Chiến Thần Phong Vân
**********
Bà cụ Diệp vội vàng đứng dậy, nói: "Được rồi, bà không làm việc công việc của cháu" "Bà về trước nhé."
Bà cụ Diệp tới vội vàng mà đi cũng vội vàng.
Chỉ để lại Từ Lam Khiết với vẻ mặt khó hiểu.
Bà cụ Diệp thật sự đã hồi tâm chuyển ý rồi sao?
Điều này cũng có hơi không thực tế cho lắm!
Có thể bà cụ Diệp đã nhận thấy tiềm lực phát triển của tập đoàn Diệp Linh vì thế mới muốn tìm cơ hội hợp tác.
Cô cũng không suy nghĩ quá nhiều, cẩn thận mang thư hẹn đi cất.
Cuối cùng cũng có được kết quả tốt với nhà họ Diệp, những gì đã bỏ ra trước kia đúng là không uổng phí.
Đến khi trời bắt đầu tối, tin tức này đã nhanh chóng truyền ra khắp thủ đô.
Gia đình giàu có nhất thủ đô, nhà họ Diệp đã dẹp bỏ tất cả hiềm khích trước đây với Diệp Huyền Tần, bà cụ Diệp đã tự mình đi đưa sinh lễ cho Từ Lam Khiết.
Từ Lam Khiết cũng đã nhận sính lễ đó.
Nhà họ Diệp đã cùng hợp tác với tập đoàn Diệp Linh mới nổi trong thời gian gần đây, nhất định tập đoàn này có thể nhanh chóng thăng quan tiến chức!
Khi Diệp Huyền Tần đang ở nhà trò chuyện với bố mẹ mình thì đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại của đàn em mình.
Đàn em của anh nhanh chóng báo cáo lại thông tin này cho Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần vừa nghe thấy đã cảm nhận được trong này nhất định có âm mưu gì đó.
Anh nhanh chóng nói lại chuyện này với bố mẹ mình.
Thượng Quan Hành Ngữ và Diệp Vân Phi cũng đồng tình với ý kiến của anh, chắc chắn rằng nhà họ Diệp đang giở trò.
"Đi thôi, mau về xem một chút." Diệp
Huyền Tần nói.
Một nhà ba người nhanh chóng đi tới tập đoàn Diệp Linh.
Từ Lam Khiết vội vàng đứng dậy, lên là tiếng: "Bác trai, bác gái, mời hai bác ngồi." "Cháu đi châm trà cho hai bác."
Thượng Quan Hành Ngữ vội lên tiếng: "Lam Khiết, đừng gấp, cứ ngồi xuống nói chuyện với mẹ trước đã."
Khi nghe thấy tiếng "Mẹ" này, vẻ mặt Từ Lam Khiết nhanh chóng trở nên đỏ ửng, bắt đầu ngồi xuống đối diện Thượng Quan Hành Ngữ.
Thượng Quan Hành Ngữ lên tiếng: "Lam Khiết, có thật là nhà họ Diệp đã đưa sính lễ cho con không?"
Từ Lam Khiết tò mò hỏi lại: "Không lẽ mọi người không biết gì cả sao a?" "Không đúng, nhà họ Diệp đi đưa sính lễ, không thể nào không báo cho hai bác được." Diệp Huyền Tần lắc đầu: "Thật sự không biết." "Lam Khiết, mau mang sính lễ ra cho anh xem một chút."
Được.
Từ Lam Khiết cũng nhanh chóng nhận ra dường như trong chuyện này có gì đó không đúng, cô nhanh chóng mang sính lễ ra cho Diệp Huyền Tần.
Sau khi cô mang ra, Diệp Huyền Tần hít một hơi thật sâu: "Quả nhiên là không bình thường." "Sao cơ?" Từ Lam Khiết kinh ngạc nói: "Không bình thường ở đâu chứ? Em thấy không có vấn đề gì cả."
Diệp Huyền Tần nói: "Trong thư hẹn viết là nhà họ Diệp cho em chứ không hề ghi là của anh cho em."
Từ Lam Khiết hoài nghi lên tiếng: "Chỉ là một chi tiết nhỏ thôi mà, anh suy nghĩ tích cực lên.
Diệp Huyền Tân nói: "Mong rằng nhà họ Diệp không giở thủ đoạn lừa bịp gì."
Thật ra thì Diệp Huyền Tần cũng có thể đoán được đại khái ý của nhà họ Diệp.
Có lẽ sau khi bọn họ nghe thấy Từ Linh Nghi có thể là con gái của chiến thần Côn Luân, vì để có thể kéo dài quan hệ với chiến thần Côn Luân nên bọn họ mới muốn người của nhà họ Diệp cưới Từ Lam Khiết.
Thế nhưng chẳng qua là Diệp Huyền Trân không muốn để Từ Lam Khiết phải lo lắng vì thể không nói cho cô nghe việc này.
Từ Lam Khiết cẩn thận thu lại sính lễ: "Bác trai, bác gái, chuyện hôn lễ làm phiền hai bác rồi." "Cháu và Huyền Tần đều không có kinh nghiệm trong chuyện này."
Thượng Quan Hành Ngữ và Diệp Vân Phi mỉm cười gật đầu: "Cháu yên tâm đi, cứ giao cho hai bác."
Sau đó, Diệp Huyền Tần vẫn luôn luôn để mắt tới động tĩnh của nhà họ Thiên.
Có chiến thần Côn Luân trấn giữ nhà họ Thiên thì cũng đủ để uy hiếp Diệp Huyền Trân và Đại Hại, Diệp Huyền Tân không thể xem thường việc này.
Từ Lam Khiết vẫn tập trung vào tập đoàn, mỗi khi rảnh rỗi đều nghĩ về một hôn lễ đẹp như mơ.
Ba ngày sau, khi Diệp Huyền Tần vừa rời khỏi tập đoàn Diệp Linh thì có một nhóm người tới trước cửa công ty làm trò khiến không ít nhân viên trong công ty phải chạy ra xem.
Từ Lam Khiết cũng ra xem.
Mọi người đang bàn luận, tò mò xem ai chính là nhân viên sẽ kết hôn hôm nay.
Tám người cầm kiệu nhanh chóng đi tới trước mặt Từ Lam Khiết, cười nói: "Hoan nghênh cô dâu lên kiệu."
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...