ."
“Cho dù chỉ có một cây, một đất thì vẫn là lãnh thổ của Ôia, không cho phép nước khác xâm chiếm."
“Huống chi là linh thạch được xem là bảovật của giới võ học Tham Lang lập tức gật đầu "Anh, yên tâm đi, cho dù phải đào ba tắc đất thì em cũng sẽ tìm linh thạch về " "Được, đi nhanh đi."
Diệp Huyền Tần nói.
Tham Lang mới vừa thổi lui, Tướng quân phương bắc liên tới.
“Anh, em ở Hoang Tây Bắc nghe nói anh đã bắt cả nhà của Quốc Sư sao, thật tuyệt."
Độc Lang giơ ngón tay cái lên.
Diệp Huyền Tần: “Đừng có nịnh nọt, cậu tìm tôi có việc gì?" Độc Lang: “Anh, em muốn xin nghỉ để trở về Bắc Cương.
Nguyên quán của Tướng quân phương bắc là ở Bắc Cương.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...