Chiến Thần Ở Rể chàng Rể Chiến Thần Bất Bại Chiến Thần

Lý Bảo Tuấn vốn vẫn không sợ Dương Thanh, nhưng khi thấy Dương Thanh ngạo nghễ bước tới thì trong lòng bỗng muốn rút lui.   

Anh ta cũng là do giận quá mất khôn nên mới dám nói ra suy đoán của mình về việc liệu có phải Dương Thanh vẫn chưa khôi phục hay không? Mặc dù cũng có rất nhiều người đều nghi nghờ giống anh ta nhưng không ai dám nói ra.  

"Dương Thanh, cậu quá lời rồi. Lý Bảo Tuấn có thân phận gì, cậu lại là thân phận gì? Làm sao nó có tư cách khiêu khích cậu chứ?"  

Vị cha chú nhà họ Lý đột nhiên hoảng hốt, vội vàng bước tới, vẻ mặt sợ sệt nói: "Nếu công chúa Nhu đã có tình ý thì chúng tôi sẽ không làm khó người khác nữa. Cuộc hôn nhân thì coi như thôi đi. Chúng tôi sẽ dẫn Lý Bảo Tuấn rời đi ngay".  

Dứt lời, ông ta còn quát lên với Lý Bảo Tuấn: "Còn không mau xin lỗi cậu Thanh?"                Lý Bảo Tuấn vốn đã có ý định muốn rút lui, nhưng khi  sau khi nghe được lời của vị cha chú kia, anh ta chỉ cảm thấy mình bị sỉ nhục thậm tệ.   

Anh ta thấy mọi người đều nhìn mình bằng cặp mắt xem thường.   

Vốn dĩ cơn lửa giận đã tắt lúc này lại bùng lên, Lý Bảo Tuấn đi thẳng lên trước cả giận nói: "Tôi không sai? Tại sao phải xin lỗi cậu ta?"  

"Dương Thanh, nếu cậu dám chấp nhận thách đấu của tôi vậy hãy để mọi người ở đây biết, cậu bây giờ lợi hại đến cỡ nào?"  

Nói xong, anh ta chưa kịp đợi vị cha chú nhà họ Lý ngăn cản đã xông thẳng về phía Dương Thanh.   

"Thần Cảnh trung kỳ!"  

"Không ngờ cậu ta lại đột phá đến Thần Cảnh trung kỳ!"  

"Rốt cuộc con cháu của nhà họ Lý đã nhìn thấy hy vọng rồi!"  


Lý Bảo Tuấn vừa ra tay rất nhiều cao thủ khác cũng thấy được cảnh giới võ thuật thật sự của anh ta. Người nhà họ Lý lập tức trở nên kích động như điên.   

Những người khác của Hoàng tộc họ Thượng Quan cũng đều nhăn mặt. Nếu Dương Thanh thật sự không đỡ được một đòn này sẽ có hậu quả gì?   

Hai tay Thượng Quan Nhu nắm chặt, chuẩn bị ứng cứu bất kỳ lúc nào. Lỡ như cô ta phát hiện Dương Thanh không đánh lại chắc chắn sẽ xông tới hỗ trợ ngay lập tức.  

Nhưng Dương Thanh vẫn đứng yên tại chỗ, dường như không hề thấy được sự mạnh mẽ của Lý Bảo Tuấn, trong mắt còn lóe lên sự khinh thường.   

"Chết đi cho tôi!"  

Lý Bảo Tuấn đã xông tới trước mặt Dương Thanh, vung nắm đấm lên, tập trung toàn bộ sức mạnh của cơ thể vào cú đấm này.   

Anh ta tự tin dù là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể dễ dàng đỡ được một đòn này.  

Nhưng lúc này Dương Thanh bỗng giơ tay lên trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người.   

"Oành!"  

Một giây tiếp theo, tiếng va chạm chói tai vang lên khắp đại sảnh, khí thế võ thuật dữ dội, giống như một cơn lốc xoáy hoành hành khắp đại sảnh.  

Chỉ thấy thấy chiếc ghế sofa bằng gỗ gụ bên cạnh lập tức nổ tung dưới tác động của luồng sức mạnh dữ dội này, còn có dụng cụ bằng thủy tinh trong phòng cũng vỡ tan tành.   

"Sao lại thế được?"  

Lý Bảo Tuấn mở to mắt nhìn Dương Thanh đang đứng im không nhúc nhích, mà chỉ vươn một cánh tay ra.  

Lúc này, nắm đấm của anh ta đã va vào lòng bàn tay của Dương Thanh, chẳng những không hề gây ra vết thương trí mạng với Dương Thanh, thậm chí nó còn chưa đủ gãi ngứa cho Dương Thanh nữa.  

"Chỉ có chút sức lực này à?"  

Dương Thanh bỗng cười trêu tức, trong mắt lóe lên sát khí.                 Cho đến giờ phút này, những người xung quanh đang ngơ ngác mới hoàn hồn trở lại, ai cũng nhìn Dương Thanh bằng vẻ mặt thay đổi.   

Mới vừa rồi bởi vì mấy lời nói của Lý Bảo Tuấn mà một số người còn nghi ngờ liệu có phải Dương Thanh bị thương nặng, cảnh giới võ thuật sẽ tuột dốc thê thảm hay không? Nhưng bây giờ xem ra dường như không phải vậy.   

Thượng Quan Nhu vẫn còn đang sốt ruột, lúc này cũng lặng lẽ thở hắt ra, trên mặt lộ ra nụ cười xinh đẹp.   

Người của nhà họ Lý lần lượt thay đổi sắc mặt. Vị cha chú nhà họ Lý sợ hãi nói: "Cậu Thanh, xin hãy nương tay!"  


Lúc này Lý Bảo Tuấn cũng hoàn hồn, không chút do dự xoay người chuẩn bị chạy trốn. Anh ta biết rất rõ đòn mạnh nhất của mình cũng không thể đả thương được Dương Thanh, vì vậy chỉ cần Dương Thanh tùy tiện ra đòn cũng có thể lấy mạng của anh.  

Nhưng Dương Thanh sẽ bỏ qua cho anh ta sao?   

Ngay khi Lý Bảo Tuấn vừa quay người, Dương Thanh bất ngờ dùng tay kia tung ra một đòn, đột nhiên đánh về phía Lý Bảo Tuấn.  

"Oành!"  

Một tiếng vang thật lớn, kèm theo tiếng xương gãy, cơ thể của Lý Bảo Tuấn như thể bị một chiếc xe tải hạng nặng đâm vào văng ra khỏi cửa sổ.  

Người còn chưa tiếp đất đã hoàn toàn tắt thở. Đợi đến khi rơi xuống đất, cơ thể của anh ta mềm oặt giống như không xương, thất khiếu còn đầm đìa máu tươi.  

Lúc này cả hiện trường yên lặng như tờ!  

Tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng, một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ lại chết nhanh như vậy sao?   

Phải biết, dù là ở Hoàng tộc, cao thủ Thần Cảnh trung kỳ cũng được xem là rường cột của gia tộc. Nhưng bây giờ nhà họ Lý khó khăn lắm mới bồi dưỡng được một thiên tài võ thuật Thần Cảnh trung kỳ, thế mà anh ta vừa mới thể hiện ra thực lực Thần Cảnh trung kỳ đã bị Dương Thanh giết chết trong vòng một nốt nhạc.  

"Chết, chết rồi?"  

Hồi lâu vị cha chú kia mới run rẩy nói.   

Ông ta không thể chấp nhận được sự thật này. Bước nhanh tới bên cạnh Lý Bảo Tuấn, sau khi kiểm tra một hồi vẻ sợ hãi trên mặt càng đậm.   

Ông ta sợ hãi phát hiện Lý Bảo Tuấn chẳng những đã chết mà xương cả người thân đều vỡ vụn.   

Điều này có nghĩa là cú đấm của Dương Thanh vừa rồi đã trực tiếp làm gãy nát xương cốt của Lý Bảo Tuấn huống chi ngũ tạng lục phủ?   


Thủ đoạn kinh khủng như vậy ngoài cao thủ Siêu Phàm Cảnh ra, còn ai có thể làm được.   

"Đây là một lần cuối cùng, những gì nhà họ Lý nợ tôi, tôi sẽ tích cóp lại. Chờ sau khi tích cóp đủ, thì đó sẽ lại ngày tàn của nhà họ Lý".  

Dương Thanh bỗng lên tiếng, giọng nói lạnh như băng, sau đó lập tức quát lên: "Cút đi!"  

Người của nhà họ Lý không dám thở mạnh, nghe xong lời Dương Thanh, như được đặc xá, vội vã mang theo Lý Bảo Tuấn rời đi.   

Chẳng mấy chốc toàn bộ người nhà họ Lý đã rời khỏi Hoàng phủ Thượng Quan, Hoàng phủ Thượng Quan lại trở nên yên tĩnh lần nữa.  

Thượng Quan Nhu hỏi như vậy, khiến lòng Dương Thanh lập tức chùng xuống. Ngay cả Thượng Quan Nhu cũng nhìn thấy khác thường sao?  

Cao thủ võ thuật khi chiến đấu sẽ bộc phát ra khí thế võ thuật mạnh mẽ nhưng bây giờ Dương Thanh đã không có võ công, hoàn toàn không có một chút khí thế võ thuật nào cả.  

Vừa nãy Dương Thanh có thể giết chết Lý Bảo Tuấn trong chớp mắt là bởi vì anh có thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, lúc tấn công Lý Bảo Tuấn, trên người anh hoàn toàn không toát ra bất kỳ khí thế võ thuật nào.  

Điều này rất đáng ngờ, vì vậy Thượng Quan Nhu liền hỏi.  

Thấy Dương Thanh không lên tiếng, sắc mặt Thượng Quan Nhu thay đổi rõ rệt, kinh ngạc nói: "Lẽ nào tu vi võ công của cậu thật sự vẫn chưa khôi phục?"  



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui