Chương có nội dung bằng hình ảnh
Sắc mặt Long Phúc vô cùng khó coi, trong lòng do dự.
“Long Phúc, ông đang do dự cái gì? Đừng quên Dương Thanh cũng là anh hùng của chiến vực. Nếu nó phải bỏ mạng ở đây vì lựa chọn sai lầm của ông, ông hẳn phải biết hậu quả nghiêm trọng cỡ nào!”
Vô Danh trầm giọng nói: “Đến lúc đó đừng nói là Hoàng tộc họ Long, ông cũng sẽ bị liệt vào danh sách đen của Chiêu Châu!”
“Tôi với ông liên thủ giết chết thằng khốn này, ông còn được tính là lập công”.
Black Doctor cau mày gào lên: “Câm miệng!”
Dứt lời, ông ta xông lên, ngưng tụ lực lượng vào tay phải tung đấm về phía Vô Danh.
Vô Danh không dám tiếp tục phân tâm, bỗng đạp mạnh xuống đất, né đòn của Black Doctor.
Ông cụ có thể cảm nhận được trên người Black Doctor không hề có khí tức võ thuật, sức chiến đấu lại mạnh không tưởng. Nếu người đấu là Long Phúc, sợ là sẽ bị giết ngay tức khắc.
“Bịch bịch bịch!”
Giây tiếp theo, Black Doctor lại đánh tới, hai người giao chiến kịch liệt.
Dương Thanh cũng đang đấu với Long Hoàng mất khống chế.
Long Phúc đứng im tại chỗ, nội tâm do dự.
Bản thân lão ta cũng là người của chiến vực. Theo lý mà nói, lão ta nên giúp Dương Thanh và Vô Danh mới đúng. Nhưng với thực lực Vô Danh thể hiện, sợ là cả đời này lão ta cũng không vượt qua nổi.
Không chỉ vậy, Dương Thanh là đồ đệ của Vô Danh lại muốn giết Long Hoàng. Đối với lão ta mà nói, anh chính là kẻ thù.
Bảo lão ta trợ giúp một người muốn giết Long Hoàng, lão ta khó mà làm được.
“Tôi biết ông đang sợ cái gì. Ông sợ liên thủ với tôi xong, nếu Vô Danh và Dương Thanh bị giết thì chiến vực sẽ không tha cho ông”.
Black Doctor vừa đánh vừa nói: “Tôi dám cam đoan với ông, chỉ cần giết được bọn họ, chuyện xảy ra ở Hoàng tộc họ Long hôm nay sẽ không lọt ra ngoài nửa chữ”.
Vô Danh cả giận quát: “Long Phúc, ông nghĩ cho kỹ đi!”
Long Tấn đứng cạnh lo lắng khuyên nhủ: “Bác Phúc đừng nghe lời Black Doctor. Hắn chính là một tên khốn tiếng xấu truyền xa, không đáng tin đâu”.
“Bác đừng quên Hoàng tộc họ Long cũng là một phần của Chiêu Châu. Mấy trăm năm trước, tổ tiên chúng ta cũng từng hi sinh vì mảnh đất này”.
“Chính vì thế, Hoàng tộc họ Long mới có thể đứng vững trên đỉnh Chiêu Châu. Bác đừng lựa chọn sai lầm!”
Long Tân là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh nhưng lúc này đến cả cơ hội nhúng tay cũng không có, chỉ có thể hết lòng khuyên nhủ.
“Tôi chưa cần một đứa con cháu dạy đời!”
Long Phúc nhíu mày, vọt tới chỗ Long Hoàng.
“Bịch!”
Mọi người khiếp sợ nhìn thấy lão ta vỗ một chưởng vào đầu Long Hoàng.
Khí tức cuồng bạo trên người Long Hoàng tức thì biến mất. Đôi mắt đen nhánh của lão ta cũng dần khôi phục thần sắc.
“Bác… Bác Phúc…”
Long Hoàng không dám tin vào mắt mình, chỉ gọi được một câu liền tắt thở.
Long Hoàng uy danh một đời cứ như vậy mà ngã xuống!
Sự lựa chọn của Long Phúc khiến Vô Danh thở phào một hơi. Lão ta làm vậy, ít nhất cũng chứng tỏ lão ta không phản bội Chiêu Châu.
“Coi như tôi nợ ông một lần!”
Vô Danh hiếm khi nói một câu hòa hoãn, rõ ràng là đang nói với Long Phúc.
Người khác không biết giá trị của lời nói này, nhưng Long Phúc lại biết rõ. Lão ta vẫn ngạo nghễ hừ lạnh: “Long Kỳ đã mất khống chế, còn sống cũng trở thành tên điên gây họa cho Chiêu Châu”.
Vẻ mặt Black Doctor lập tức cứng đờ, dường như không ngờ Long Phúc lại tự tay lấy mạng Long Hoàng.
“Được! Được lắm!”
Ông ta dữ tợn nhìn xung quanh, lạnh giọng nói: “Các người chọc giận được tôi rồi. Một ngày nào đó các người sẽ phải trả giá đắt!”
“Không ổn, cậu ta muốn chạy. Phải bắt cậu ta lại!”
Vô Danh giật mình hô lên, khí thế võ thuật bộc phát, lao thẳng tới chỗ Black Doctor.
Long Phúc lựa chọn tiêu diệt Long Hoàng đã làm mất lòng Black Doctor.
Lão ta không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể xông tới.
“Chỉ dựa vào các người cũng muốn cản tôi lại sao?”
Black Doctor cười nhạo một tiếng.
Nói xong, ông ta thoắt cái xuất hiện trước mặt Long Phúc, vung tay đấm một cú.
“Bịch!”
Tiếng va chạm thật lớn vang lên. Black Doctor đấm trúng ngực Long Phúc.
“Phụt!”
Long Phúc phun máu bay ngược ra ngoài.
“Khốn kiếp!”
Vô Danh thấy thế, sắc mặt hoảng hốt, khí thế trên người tăng vọt, nặng nề đáp xuống.
“Bịch!”
Ông cụ đạp xuống một phát. Black Doctor đột nhiên giơ tay chéo nhau trước ngực đỡ đòn.
Cú đá này khiến hai tay Black Doctor lập tức đứt lìa.
Mọi người bàng hoàng phát hiện hay đầu cánh tay đứt gãy của ông ta đều là dây điện.
“Cậu không phải người!”
Vô Danh thốt lên, vẻ mặt khó tin.
Sắc mặt Black Doctor cực kỳ âm trầm, ánh mắt hung hãn nhìn chằm chằm Vô Danh: “Ông đã chọc giận tôi rồi đấy! Hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, cực kỳ nghiêm trọng!”
Dứt lời, ông ta lại nhìn sang Dương Thanh: “Cả cậu nữa!”
Lần trước ở đỉnh Ninh Sơn, cánh tay robot của ông ta đã bị Dương Thanh đánh gãy một lần, bây giờ lại bị sư phụ của anh đánh nát lần nữa.
Chỉ ông ta mới biết cái giá phải trả để chế tạo hai cánh tay này lớn thế nào.
Vô Danh kinh ngạc trong phút chốc rồi lập tức lao tới trước người Black Doctor đánh xuống: “Chết đi!”
“Bịch!”
Vô Danh đấm xuyên qua người Black Doctor từ trước ngực ra sau lưng.
“Phụt!”
Ông ta phun ra một ngụm máu, oán độc nhìn Vô Danh rồi chết.
“Cuối cùng cũng chết!”
Dương Thanh trông thấy Black Doctor ngã lăn ra đất, thở phào một hơi. Bị quái vật hình người như ông ta để ý tới chẳng có gì tốt đẹp.
“Đúng là nhà khoa học điên, tự chế tạo mình thành người máy”.
Vô Danh cúi đầu nhìn thi thể của Black Doctor, lạnh giọng nói.
Không phải cả người ông ta đều là máy móc, chỉ có chân tay được chế tạo riêng, trong người cắm thiết bị điện năng.
Vừa rồi Vô Danh đã phá hủy trái tim của Black Doctor.
“Không có tim, chắc ông ta cũng không sống được đâu nhỉ?”, Dương Thanh không yên lòng nói.
“Đốt đi!”
Vô Danh ra lệnh cho Long Tấn đã bị dọa sợ ở bên cạnh.
“Vâng!”
Long Tấn vội đáp.
Người của Hoàng tộc họ Long tưới xăng lên thi thể của Black Doctor rồi thiêu rụi.
Bấy giờ, mọi người mới hoàn toàn thả lỏng.
“Tên khốn này rất tài giỏi. Nếu có thể làm việc cho tôi, chắc chắn sẽ cống hiến rất nhiều cho Chiêu Châu. Tiếc là cậu ta lại dùng tài năng của mình vào bàng môn tà đạo”.
Lúc này