Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

Một khi anh rời đi, đợi trận chiến giữa Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý kết thúc, lỡ như chuyện Thượng Quan Nhu khuyên anh rời đi bị bại lộ, chỉ e cô ta sẽ gặp nguy hiểm.

“Được, tôi hy vọng cậu có thể nghiêm túc cân nhắc, tôi đi trước đây”.

Thượng Quan Nhu cũng không tiện ở lâu, xoay người rời đi.

Chín giờ tối, từng chiếc xe bọc thép bắt đầu xuất phát từ Hoàng tộc họ Thượng Quan. Dương Thanh chỉ mang theo hai viên đan dược Phùng Tiểu Uyển đã để lại cho anh, nhẹ nhàng ra trận.

Nhưng vừa bước ra khỏi phòng, anh lại phát hiện một cao thủ thần bí mặc áo khoác màu đen, mang mặt nạ quỷ đang đứng trước cửa. Anh biết người này chính là cao thủ thần bí bên cạnh Thượng Quan Hoàng.

Thấy đối phương, Dương Thanh khẽ nhíu mày: “Có chuyện gì?”


Thượng Quan Phó nói: “Vì để đảm bảo sự an toàn cho cậu, phiền cậu Thanh đừng rời khỏi tầm mắt của tôi”.

Nghe Thượng Quan Phó nói vậy, Dương Thanh thầm nhủ không tốt rồi trong lòng, vẻ mặt nháy mắt trở nên nặng nề.

Dương Thanh híp mắt nói: “Thượng Quan Hoàng làm vậy không sợ tôi trở mặt nghiêng về nhà họ Lý?”

Thượng Quan Phó không nói gì, nhưng Dương Thanh có thể cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mạnh mẽ từ trên người lão ta.

Anh biết người này rất mạnh, nhất định đã ở Siêu Phàm Cảnh. Chỉ là anh mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được đối phương rốt cuộc là cao thủ cảnh nào.

Với tình hình hiện tại của anh, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì nháy mắt giết một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đã là cực hạn rồi, hơn nữa bản thân còn phải chịu phản phệ.

Đúng lúc này Thượng Quan Phó lạnh lùng nói: “Thế nào? Muốn ra tay với tôi?”

Dương Thanh nhìn chằm chằm lão ta, không hề đáp lời nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ có nên ra tay hay không.

Anh không biết thân phận của Thượng Quan Phó, nhưng từ lần trước Thượng Quan Hoàng dẫn lão ta tới gặp anh lần đầu tiên, anh đã cảm nhận rõ có điều gì đó không đúng.


Vì lúc Thượng Quan Hoàng thử thăm dò anh, có mấy lần đều lén liếc nhìn về phía Thượng Quan Phó.

Từ đó có thể thấy, Thượng Quan Phó không phải cấp dưới của Thượng Quan Hoàng, mà có thân phận rất cao.

Hôm nay lão ta tới canh chừng anh, đương nhiên là không sợ anh bỗng dưng ra tay. Nếu là vậy thì thực lực của đối phương hẳn là ở trên Siêu Phàm Nhất Cảnh.

Nghĩ tới đây, Dương Thanh từ bỏ việc ra tay, lạnh lùng nói: “Nếu tôi đã nói muốn giúp Hoàng tộc đối phó nhà họ Lý, đương nhiên sẽ không nuốt lời. Nhưng nếu Hoàng tộc đối xử với tôi như vậy thì xin lỗi, tối nay tôi sẽ không xen vào chuyện giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý!”

Đồng thời, Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn thời cơ tốt nhất để tùy lúc lùi về phía sau. Một khi Thượng Quan Phó muốn ra tay với anh, anh sẽ lập tức uống đan dược mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.

Chỉ cần anh có thể khôi phục võ thực lực võ đạo đỉnh phong, thì sẽ có lòng tin giết được cao thủ thần bí trước mặt.


Lúc anh đã chuẩn bị tốt nhất thì Thượng Quan Phó cũng nhìn anh chằm chằm, sát khí quanh người lão ta nổi lên cuồn cuộn nhưng lại không ra tay ngay, rõ ràng là lão ta cũng rất băn khoăn trong lòng.

Khoảng hai phút sau, sát ý trên người Thượng Quan Phó dần dần biến mất, lão ta nhìn Dương Thanh chăm chú rồi lạnh lùng nói: “Nếu cậu dám trêu đùa chúng tôi, cậu nhất định sẽ hối hận!”

Dứt lời, lão ta nói xoay người rời đi. Dương Thanh thấy lão ta bước về phía trước vài bước rồi biến mất trong không khí.

Đến khi lão ta rời khỏi rồi anh mới thầm thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghiêm túc trước này chưa từng có. Thượng Quan Phó khiến anh cảm thấy lão ta rất mạnh.

Tuy anh đã mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được sự dao động của khí thế võ đạo. Nhưng dù sao anh vẫn còn thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, vừa nãy anh cảm nhận rất rõ ràng về sát ý mạnh mẽ của lão ta dành cho anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui