Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

Nghe vậy, Lý Giang Hùng lập tức vui vẻ: “Con hiểu rồi, Thượng Quan Hoàng muốn mượn tay Dương Thanh để đối phó với chúng ta, nếu quả đúng Dương Thanh đã mất sạch võ thuật, nhà họ Lý ta có thể bình yên vô sự, còn có thể lấy được một thiên kiêu của Hoàng tộc họ Thượng Quan về làm dâu, đây chính là chuyện vui lớn của gia tộc ta”.

Lý Trọng gật đầu: “Nếu tu vi võ thuật của Dương Thanh không hề bị mất đi thì dù phải làm mất lòng Hoàng tộc họ Thượng Quan, chúng ta cũng cần nhanh chóng hủy bỏ cuộc hôn nhân này, khiến Dương Thanh không có lí do ra tay với chúng ta. Hơn nữa, chuyện Thượng Quan Hoàng muốn lợi dụng Dương Thanh sẽ khiến cậu ta tức giận, chỉ cần chúng ta kích động đúng chỗ, chưa biết chừng còn có thể khiến Dương Thanh ra tay với Hoàng tộc họ Thượng Quan đấy chứ”.

Mắt Lý Giang Hùng đã sáng rực lên, lão ta càng lúc càng sùng bái Lý Trọng, vốn nhà họ Lý này đã rơi vào thế nguy hiểm, Lý Trọng chỉ nói đôi ba câu đã biến thành cơ hội mới cho gia tộc.

Một khi Dương Thanh đối đầu với Hoàng tộc họ Thượng Quan, thực lực của Hoàng tộc họ Thượng Quan nhất định sẽ bị suy giảm cực lớn, so sánh hai bên, thực lực của nhà họ Lý sẽ trở nên mạnh hơn.

“Nhưng nếu Hoàng tộc không cho phép chúng ta gặp mặt Dương Thanh thì sao ạ?”, Lý Giang Hùng bỗng hỏi.


Lý Trọng cau chặt mày, sắc mặt cũng hiện vài tia lo lắng, những điều lão ta vừa nói cần điều kiện tiên quyết là gặp được Dương Thanh, nếu không thể gặp mặt Dương Thanh, mọi chuyện coi như đổ sông đổ bể.

“Con cứ đi đi, nếu họ không cho gặp, chúng ta chỉ có thể đối mặt với mọi chuyện trước mắt thôi”, Lý Trọng nói.

Hiển nhiên, ngay cả lão ta cũng không nghĩ ra cách nào tốt hơn.

Chẳng bao lâu sau, Lý Giang Hùng đã tới Hoàng tộc họ Thượng Quan.

“Sao ông chủ Lý lại tới đây?”

Lý Giang Hùng vừa tới Hoàng phủ họ Thượng Quan, Thượng Quan Hoàng lập tức nhận được tin này, bèn phái Thượng Quan Tử Khiêm đến gặp Lý Giang Hùng.

Lý Giang Hùng mỉm cười nói: “Chuyện là thế này, trước đây cậu Thanh có ở lại trong nhà họ Lý tôi một thời gian, có vài thứ quan trọng để quên ở đó, tôi mới tới đây trả lại”.


“Thế à?’

Thượng Quan Tử Khiêm cũng cười nói: “Ông chủ Lý phái người đưa tới là được rồi, sao còn phải đích thân tới một chuyến như vậy”.

Lý Giang Hùng cười cười bảo: “Đồ cậu Thanh để quên khá là quan trọng, cho nên tôi phải tự mình đưa tới, xin nhờ Tam hoàng tử dẫn tôi tới gặp cậu Thanh một chuyến”.

Thượng Quan Tử Khiêm không phải kẻ ngu, ngày kia là đám cưới của hai bên gia tộc rồi, lúc này Lý Giang Hùng lại muốn gặp Dương Thanh, chỉ e không phải đơn giản là trả đồ mà thôi.

“Ông chủ Lý cứ đưa cho tôi, để tôi chuyển lại cho cậu Thanh là được rồi”. Thượng Quan Tử Khiêm cười nói.


Lý Giang Hùng đã sớm nghĩ tới chuyện Hoàng tộc họ Thượng Quan không dễ dàng để lão ta vào gặp Dương Thanh, cho nên hoàn toàn không hề bất ngờ, cũng cười cười bảo: “Không phải tôi không yên tâm về Tam hoàng tử mà vì đồ vật cậu Thanh bỏ quên ở nhà tôi vốn liên quan đến việc riêng của cá nhân, bố tôi đã nhấn mạnh rằng tôi phải tự tay đưa cho cậu ấy mới được, mong Tam hoàng tử thứ lỗi cho”.

Lý Giang Hùng càng như vậy, Thượng Quan Tử Khiêm càng hoài nghi, ông ta nói: “Vậy thì thật xin lỗi, không dối gạt ông chủ Lý, từ sau khi tới Hoàng tộc họ Thượng Quan, cậu Thanh một mực bế quan, ngay cả phụ hoàng của tôi cũng không gặp được cậu ấy. Trước khi bế quan, cậu ấy còn dặn lại, không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy việc tu luyện của cậu ấy”.

Lý Giang Hùng đã sớm liệu đến lí do này, cho nên cũng đã nghĩ ra cách ứng đối, lão ta vui vẻ bảo: “Tam hoàng tử cứ yên tâm, đồ cậu Thanh để quên chính là thứ có liên quan đến việc tu hành của cậu ấy, hơn nữa, nó còn cực kì quan trọng, cậu ấy nhất định sẽ không tức giận đâu, kể cả nếu tôi tới quấy rầy làm cậu ấy thực sự tức giận, muốn trách tôi, tôi sẽ tự gánh chịu lấy”.

Thấy Lý Giang Hùng tỏ thái độ kiên quyết như vậy, trong lòng Thượng Quan Tử Khiêm thoáng chút bất mãn, nhưng ông ta không hề để lộ ra mặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui