Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

Không biết vì sao, tại Hoàng tộc họ Long này, dường như Dương Thanh cảm nhận được một luồng khí thế như có như không, nhưng có thể khẳng định nó không thuộc về Long Hoàng.

Có vẻ chủ nhân của nó ở ngay trong Hoàng phủ họ Long nhưng lại không chịu xuất hiện.

Vừa rồi, Dương Thanh đã định giết chết Long Hoàng, nhưng khí thế ấy chợt mạnh hơn vào thời điểm đó.

Anh có dự cảm đối phương sẽ ra mặt nếu mình giết lão ta.

“Cậu Thanh, cậu có thể cho tôi một cơ hội được không?”



Long Tấn đột nhiên tiến lên phía trước, nghiêm mặt nói.

Dương Thanh cảm thấy khó hiểu: “Cơ hội gì?”

“Cơ hội để giết Long Hoàng!”, Long Tấn gắn từng chữ một.

Nghe thấy câu này, không chỉ Dương Thanh mà cả những người trong Hoàng tộc họ Long cũng sửng sốt.


Trước đó, Long Hoàng và Long Tấn đã đấu với nhau, hai người có tu vi tương đương nhưng sức chiến đấu của Long Tấn không bằng Long Hoàng.

Nếu Dương Thanh không xuất hiện thì Long Tấn đã chết rồi.

Rõ ràng Long Tấn yếu thế hơn, tại sao lúc này lại chủ động yêu cầu muốn giết Long Hoàng?

“Long Tấn, anh háo hức muốn làm con chó Dương Thanh thế à?”

Trên mặt Long Hoàng đầy vẻ trào phúng: “Anh cũng biết chỉ cần có Dương Thanh ở đây, dù thua thì cậu ta cũng sẽ cứu anh đúng không?”

“Anh thấy Dương Thanh do dự khi giết tôi nên muốn tự ra tay, cho dù thất bại cũng sẽ không mất mạng chứ gì”.

Long Tấn không mảy may quan tâm khi bị lão †a châm chọc.

Đúng là Long Tấn không phải đối thủ của Long Hoàng, thậm chí còn không có sức để tấn công nữa.

Nhưng ban nấy, Long Thiên Vũ đã cho lão ta một viên thuốc chữa thương của Phùng Tiểu Uyển ở phòng khám Ái Dân nơi Yến Đô, sau khi uống thương thế đã khá hơn rất nhiều.


Không chỉ vậy, Long Tấn thấp thoáng nhận thấy cơ thể mình vẫn chưa hoàn toàn hấp thu dược hiệu của viên thuốc kia.

Lúc này, viên thuốc dùng để chữa thương lại như một thứ dụng cụ chứa đựng năng lượng, giúp sức mạnh của lão ta được tăng lên.

Quan trọng là, lão ta có thể nhanh chóng mạnh hơn khi giao chiến với Long Hoàng.

“Ông Tấn!”

Long Thiên Vũ cực kỳ lo lắng, vội vàng khuyên can: “Ông Tấn, ông không phải đối thủ của ông ta đâu, hay là cứ giao cho cậu Thanh xử lý đi ạ!”

Long Tấn lắc đầu, vẫn nài nỉ nhìn Dương Thanh: “Cậu Thanh, mong cậu hãy cho tôi một cơ hội!”

“Được!”

Dương Thanh gật đầu, cũng biết ông ta muốn dùng chiến đấu để củng cố tu vi của mình, thậm chí còn có thể là đột phá.

“Nhưng tôi nói trước, nếu ông và Long Hoàng đấu với nhau, dù ông bị giết thì tôi cũng không cứu đâu”. Dương Thanh nói tiếp.

Long Tấn gật đầu: ‘Tôi biết rồi!”

“Vậy thì tôi cho phép ông tự mình kết liễu ông †a!”, anh đáp.

Trong sự ngạc nhiên của mọi người, Long Tấn đi từng bước một về phía Long Hoàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui