Chương có nội dung bằng hình ảnh
Cảm nhận được tia lạnh lẽo toát ra từ trên người Thượng Quan Hoàng, sống lưng Dương Thanh cứng đờ, toàn thân buốt giá, nay anh chỉ là một người thường có được thân thể của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh mà thôi, còn Thượng Quan Hoàng lại là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh.
Nhìn vào tình thế có thể đoán được, lúc này Dương Thanh đang phải chịu một áp lực lớn cỡ nào.
Nhưng anh vẫn không hề đổi sắc mặt, chỉ cười cười, nheo mắt nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Hoàng, châm chọc nói: "Hoàng Chủ không tin tôi? Hay là, Hoàng Chủ đang muốn ra tay với tôi?"
Thượng Quan Hoàng lập tức cười phá lên, nhanh nhẹn thu lại uy lực võ thuật của mình, nói: "Cậu Thanh đùa gì thế, sao tôi dám ra tay với cậu chứ? Không phải tại tôi không tin cậu mà vì người nhà họ Lý quá đê tiện, tôi sợ cậu bị bọn họ lừa thôi". Dương Thanh thản nhiên cười nhạt một tiếng: "Việc này không nhọc Hoàng Chủ lo cho tôi, tuy võ thuật của tôi đã mất sạch nhưng cũng không phải một kẻ không đầu óc mặc cho người khác muốn làm gì thì làm".
Thượng Quan Hoàng đứng dậy, cười nói: "Nếu vậy thì tôi đây yên tâm rồi, ngày kia là ngày vui của Nhu Nhu nhà tôi, mong cậu Thanh đừng quên tới tham gia nhé".
Dương Thanh cười cười: "Chắc chắn rồi!"
Nhìn theo bóng Thượng Quan Hoàng đi xa, ánh mắt Dương Thanh dần trầm xuống, vừa rồi, anh đã cảm nhận được một ý muốn giết người mãnh liệt từ phía Thượng Quan Hoàng.
Trước đây, khi tiếp xúc với lão già này, anh đã cảm thấy đối phương thâm sâu khó lường, ngay cả chính anh cũng không thể nhìn thấu bản chất lão ta, nhưng thật không ngờ, lão già khốn kiếp này lại giấu sâu đến thế.
Hiển nhiên, hiện tại Thượng Quan Hoàng cũng không cách nào xác định Dương Thanh có thực sự mất sạch tu vi võ thuật hay không, bằng không lão ta đã không phí nhiều lời với anh đến thế.
Dương Thanh nghiến răng lẩm bẩm: "Còn hai ngày, dù không thể hoàn toàn khôi phục, mình cũng phải nghĩ cách lấy lại được thực lực Siêu Phàm Cảnh".
Nếu đã biết Hoàng tộc Thượng Quan chủ động muốn gả Thượng Quan Nhu vào nhà họ Lý thì anh anh sẽ không phải áy náy vì điều này nữa.
Nhưng anh cũng biết, Hoàng tộc Thượng Quan và gia tộc họ Lý đều coi anh là quân cờ để ngăn chặn đối phương, đợi đến ngày kia, khi hôn lễ của Thượng Quan Nhu kết thúc, đó cũng sẽ là thời điểm nguy hiểm nhất của anh.
Hôm nay, mặc dù anh chỉ có một thân một mình, không cần lo lắng sẽ làm liên lụy đến người bên cạnh, nhưng nơi này là Hoàng tộc họ Thượng Quan, khắp nơi đều có cao thủ Thần Cảnh, quả thật anh gần như không có chút hi vọng nào trong việc rời khỏi đây.
Có thể nói, hiện tại anh đã bị giam lỏng ở Hoàng tộc họ Thượng Quan, trừ khi anh khôi phục được thực lực võ thuật, bằng không, không cách nào trốn thoát khỏi Hoàng thành Thượng Quan này.
Cả Hoàng tộc Thượng Quan và gia tộc họ Lý, hai bên đều sẽ không để anh rời khỏi đây.
Trong tay Dương Thanh đột nhiên xuất hiện một bình gốm được chế tạo tinh xảo, trong bình có một viên đan dược, đây là thứ Lý Trọng từng lấy ra để tạ tội với anh.
Lão ta nói, viên đan dược này được phát hiện cùng với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, chỉ có điều, chính Lý Trọng cũng không biết cụ thể công hiệu của nó là gì.
Dương Thanh có thể cảm thụ được một tia dao động của một hơi thở cực mạnh từ viên đan dược này, hơn nữa, nó còn có mùi đan dược rất đậm đà. Viên đan dược này có thể lưu giữ hoàn chỉnh sau mấy trăm năm, chứng tỏ nó phải có công hiệu cực mạnh.
Điểm mấu chốt là, viên đan dược này được phát hiện cùng với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh, Dương Thanh có lí do để hoài nghi, viên thuốc này là thứ được sử dụng kèm với Đại Đạo Thiên Diễn Kinh.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của anh, rất có thể nó lại là thứ có tính chất trí mạng với người dùng. Trừ thứ này, trong tay anh còn có hai viên thuốc Phùng Tiểu Uyển đưa cho anh trước khi rời đi. Loại thuốc này một khi dùng có thể khiến thực lực của anh nháy mắt khôi phục đỉnh cao, nhưng chỉ có thể duy trì trong mười phút. Hơn nữa, sau khi hết dược hiệu, người sử dụng có tỉ lệ chết rất cao, mặc dù không chết cũng sẽ khiến thân thể bị thương nặng đến không cách nào khôi phục được, từ đó về sau sẽ luôn phải sống trong đau đớn tột cùng.
Anh thà chết còn hơn phải biến thành một kẻ tàn phế.
Nếu anh chết rồi, đám người muốn đẩy anh vào chỗ chết còn có thể buông tha người thân của anh, nhưng nếu anh không chết, chỉ biến thành một kẻ tàn phế thì chỉ làm liên lụy đến người bên cạnh.
"Cố gắng thêm hai ngày nữa, nếu đến ngày hôn lễ vẫn không thể khôi phục tu vi võ thuật, mình buộc lòng phải lựa chọn sử dụng viên thuốc này".
Dương Thanh lẩm bẩm, sau đó nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện.
Không đến thời khắc cuối cùng, anh tuyệt đối không bỏ cuộc, đương nhiên, tốt nhất vẫn là không cần sử dụng bất cứ loại thuốc nào cũng có thể khôi phục được thực lực.
Bên kia, sau khi rời khỏi chỗ Dương Thanh, Thượng Quan Hoàng về lại cung điện của mình.
"Hoàng thúc, chú nói xem, rốt cuộc Lý Giang Hùng đã nói gì với Dương Thanh?" Thượng Quan Hoàng thuật lại toàn bộ việc vừa phát sinh, sau đó hỏi Thượng Quan Phó.
Thượng Quan Phó trầm tư một lát mới nói: "Có hai khả năng, một là cậu ta tới thử Dương Thanh, muốn xem xem võ thuật của Dương Thanh rốt cuộc có thực sự mất sạch hay không".
Thượng Quan Hoàng gật đầu: "Đúng là có khả năng này, vậy còn loại thứ hai?"
Thượng Quan Phó nhìn Thượng Quan Hoàng, sắc mặt nặng nề, nói: "Khả năng thứ hai, nhà họ Lý đã đoán được mục đích của chúng ta trong việc liên hôn lần này, cho nên Lý Giang Hùng tới để thanh minh với Dương Thanh".
Lão ta vừa nói đến đây, sắc mặt Thượng Quan Hoàng lập tức biến đổi kịch liệt: "Nếu là khả năng này, chưa biết chừng Dương Thanh và nhà họ Lý đã thỏa thuận với nhau điều gì, hôn lễ ngày kia chỉ e sẽ có biến động lớn đây!"
Thượng Quan Phó khinh thường cười cười: "Nếu bọn họ đã thực sự đạt được thỏa thuận cùng đối phó với chúng ta thì ngày kia chính là ngày diệt vong của bọn họ!"
Thượng Quan Phó là cao thủ từ thế hệ trước của Hoàng tộc họ Thượng Quan, thực lực của lão ta đã mạnh cỡ nào, ngay cả Thượng Quan Hoàng cũng không thể biết rõ, nhưng lão ta tự tin mình có năng lực đối phó với liên minh của nhà họ Lý và Dương Thanh.
Điểm quan trọng nhất là, trong Hoàng tộc họ Thượng Quan còn có một người bảo vệ Hoàng tộc chưa ra mặt.
Thậm chí, anh còn có thể cảm nhận được rất rõ ràng, sau khi được Đại Đạo Thiên Diễn Kinh xoa dịu, gân cốt của mình đã mạnh hơn trước, chưa biết chừng đã đạt tới độ mạnh của gân cốt trong thân thể cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh rồi cũng nên.
Nhưng thân thể anh vẫn không cách nào lưu giữ lại hơi thở võ thuật, dù gân cốt có mạnh cỡ mấy cũng không thể đối kháng được với cao thủ Siêu Phàm Cảnh chân chính.