Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần
“Phụt!”
Thủ lĩnh hộc máu, câu nói của anh đã cho thấy kết quả, mấy trăm sát thủ của Hồng Trần vô cùng ngỡ ngàng.
Bên tai họ như có tiếng sấm nổ.
Bọn họ không biết rốt cuộc thủ lĩnh Hồng Trần mạnh đến mức nào, hôm nay mới là lần đầu tiên được chứng kiến.
Thậm chí phần đông sát thủ đến bây giờ mới được thấy ông ta.
Họ chỉ biết dưới trướng thủ lĩnh có hai đại ma vương là Satan và Lucifer, cả hai đều là cao thủ Thần Cảnh.
Ba sát thủ chủ chốt nhất cũng có thực lực bán bộ Thần Cảnh.
Bên cạnh đó, tổ chức Hồng Trần còn sở hữu mười hai cứ điểm, thống lĩnh của mỗi cứ điểm đều là cao thủ bán bộ Thần Cảnh.
Dù vậy, thủ lĩnh vẫn luôn là vị thần trong lòng mỗi một sát thủ Hồng Trần.
Lúc này đây, họ lại tận mắt nhìn thấy vị thần ấy thua!
Lại còn thua dưới tay một người trông có vẻ chưa đến ba mươi tuổi.
“Sao… Sao lại thế được?”
Hầu như ai cũng không dám tin vào sự thật này.
Kể cả Lucifer và Satan.
“Không! Tuyệt đối không có khả năng!”
Lucifer kích động hét toáng lên: “Thủ lĩnh là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cơ mà, sao lại thua được?”
Tuy Satan cũng không dám tin, nhưng hắn ta đột nhiên tỏ ra vô cùng phấn khởi.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Thủ lĩnh Hồng Trần nặng nề nhìn Dương Thanh.
“Tôi là ai, hẳn là các ông phải biết rõ mới đúng”.
Anh lạnh lùng đáp.
Dương Thanh bị bọn sát thủ Hồng Trần này theo dõi rất lâu, chắc chắn những gì liên quan đến anh họ đã biết hết rồi.
Nếu không, họ đã không bắt Mã Siêu đi để ép anh ra mặt.
Một suy đoán đáng sợ chợt nảy lên trong đầu thủ lĩnh Hồng Trần.
“Tôi biết rồi! Tôi biết rồi! Cậu là Dương Bất Bại, Tướng quân biên giới phía Bắc có thể một mình chống lại cả nửa quốc gia!”
Ông ta hét lên, ánh mắt tràn đầy tức giận: “Cậu là người của chiến vực Chiêu Châu! Dám xuất hiện ở đây, còn muốn thâu tóm Hồng Trần”.
“Cậu được người của chiến vực Chiêu Châu ra lệnh đối phó Hồng Trần đúng không?”
Thủ lĩnh Hồng Trần mất kiểm soát, cả tâm trí đều trong tình trạng gắt gỏng cực độ.
“Rốt cuộc Chiêu Châu muốn làm gì? Chẳng lẽ không sợ làm vậy sẽ rước lấy thù hận sao?”
Sát ý dâng lên trong mắt Dương Thanh, xem ra hôm nay phải tiêu diệt Hồng Trần rồi, nếu không thân phận của anh sẽ bị bại lộ, từ đó Chiêu Châu sẽ gặp nhiều rắc rối lớn.
Mặc dù Dương Thanh đã rời khỏi biên giới phía Bắc, từ lâu đã không còn thuộc về chiến vực Chiêu Châu.
Nhưng kẻ địch bao giờ cũng không thích nói lý.
Chúng sẽ nghĩ cách tấn công Chiêu Châu, một khi tin tức anh đến Hồng Trần bị tiết lộ thì Chiêu Châu sẽ rơi vào cục diện nguy hiểm.
“Ai nói với ông tôi là người của chiến vực Chiêu Châu?”
Đương nhiên Dương Thanh sẽ không thừa nhận, cười lạnh phản bác: “Ông cũng là một cao thủ võ đạo, chẳng lẽ không biết đạo lý núi cao còn có núi khác cao hơn?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...