Chiến Thần Phong Vân
Cái gì?
Từ Lam Khiết choáng váng: “Sao có thể như vậy được? Bố mẹ của tôi tuyệt đối không thể nào không đến tham dự hôn lễ của tôi, họ vẫn luôn mong đợi tôi kết hôn mà.” “Các người...
Có phải các người vốn không thông báo cho họ biết hay không?”
Vẻ mặt của bà cụ Diệp tỏ vẻ không vui: “Gả vào nhà họ Diệp chúng tôi thì sau này chính là người của nhà họ Diệp chúng tôi.” “Người nhà họ Diệp mới là người thân của cô, là bố mẹ của cô.
“Gả con gái đi như tát nước ra ngoài, bố mẹ cô không muốn đến thì trách ai được chứ?" “Người dẫn chương trình, bắt đầu đi, đừng bỏ lỡ giờ lành ngày tốt.”
Được rồi!
Người dẫn chương trình vội nói: “Mời cô dâu mặc áo cưới vào.” “Mời chú rể xuất hiện bái trời đất.
Người nhà họ Diệp cùng nhau tiến lên, cưỡng ép Từ Lam Khiết mặc áo cưới vào.
Chú rể xách theo đóa hoa hồng lớn cũng đi ra.
Nhìn thấy chú rể, đầu óc của Từ Lam Khiết nổ tung tại chỗ.
Chú rể không phải là Diệp Huyền Tần.
Mà là một người thuộc dòng chính của nhà họ Diệp! Không phải người nhà họ Diệp muốn cô gả cho Diệp Huyền Tần hay sao?
Từ Lam Khiết như bị rơi vào trong hầm băng, lạnh lẽo từ đầu đến chân.
Diệp Kim Lâm đắm đuối đi đến bên cạnh
Từ Lam Khiết: “Vợ à, hôm nay em là cô gái xinh đẹp nhất trên thế giới.
“Chúng ta nhanh chóng bái trời đất đi.”
Không được!
Từ Lam Khiết từ chối như chém định chặt sắt: “Đời này của tôi chỉ có một người chồng là Diệp Huyền Tần.
“Tôi tuyệt đối không thể gả cho người khác.”
Bà cụ Diệp quát lớn: “Ăn nói xằng bậy” “Cô đã nhận sính lễ và thư mời của Kim Lâm đưa, bây giờ lại muốn hủy hôn, cô để mặt mũi của nhà họ Diệp chúng tôi ở đâu rồi?” “Hôm nay, cô có muốn hay không thì cũng phải hoàn thành hôn lễ này!” "Các người nằm mơ đi!” Từ Lam Khiết nghiến răng nghiến lợi.
Cô đã nhìn ra, cái này vốn chính là một cái bẫy do nhà họ Diệp sắp đặt.
Nơi này chính là đầm rồng hang hồ.
Cô quay người muốn bỏ đi.
Nhưng mà sao người của nhà họ Diệp có thể để cho cô đi được chứ?
Bọn họ cùng tiến lên, muốn cưỡng ép Từ Lam Khiết bái trời đất với Diệp Kim Lâm.
“Cô gái ngốc, cô ngoan ngoãn mà bái trời đất đi.” “Kim Lâm nhà chúng tôi có điểm nào không bằng Diệp Huyền Tân chứ?” “Đúng vậy đó, bất kể là tướng mạo hay năng lực đều bỏ xa Diệp Huyền Tần mười tám con phố.
“Huống chi bây giờ Diệp Huyền Tần đã bị phế đi, gả cho anh ta thì cô sẽ trở thành một góa phụ “Cô vốn chưa từng trải qua cảm nhận của một góa phụ, quả thật là sống không bằng chết đó.
Ở bên này, Diệp Huyền Tần vừa trở lại tập đoàn Diệp Linh.
Một nhân viên mặt mũi tràn đầy sự kinh ngạc nhìn anh: “Ông chủ, sao anh còn ở đây?”
Diệp Huyền Tẫn không hiểu lắm: “Tôi không ở chỗ này thì ở chỗ nào?"
Nhân viên nói: “Bây giờ anh hẳn phải đang ở hôn lễ chứ."
Diệp Huyền Tân: "
Hôn lễ?
Hôn lễ nào?
Nhân viên vội vàng nói rõ chân tướng một năm một mười của mọi chuyện cho Diệp Huyền Tần nghe.
Cái gì!
Cả người Diệp Huyền Tần run lên, siết chặt hai nắm tay.
Phóng ra sát khí bừng bừng, khiến cho nhiệt độ trong văn phòng giảm xuống vài độ.
Sao nhà họ Diệp lại ra tay nhanh như vậy!
Cách ngày cưới trên thư mời còn cả nửa tháng lận.
Xem ra ngày cưới trên thiệp mời chỉ là để ngụy trang, dùng để mê hoặc anh.
Chân anh bước nhanh hơn, đi ra khỏi công ty, lái xe về hướng nhà họ Diệp.
Trên đường đi, anh gọi điện thoại cho
Tướng quân Trấn Huy Độc Lang.
Diệp Huyền Tần: “Độc Lang, Bắc Cương có thiếu binh sĩ hay không?" Độc Lang: "Cần gấp.
Diệp Huyền Tân: “Ừ, đến nhà họ Diệp ở thủ đô một chuyến, mang vài người đi sung quân.
Độc Lang: “Đã rõ.
Xem ra lại có kẻ nào không có mắt trêu chọc anh của tôi rồi.
Diệp Huyền Tần tăng nhanh tốc độ.
Lần này hoàn toàn khiến cho nhà họ Diệp tan nhà nát cửa đi.
Tránh cho họ mỗi ngày rảnh rỗi không có chuyện gì làm đi gây chuyện khắp nơi.
Nhà họ Diệp ở thủ đô.
Người nhà họ Diệp đang ép buộc Từ Lam Khiết bái đường.
Nhưng mà Từ Lam Khiết thề sống thề chết không nghe theo, không chịu quỳ xuống.
Sự kiên nhẫn của Diệp Kim Lâm bị hao mòn hết, đá một cái vào đầu gối của Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết không khỏi quỳ rạp xuống đất.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...