Ầm!
Lời của y tá như tiếng sấm nổ vang khiến đầu óc Tần Thanh Tâm trống rỗng, xụi lơ dựa vào người Dương Thanh.
Nước mắt rơi lã chã.
Dương Thanh cũng khiếp sợ: “Cô nói cái gì? Diệp Mạn nguy kịch? Ý cô là rất có thể bà ấy sẽ không qua khỏi sao?”
Y tá gật đầu đáp: “Đầu của bà ấy bị thương nặng, tỷ lệ tử vong rất cao. Đương nhiên bà ấy vẫn có khả năng sống sót”.
Dứt lời, y tá lại đi vào phòng cấp cứu.
“Dương Thanh, chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Bác sĩ thông báo mẹ em nguy kịch rồi. Nếu bà ấy thật sự không qua khỏi, em phải làm sao đây?”
“Em vẫn chưa nhận nhau với bà ấy! Bà ấy mà đi, em sẽ không còn mẹ nữa!”
Tần Thanh Tâm rất kích động, bật khóc nức nở.
Dương Thanh ôm chặt cô, trầm giọng nói: “Em bình tĩnh lại đã!”
“Vừa rồi y tá cũng đã nói bà ấy bị thương quá nặng, chỉ muốn báo cho chúng ta biết vậy thôi, không phải báo tin tử vong!”
“Mẹ vẫn đang được cấp cứu. Chỉ cần không thông báo tử vong thì vẫn còn cơ hội sống sót!”
“Bây giờ chúng ta phải bình tĩnh chờ đợi. Em yên tâm, chị Lâm cũng ở trong. Chị ấy giỏi lắm, sẽ không để mẹ xảy ra chuyện đâu!”
Dương Thanh thuyết phục một lúc, Tần Thanh Tâm mới tỉnh táo trở lại, ánh mắt tràn trề hi vọng: “Anh nói đúng, mẹ vẫn đang được cấp cứu. Nhất định bà ấy sẽ không sao!”
“Nhất định sẽ không sao đâu!”
Dương Thanh kiên định nói.
Anh đang cực kỳ tức giận, tất cả đều do Tiết Nguyên Bá gây ra.
Đương nhiên anh cũng có trách nhiệm rất lớn. Nếu anh không đuổi cùng giết tận người nhà họ Tiết ở Yến Đô, Tiết Nguyên Bá cũng sẽ không làm ra chuyện điên rồ này.
Bây giờ, toàn bộ gia tộc có quan hệ tốt với Dương Thanh ở Yến Đô đều đang phải chịu ảnh hưởng rất lớn.
Nhất là gia tộc Vũ Văn, nhà họ Diệp và nhà họ Hoàng.
Bọn họ không chỉ phải chống đỡ sự chèn ép của các gia tộc khác, còn phải lo lắng cho an nguy của chủ nhà.
“Tiết Nguyên Bá, ông sẽ phải chết rất thảm!”, Dương Thanh nghiến răng nghiến lợi.
Anh đã điều tra rõ ràng. Người ám sát các chủ gia tộc đều do Tiết Nguyên Bá sai khiến.
Với thực lực của cao thủ hàng đầu nhà họ Tiết, muốn ám sát chủ của một gia tộc đứng đầu Yến Đô rất dễ dàng.
May mà bọn họ không dứt khoát giết luôn những người này.
Nếu nhiều chủ gia tộc bị giết như vậy, dù là Vương tộc họ Tiết cũng sẽ phải chịu áp lực rất lớn.
Nhưng dù thế nào, Dương Thanh cũng đã phán tội tử hình cho Tiết Nguyên Bá.
Một tiếng sau, rốt cuộc cửa phòng cấp cứu lại được mở ra.
Rất nhiều bác sĩ cùng đi ra ngoài.
Ngải Lâm cũng có mặt, Tần Thanh Tâm vội vàng chạy tới hỏi: “Chị Lâm, mẹ em sao rồi?”
“Em yên tâm, mẹ em phẫu thuật rất thành công, đã vượt qua cơn nguy kịch rồi”.
Ngải Lâm đau lòng nhìn cô.
“Thật sao? Mẹ em được cứu rồi sao?”
“Dương Thanh, mẹ vượt qua được rồi!”
“Tốt quá rồi, em vẫn còn mẹ!”
Tần Thanh Tâm kích động nắm tay Ngải Lâm nói: “Cảm ơn chị, cảm ơn chị nhiều lắm!”
Không chỉ có Diệp Mạn, cả Vũ Văn Cao Dương và Hoàng Thiên Hành đều qua khỏi.
Nhưng dù sao bọn họ cũng bị thương nặng, thạm thời vẫn phải nằm theo dõi ở khoa hồi sức tích cực.
“Được rồi, bây giờ mẹ đang nằm trong khoa hồi sức tích cực, chúng ta cũng không vào thăm được. Anh vẫn còn chuyện cần giải quyết, để anh đưa em về nhà trước nhé!”
Dương Thanh đau lòng nhìn Tần Thanh Tâm.
Cô vội vàng lắc đầu: “Anh bận thì cứ đi trước. Em không sao, em phải ở đây chờ mẹ vượt qua thời kỳ nguy hiểm”.
Dương Thanh biết tính cách của cô. Nếu cô đã quyết định ở lại thì sẽ không chịu rời đi.
“Được. Em ở đây chờ nhé. Anh đi trước, xong việc sẽ về chờ mẹ với em!”
Có Ngải Lâm ở bệnh viện, Dương Thanh cũng không cần lo lắng.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, anh tới thẳng nhà họ Trần.
Lúc này trong phòng họp cỡ lớn của nhà họ Trần đông nghịt người.
Ngoài người gia tộc họ Trần, thì còn có người của các gia tộc Vũ Văn, Diệp và Hoàng.
Người gia tộc họ Quan, gia tộc họ Hàn và gia tộc họ Hồng cũng tới.
Nhà họ Hồng vừa mới đi theo Dương Thanh nên Tiết Nguyên Bá chưa biết chuyện, chủ nhà họ Hồng may mắn thoát được một kiếp.
“Chủ của mỗi gia tộc chúng ta đều bị thương nặng, đến cả nhà cũng bị người ta chiếm mất. Chúng ta đâu thể tiếp tục chờ đợi ở đây?”
Vương Thành đột nhiên đứng dậy hỏi.
Hắn ta là người thừa kế vị trí chủ gia tộc Vũ Văn đời kế tiếp. Chủ của các gia tộc đang có mặt đều bị ám sát, vừa mới được cấp cứu, tất cả đều đang nằm trong khoa hồi sức tích cực.
Bây giờ chỉ có thể dựa vào người thừa kế của các gia tộc.
Hoàng Chính, người thừa kế nhà họ Hoàng cũng đứng lên, trầm giọng nói: “Nếu còn tiếp tục chờ đợi, gia tộc của chúng ta sẽ bị hủy diệt!”
Một phe do ba nhà Diệp, Hoàng và Vũ Văn làm chủ, phe còn lại do các gia tộc mới tới như các nhà Trần, Hàn, Quan, Hồng dẫn đầu.
“Cậu Thanh tới rồi!”
Đúng lúc này, quản gia nhà họ Trần hớt hải chạy vào phòng họp, kích động hô lên.
Ngay sau đó, Dương Thanh lôi theo Tiết Nguyên Bá đi vào.
- ---------------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...