Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần
Giọng nói của Thượng Quan Hoàng tràn đầy đe dọa, khiến cho các cao thủ của nhà họ Đậu càng thêm sợ hãi.
Đột nhiên, Đậu Kính nhìn về phía Thượng Quan Hoàng, nghiến răng nói: “Hoàng Chủ không cần phải lừa tôi, tôi biết từ giây phút nhà họ Đậu bước vào Hoàng phủ thì đã bị Hoàng Chủ xếp vào danh sách chết rồi. Cho dù tôi khai ra thông tin có giá trị thì Hoàng chủ cũng sẽ không bỏ qua cho chúng tôi”.
“Hoàng Chủ muốn biết tin tức liên quan đến Đậu Hầu thì tôi có thể nói, nhưng trước đó thì ngài hãy thả các cao thủ của nhà họ Đậu đi đã, nếu không thì dù có chết, tôi cũng sẽ không nói một chữ”.
Thượng Quan Hoàng cau mày, lạnh lùng nói: “Chắc hẳn ông cũng biết nhà họ Đậu dám khiêu khích uy quyền của Hoàng tộc là tội chết, vậy mà ông còn dám mặc cả với tôi?”
Đậu Kính không chút sợ hãi, vẫn bình tĩnh nhìn lão ta, nói: “Nhưng bây giờ chuyện mà ngài và những người ở đây muốn biết chính là thông tin liên quan đến Đậu Hầu, tôi nghĩ rằng những thông tin đó đủ để đổi lấy tính mạng của các cao thủ hàng đầu của nhà họ Đậu”.
Đậu Kính đã đến độ tuổi này nên không còn quan tâm đến chuyện sống chết nữa.
Bây giờ Đậu Hầu đã hoàn toàn mất kiểm soát, dù còn sống thì cũng sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Hoàng Thành, Có thể nói là nhà họ Đậu đã bị huỷ diệt.
Nếu đã như vậy thì thà giành một chút hy vọng sống cho nhà họ Đậu còn hơn.
“Nếu vậy thì tôi sẽ giết sạch tất cả những người trong nhà họ Đậu! Cho dù ông không nói thì tôi cũng sẽ điều tra được rõ ràng những nơi mà Đậu Hầu đã từng đi qua và người mà ông ta từng tiếp xúc”.
Sát ý lóe lên trong mắt Thượng Quan Hoàng, lão ta thật sự muốn giết đám cao thủ nhà họ Đậu.
Không chỉ có nhà họ Đậu, mà cả nhà họ Thái cũng nhất định phải bị tiêu diệt.
Lý Giang Hùng khẽ nhúc nhích, nhanh chóng đứng ở sau lưng Đậu Kính, sẵn sàng ra tay bất cứ khi nào.
Bây giờ, phía trước Đậu Kính là Thượng Quan Hoàng, phía sau là Lý Giang Hùng, bên cạnh còn có đám cao thủ hàng đầu của Thượng Quan Hoàng và nhà họ Lý. Nếu Thượng Quan Hoàng muốn ra tay, Đậu Kính chắc chắn sẽ chết.
Đậu Kính chế giễu cười: “Thật không ngờ Đậu Kính tôi đây lại có thể khiến cho hai gia tộc mạnh nhất Hoàng thành nhắm vào như thế”.
“Hoàng Chủ, ngài không cần phải uy hiếp tôi đâu, muốn đánh muốn giết tuỳ ngài. Tôi biết, từ giây phút Đậu Hầu dẫn người của nhà họ Đậu bước vào Hoàng phủ trở đi thì chúng tôi đã không màng đến chuyện sống chết nữa rồi”.
“Chẳng phải tôi muốn uy hiếp Hoàng Chủ đâu. Tôi chỉ muốn tìm một con đường sống cho nhà họ Đậu chúng tôi mà thôi, nếu Hoàng Chủ đã không đồng ý thì cứ thôi vậy”.
Lão ta nói xong thì nhắm hai mắt lại, ra vẻ như đang chờ Thượng Quan Hoàng ra tay.
Thượng Quan Hoàng càng tức giận hơn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vậy thì để tôi giết sạch người nhà họ Đậu trước!”
Giữa lúc đó, Thượng Quan Nhu đột nhiên lên tiếng: “Ông ơi, để cháu thử một chút!”
Trong chốc lát, ánh nhìn của mọi người đều đổ dồn về phía cô ta.
Thượng Quan Hoàng nhìn Thượng Quan Nhu, nói: “Nhu Nhu, vô dụng thôi, ông ta muốn chết thì không ai có thể cạy miệng ông ta được”.
Thượng Quan Nhu cười nhẹ: “Để cháu thử xem, có lẽ sẽ thành công”.
Thượng Quan Hoàng không nói gì nữa, trong lòng lại có thêm mấy phần kỳ vọng. Thượng Quan Nhu có thể được lão ta xem trọng như thế không chỉ vì thiên phú võ thuật mà còn có tài ở phương diện quản lý gia tộc.
“Cô Nhu, cô đừng phí sức lực nữa, cứ cho tôi ra đi sảng khoái đi!”
Đậu Kính mở mắt ra, hờ hững liếc nhìn Thượng Quan Nhu rồi nói với giọng điệu bình thản.
Cô ta lại mỉm cười, lấy điện thoại mở một tấm ảnh rồi đặt trước mặt Đậu Kính mà không nói lời nào.
“Tuyết Lỵ!”
Khi nhìn thấy bức ảnh trên điện thoại của Thượng Quan Nhu, Đậu Kính bỗng nhiên tái mặt. Sát khí mãnh liệt phát ra từ người lão ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...