Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần
Giây kế tiếp, Satan đang cách ông ta mấy chục mét bị một đòn đánh bay.
“Phụt!”
Khoảnh khắc bị ông ta đánh trúng, Satan hộc máu, hơi thở bỗng chốc yếu ớt.
Dương Thanh mở to hai mắt: “Mạnh đến thế sao?”
“Không ổn rồi! Ông ta muốn giết Satan!”
Đột nhiên cảm giác được sát ý mãnh liệt đến từ thủ lĩnh Hồng Trần, anh không do dự giẫm chân xuống đất, xông về phía ông ta.
Satan bị đánh ngã chưa kịp đứng lên đã cảm giác được mình bị một luồng sát ý khủng bố bao phủ, mặt xám như tro tàn.
Ánh mắt hắn ta tràn ngập sự không cam tâm, khó khăn lắm mới chờ được cơ hội báo thù rửa hận, nào ngờ hắn ta đã đánh giá thấp thực lực của thủ lĩnh Hồng Trần.
Đối mặt với thủ lĩnh đang trong trạng thái này, Satan hoàn toàn không có sức đánh trả, chịu một đòn đã bị thương nặng.
“Chết đi!”
Thủ lĩnh Hồng Trần lạnh lùng quát một câu.
Ông ta lại biến mất, lần này chắc chắn phải giết chết Satan.
Những sát thủ đang đứng xung quanh đã bị dọa cho sững sờ, không dám động đậy.
“Oành!”
Ngay thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Dương Thanh che trước mặt Satan, tung một cú đấm ra chống lại quả đấm của thủ lĩnh Hồng Trần.
“Ầm ầm ầm!”
Trong nháy mắt, mặt đất dưới chân họ lập tức vỡ nát.
“Cậu Thanh!”
Thấy Dương Thanh bảo vệ mình, Satan vừa ngỡ ngàng vừa biết ơn anh.
Vừa rồi hắn ta đã chuẩn bị tinh thần bị giết nhưng lòng vẫn không cam, mà dù có thế nào thì hắn ta cũng không tin nổi Dương Thanh lại cứu mình.
“Thằng khốn! Chết đi!”
Thủ lĩnh Hồng Trần phẫn nộ gầm lên, tung một cú đấm khác ra.
“Uỳnh uỳnh uỳnh!”
Hai người điên cuồng đánh nhau, uy lực cuồng bạo hủy diệt đất đá xung quanh.
Dương Thanh cũng cực kỳ khiếp sợ, anh cảm giác được thủ lĩnh Hồng Trần này đang trên bờ mất kiểm soát.
Nhất là đôi mắt đỏ ngầu kia, như một con dã thú đang nổi điên vậy.
“Rốt cuộc tên này đã uống thuốc gì?”
Anh thầm nghỉ.
“Binh!”
Dương Thanh mới vừa phân tán thì ngực bị thủ lĩnh Hồng Trần đám trúng, cổ họng chợt có vị ngọt, lùi vể sau bảy tám bước.
Anh chưa kịp đứng vững thì nhìn thấy thủ lĩnh lại xông tới công kích.
“Ầm!’
Dương Thanh không kịp nghĩ nhiều, đánh một chưởng ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...