Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần
Thượng Quan Nhu thoáng kinh ngạc, nhìn về phía Quách Sở Sở, ánh mắt chợt có chút ngưỡng mộ.
Nay tuy mối quan hệ giữa cô ta và Dương Thanh đã gần hơn một chút nhưng cô ta đã phải hao phí rất nhiều tinh lực mới có được thành quả này.
Quách Sở Sở lại chỉ nhờ một khoảnh khác tốt bụng, vì muốn bảo vệ Dương Thanh mà ép anh tới nhà mình, thế là đã có được số điện thoại của Dương Thanh.
Những người khác có thể không biết lời hứa của Dương Thanh có giá trị cỡ nào, nhưng Thượng Quan Nhu lại cực kì rõ ràng.
Có thể nói, chỉ cân Quách Sở Sở muốn, cô ta lập tức có thể trở thành chủ gia tộc họ Quách ngay lúc này.
“Sở Sở, mau cảm ơn cậu Thanh đi!”
Quách Thăng đã biết rõ thân phận của Dương Thanh, cũng biết giá trị lời hứa hẹn này của anh, lão ta lập tức vui mừng, vội thúc giục Quách Sở Sở.
Bấy giờ Quách Sở Sở mới lấy lại tỉnh thần, vội nói: “Cảm ơn anhl”
Dương Thanh lắc đầu, sau đó anh đưa mắt nhìn sang kẻ vẫn đang né tránh anh nãy giờ.
Cảm nhận được ánh mắt Dương Thanh đưa tới, Lý Bảo Phong lúc này mới ngẩng đầu, đáy mắt chứa đầy sợ hãi, vội vàng nói: “Thưa cậu Thanh, lúc trước vì hiểu lầm mà đã mạo phạm đến cậu, mong cậu rộng lượng bỏ qua cho’.
“Hiểu lầm?”
Ánh mắt Dương Thanh thoáng lạnh đi, anh nói: “Chảng phải vì tôi không đồng ý nhường chỗ cho anh nên anh mới muốn đánh tàn phế tôi sao?”
“Sau khi xuống máy bay, tôi đã không so đo với anh, anh lại cố tình dẫn theo cao thủ của nhà mình bám theo tôi tới tận nhà họ Quách”.
“Giờ anh lại dám nói với tôi, đó chỉ là hiểu lâm?”
Nếu Lý Bảo Phong xin lỗi, có lẽ Dương Thanh cũng chẳng chấp nhặt với anh ta làm gì, nhưng tên khốn này lại dám giảo biện.
Đáy mắt Lý Bảo Phong thoáng lóe một tia sáng lạnh rồi nhanh chóng biến mất.
Anh ta vội nói: “Cậu Thanh, tôi thật không biết cậu là khách quý của cô Nhu đây, nếu không, cho tôi chục lá gan tôi cũng không dám xúc phạm đến cậu đâu ạ’.
“ý anh là, nếu tôi không phải khách quý của cô Nhu đây thì anh có thể vô tư xử lí tôi?’, Dương Thanh lạnh giọng chất vấn.
“Không dám!”
Lý Bảo Phong cắn răng đáp.
Đã đến nước này, anh ta vẫn nhất định không chịu nhận lỗi.
“Hừ!”
Thượng Quan Nhu lạnh lẽo nói: “Lý Bảo Phong, nếu đã sai rồi thì quỳ xuống nhận lỗi đi!
Sao hả? Giờ ngay cả khách quý của Hoàng tộc họ Thượng Quan tôi, anh cũng dám đụng tới à? Chán sống rồi hả?”
“Cô Nhu, dù tôi đã sai nhưng cũng không đến mức phải quỳ xuống xin lỗi chứ?”
Lý Bảo Phong bỗng ngẩng đầu nhìn về phía Thượng Quan Nhu, nghiến răng nói: “Dù cậu ta là khách quý của cô cũng không bắt tôi quỳ xuống được đâu!”
Dương Thanh nhíu mày, thật không ngờ, đến lúc này rồi mà Lý Bảo Phong vân dám chống đối Thượng Quan Nhu như vậy.
Xem ra, nhà họ Lý này không đơn giản đâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...