Lý Giang Hùng thật sự biết sợ rồi. Nếu Dương Thanh chỉ mới có thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh, lão ta sẽ không quan tâm. Chỉ cần anh dám ra tay, lão ta cứ tiêu diệt là được.
Người bảo vệ quy tắc của Hoàng tộc chỉ bảo vệ Hoàng tộc chứ không phải Dương Thanh. Dù lão ta giết anh thì người bảo vệ quy tắc cũng sẽ không xuất hiện.
Chỉ cần không còn Dương Thanh, Hoàng tộc Thượng Quan không còn ai có thể cản được bước chân của nhà họ Lý.
Nhưng giờ đây, lão ta không chỉ không diệt được Dương Thanh, ngược lại còn bị anh làm đảo lộn kế hoạch.
Sắc mặt cụ tổ nhà họ Lý cực kỳ âm trầm. Người có cảnh giới như lão ta rất ít khi gặp phải chuyện khiến lão ta kích động như vậy.
Một lúc lâu sau, lão ta mới trầm giọng nói: “Bây giờ chỉ có tao tự ra tay giết chết nó trước thì mới có cơ hội đánh bại Hoàng tộc Thượng Quan”.
Lý Giang Hùng sửng sốt, lập tức hiểu ra ý định của lão ta.
Nếu đối phó Hoàng tộc Thượng Quan trước, đến khi Hoàng tộc Thượng Quan sắp bị huỷ diệt thì người bảo vệ quy tắc sẽ xuất hiện. Dù bọn họ đã làm tốt chuẩn bị, định tính cái chết của Lý Dương và Lý Bảo Phong lên đầu Hoàng tộc Thượng Quan nhưng cũng không thể chắc chắn người bảo vệ quy tắc có kiên quyết bảo vệ Hoàng tộc hay không.
Lúc đó trừ người bảo vệ quy tắc vẫn còn Dương Thanh có thực lực vượt xa Siêu Phàm Nhất Cảnh.
Cụ tổ có thể miễn cưỡng đối phó người bảo vệ quy tắc, nhưng nếu thêm cả Dương Thanh thì sẽ rất khó khăn.
Tuy nhiên, nếu giết Dương Thanh trước thì khi người bảo vệ quy tắc xuất hiện, ít nhất cũng không có Dương Thanh nhúng tay.
“Vậy thì phải làm phiền bố rồi!”
Trong mắt Lý Giang Hùng loé lên vẻ hưng phấn.
Cùng lúc đó ở Hoàng tộc Thượng Quan, Thượng Quan Nhu đã rời đi, trong phòng chỉ còn lại một mình Dương Thanh.
Anh cảm nhận được mình sắp đột phá Siêu Phàm Nhị Cảnh, cũng không hề kích động, còn buồn bực nói: “Chưa thể đột phá Siêu Phàm Nhị Cảnh, vẫn còn quá yếu!”
Với thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh đỉnh phong hiện giờ, cộng thêm thủ đoạn của mình, anh có thể bộc phát sức chiến đấu của Siêu Phàm Tứ Cảnh.
Nếu anh đột phá Siêu Phàm Nhị Cảnh mới có thể xem như có sức chiến đấu của Siêu Phàm Tứ Cảnh đỉnh phong, có lẽ có thể đánh bại cả cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh.
“Nếu nhà họ Lý lại tìm tới, tất nhiên sẽ là cụ tổ tự mình tới. Hơn nữa nhất định đối phương sẽ nghĩ cách đối phó mình trước!”
Dương Thanh đứng trước cửa sổ nhìn mấy chú chim nhỏ đậu trên cành liễu, trong lòng cảm thấy bất an.
Thượng Quan Nhu cũng đã nói, trừ phi Hoàng tộc Thượng Quan bị uy hiếp đến sự tồn vong, người bảo vệ quy tắc mới có thể xuất hiện. Vậy nên nếu cụ tổ nhà họ Lý tới chắc chắn sẽ tấn công anh trước.
“Đột phá mau!”
Dương Thanh ném hết tạp niệm ra khỏi đầu, ngồi xếp bằng xuống. Một luồng khí thế khủng bố bộc phát từ trong người anh.
Đồng thời, anh nhanh chóng khống chế mình rơi vào trạng thái cuồng bạo.
Khí thế trên người anh lập tức tăng vọt.
Hai mắt anh dần đỏ ngầu, giống như có thể mất khống chế bất cứ lúc nào. Nhưng từ đầu đến cuối anh chỉ giữ nguyên trạng thái như vậy, tuy có thể cuồng bạo thêm nữa nhưng lại có khả năng hoàn toàn mất khống chế.
Có thể nói, hiện giờ anh đã đứng ở bờ vực sắp mất đi lý trí, sơ sẩy một cái là có thể mất kiểm soát.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Thượng Quan Hoàng đang ở trong phòng họp đột nhiên cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố, lập tức hoảng hốt.
Những người cầm quyền còn lại của Hoàng tộc Thượng Quan cũng khiếp sợ.
“Đây là nơi ở của cậu Thanh sao?”
Có người thốt lên.
Đương nhiên Thượng Quan Hoàng cũng biết khí thế này bộc phát ở chỗ Dương Thanh, chỉ là nó quá khủng khiếp, dù cách rất xa vẫn khiến họ thấy sợ hãi từ tận sâu trong linh hồn.
“Cao thủ Siêu Phàm Cảnh là đây sao?”, có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong kích động nói.
Một lúc lâu sau, Thượng Quan Hoàng mới lên tiếng: “Nếu là cậu Thanh thì không lo, chúng ta bàn chuyện tiếp thôi”.
“Hoàng Chủ, tôi nghĩ nhà họ Lý không dám tuỳ tiện động tới chúng ta đâu, dù sao trong Hoàng thành vẫn còn người bảo vệ quy tắc”.
Một người ngạo nghễ nói.
Một người khác lại trầm giọng lên tiếng: “Tôi lại không lạc quan được như vậy. Lý Giang Hùng đã dẫn người tới Hoàng tộc một lần, nếu không nhờ cậu Thanh âm thầm ra tay doạ sợ lão ta, e là các cao thủ đứng đầu Hoàng tộc đã chết sạch rồi”.
“Nếu chuyện này xảy ra, dù nhà họ Lý e ngại người bảo vệ quy tắc không dám làm gì thì Hoàng tộc cũng chỉ còn cái vỏ rỗng. Đến lúc đó sợ là Hoàng thành sẽ do nhà họ Lý định đoạt”.
Người bày tỏ ý kiến đầu tiên cười lạnh: “Ông đề cao nhà họ Lý quá đấy! Lý Giang Hùng là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, nhưng Hoàng Chủ của chúng ta cũng vậy. Nếu thật sự khai chiến. Lý Giang Hùng chắc chắn sẽ phải chết!”
Nghe vậy, người còn lại lắc đầu không nói gì thêm. Lão ta cũng đâu thể nói mình không coi trọng Thượng Quan Hoàng?
Thượng Quan Hoàng vẫn im lặng chờ đám người cầm quyền bàn bạc.
Đợi đến khi không còn ai có ý kiến, lão ta mới giận dữ nói: “Tôi gọi các người đến để thương lượng cách đối phó nhà họ Lý, không phải để nghe các người nói nhảm!”
Thấy lão ta nổi giận, đám người còn lại đều hoảng sợ cúi đầu không dám lên tiếng.
“Hừ!”
Thượng Quan Hoàng lạnh lùng nói: “Tôi dám chắc với các người, nhà họ Lý nhất định sẽ còn tới gây sự”.
Những người còn lạc quan đều sợ ngây người.
Bọn họ biết rõ nhà họ Lý rất mạnh, bọn họ lạc quan như vậy cũng chỉ vì mình là người cầm quyền trong Hoàng tộc nên quen cảm giác ưu tú hơn người mà thôi.
“Tôi không nhiều lời nữa. Tôi biết rõ thực lực thật sự của ba nhánh các ông. Lần này Hoàng tộc thật sự gặp nguy hiểm, mỗi nhánh đều phải giao ra ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong!”
Thượng Quan Hoàng vừa dứt lời, chủ của ba nhánh Hoàng tộc đều sửng sốt.
“Hoàng Chủ hiểu lầm gì chăng? Cả nhánh chúng tôi chỉ có tôi là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong thôi mà!”
Chủ nhánh một vội vàng giải thích.
“Hừ!”
Thượng Quan Hoàng cười lạnh: “Ông nghĩ tôi là đồ ngu à? Ông nói nhánh một chỉ có mình ông là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong sao hả? Hả?”
Mặt mày chủ nhánh một trắng bệch, đang định phủ nhận lại thấy sát khí trong mắt Thượng Quan Hoàng, đành miễn cưỡng nói: “Hoàng Chủ yên tâm, tôi sẽ nghĩ cách mời thêm hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong tới trợ giúp Hoàng tộc”.
“Hừ!”
Thượng Quan Hoàng biết đối phương chỉ đang kiếm cớ cho mình. Lão ta biết rõ nền tảng của mỗi nhánh ra sao.
“Còn lại thì sao?”
Thượng Quan Hoàng lại nhìn sang chủ nhánh hai và chủ nhánh ba.
Hai người kia liếc mắt nhìn nhau rồi vội đáp: “Hoàng Chủ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ nghĩ cách góp đủ ba cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...