Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần
Thủ đoạn kinh khủng như vậy ngoài cao thủ Siêu Phàm Cảnh ra, còn ai có thể làm được.
“Đây là một lần cuối cùng, những gì nhà họ Lý nợ tôi, tôi sẽ tích cóp lại. Chờ sau khi tích cóp đủ, thì đó sẽ lại ngày tàn của nhà họ Lý”.
Dương Thanh bỗng lên tiếng, giọng nói lạnh như băng, sau đó lập tức quát lên: “Cút đi!”
Người của nhà họ Lý không dám thở mạnh, nghe xong lời Dương Thanh, như được đặc xá, vội vã mang theo Lý Bảo Tuấn rời đi.
Chẳng mấy chốc toàn bộ người nhà họ Lý đã rời khỏi Hoàng phủ Thượng Quan, Hoàng phủ Thượng Quan lại trở nên yên tĩnh lần nữa.
Người của Hoàng tộc Thượng Quan ai cũng nơm nớp lo sợ nhìn Dương Thanh.
Dương Thanh nói: “Các người cũng đi đi!”
Lúc này người của Hoàng tộc họ Thượng Quan mới nhao nhao rời đi, cuối cùng chỉ còn lại một mình Thượng Quan Nhu.
“Chị cũng rời đi đi!”, Dương Thanh nói với Thượng Quan Nhu.
Bây giờ, anh có thể xác của Siêu Phàm Tam Cảnh, nhưng lại không có thực lực của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh. Lúc nãy Dương Thanh đã trực tiếp bùng nổ sức mạnh cả người, giết luôn Lý Bảo Tuấn trong nháy mắt, nhưng lo lắng trong lòng lại càng đậm.
Một khi bí mật này bị phát hiện, anh sẽ gặp nguy hiểm.
Bây giờ Dương Thanh cần phải gấp rút khôi phục lại tu vi võ công. Chỉ có hoàn toàn khôi phục anh mới không sợ ai hết.
Vẻ mặt Thượng Quan Nhu dịu dàng nhìn Dương Thanh, quyến rũ trừng mắt với anh: “Kéo quần lên liền phủi sạch quan hệ. Định đuổi tôi đi?”
Dương Thanh cười gượng lắc đầu, đột nhiên không biết nên nói gì.
Thấy hai má đỏ bừng của Dương Thanh, Thượng Quan Nhu không khỏi phì cười, sau đó nghiêm mặt hỏi: “Cậu nói thật cho tôi biết, rốt cuộc tu vi võ công của cậu đã khôi phục lại chưa?”
Thượng Quan Nhu hỏi như vậy, khiến lòng Dương Thanh lập tức chùng xuống. Ngay cả Thượng Quan Nhu cũng nhìn thấy khác thường sao?
Cao thủ võ thuật khi chiến đấu sẽ bộc phát ra khí thế võ thuật mạnh mẽ nhưng bây giờ Dương Thanh đã không có võ công, hoàn toàn không có một chút khí thế võ thuật nào cả.
Vừa nãy Dương Thanh có thể giết chết Lý Bảo Tuấn trong chớp mắt là bởi vì anh có thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, lúc tấn công Lý Bảo Tuấn, trên người anh hoàn toàn không toát ra bất kỳ khí thế võ thuật nào.
Điều này rất đáng ngờ, vì vậy Thượng Quan Nhu liền hỏi.
Thấy Dương Thanh không lên tiếng, sắc mặt Thượng Quan Nhu thay đổi rõ rệt, kinh ngạc nói: “Lẽ nào tu vi võ công của cậu thật sự vẫn chưa khôi phục?”
Dương Thanh nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Thượng Quan Nhu, gật nhẹ đầu, nói kỹ hơn: “Thật ra bây giờ, tôi chỉ có thể xác Siêu Phàm Tam Cảnh chứ không ngưng tụ được khí thế, đó cũng là lý do tôi có thể giết Lý Bảo Tuấn trong nháy mắt”.
Nghe anh nói xong, Thượng Quan Nhu lập tức hé miệng, trên mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Tuy cô ta nghi ngờ thực lực của Dương Thanh vẫn chưa khôi phục, nhưng đó chỉ là suy đoán mà thôi, mặc dù trên người Dương Thanh không có khí thế võ thuật nhưng đúng là anh đã giết Lý Bảo Tuấn có cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ trong nháy mắt.
Cô ta chưa bao giờ nghe nói đến tình huống này, thông thường, nếu bị phế võ công, cơ thể của cao thủ cũng sẽ vô dụng theo.
Đây là lần đầu tiên cô ta biết đến một cao thủ sở hữu thể xác Siêu Phàm Cảnh nhưng lại không có chút khí thế nào như Dương Thanh đấy.
Sắc mặt Thượng Quan Nhu nhanh chóng trở nên khó coi, cô ta lo lắng nhìn Dương Thanh: “Trước đó tôi đã nghi ngờ, tại sao khí thế của cậu không tràn ra ngoài khi cậu giết Lý Bảo Tuấn, không ngờ lại là vì lý do này”.
“Tuy bây giờ cậu có thể xác của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nhưng nếu không ngưng tụ được khí thế thì không thể đánh với cao thủ Siêu Phàm Cảnh thực thụ đâu”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...