Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần
Ông ta vừa định tiết lộ thì bị thủ lĩnh tát vào mặt, phẫn nộ quát: “Câm miệng lại cho tôi!”
Thủ lĩnh đã thua Dương Thanh nhưng dù sao cũng là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, cho dù Lucifer có thực lực Thần Cảnh hậu kỳ cũng không thể ngăn nổi cái tát của ông ta.
Miệng mồm đầy máu, Lucifer lảo đảo bò dậy, sợ hãi nhìn về phía thủ lĩnh Hồng Trần, vội vàng nói: “Thủ lĩnh, xin lỗi, tôi lắm lời!”
“Hừ!”
Thủ lĩnh Hồng Trần hừ lạnh.
“Hồng Trần đánh giá sai thực lực của cậu nhưng những thứ khác vẫn không sai”.
Thủ lĩnh Hồng Trần lại lên tiếng: “Cậu là một người rất trọng tình cảm, khong muốn nười bên cạnh vì mình mà bị liên lụy”.
Dĩ nhiên những người đó cũng là điểm yếu của cậu.
Đôi mắt Dương Thanh hiện lên sát ý kinh người, anh nhìn chằm chằm ông ta. Đã biết rồi mà còn dám lấy họ ra đe dọa tôi?”
Ông ta hờ hửng cười: “Ai bảo cậu mạnh thế chứ? Nếu không cùng đường bị lôi thì tôi nhất quyết không nói chuyện với cậu bằng cách này đâu.”
“Ha ha!”
“Chẳng qua, tôi muốn biết ông tốn công kéo dài thời gian như thế là để chờ ai? Hay đúng hơn rốt cuộc là ai đã thuê Hồng Trần giết tôi?”
Nghe thấy câu này của anh, thủ lĩnh Hồng Trần hoảng sợ.
Ông ta không nghỉ rằng Dương Thanh biết minh đang kéo dài thời gian, đã vậy còn biết có người thuê Hồng Trần để giết anh.
Quả nhiên, vừa rồi Dương Thanh chỉ đang thăm dò nhưng thủ lĩnh Hồng Trần lại giật mình khi anh nói ra suy đoán của mình.
Phản ứng này chứng tỏ anh đã đoán đúng.
Thủ lĩnh Hồng Trần tất nhiên không ngốc, hối hận nhận ra mình tự làm bại lộ chân tướng.
Ông ta có thể khẳng định thực lực hiện giờ của Dương Thanh nằm trên mình, trong tình huống này, nếu Dương Thanh vứt bỏ Mã Siêu để giết ông ta thì ông ta chỉ còn một con đường chết.
“Dương Thanh, cậu nói gì vậy, tôi không hiểu!”
Thủ lĩnh Hồng Trần lạnh giọng nói: “Tất nhiên, bây giờ có nói gì cũng chả quan trọng, anh em của cậu đang nằm trong tay tôi, nếu mày không muốn phục tùng, tôi chỉ đành giết thôi”.
“Ông mà dám động vào một sợi tóc của cậu ấy, chính tay tôi sẽ lấy cái mạng chó của ông! Ông biết điều đó không khó mà!”
Dương Thanh đằng đằng sát khí.
Anh ghét nhất là bị kẻ khác lấy những người cạnh mình ra đe dọa.
Dĩ nhiên, anh cũng đã tính đến khả năng này trước khi đến Hồng Trần.
Nếu không thì tại sao Mã Siêu lại bị bọn sát thủ này đánh cho bị thương nặng rồi mang lại đây chứ?
“Thật không may, anh em của cậu đã bị người của tôi dần một trận rồi, có lẽ từ nay về sau sẽ thành một người tàn tật”.
Thủ lĩnh Hồng Trần cười híp mắt nói: “Nếu cậu vẫn không chịu khuất phục thì tôi sợ thằng đó sẽ không kiên trì nổi nữa”.
“Ranh con, tao có thể nói cho mày biết thằng chó kia là bị tao bắt về từ Yến Đô”.
Lucifer tàn nhẫn nói: “Phải thừa nhận thằng anh em này của mày mạnh thật, chỉ có thực lực Vương Cảnh hậu kỳ mà lại có thể bộc phát ra sức mạnh của một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ”.
“Nhưng vậy thì sao, vẫn bị tao bắt về đấy thôi? Miệng thằng đó cứng lắm, bị tao đánh gần chết mà vẫn không chịu khai”.
“Nếu không phải do còn giá trị lợi dụng thì thằng đó đã biến thành cái xác rồi!”
Nghe gã ta nói vậy, sát ý thoáng chốc bùng lên trong mắt Dương Thanh.
“Bộp!”
Chỉ trong chớp mắt, anh xuất hiện trước mặt Lucifer, tóm cổ giơ gã ta lên giữa không trung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...