Chương có nội dung bằng hình ảnh
Lúc này, Lôi Âm và Satan đều nhìn về phía Dương Thanh.
Đương nhiên bọn họ đều biết, chuyện Mã Siêu vừa đề cập tới chính là chuyện Dương Thanh đã bị Black Doctor để mắt tới rồi.
Sắc mặt Dương Thanh cũng cực kì nghiêm túc. Trước đây, khi dùng liều thuốc hoàn mỹ kia, anh đã cảm thấy mình sắp mất lí trí, may mà có viên thuốc Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh, bằng không khi đó có lẽ anh đã không thể khống chế nổi, dẫn đến nổ tung người mà chết.
Nay tuy anh đã khôi phục như bình thường nhưng cũng không dám bảo đảm, sau khi dùng liều thuốc hoàn mỹ kia, thân thể anh hoàn toàn không chịu tác dụng phụ nào.
"Nay chúng ta chỉ có thể đi bước nào xem bước ấy! Chí ít hiện giờ, cơ thể tôi không có vấn đề gì, tôi cũng không có ý định tìm Black Doctor".
Hồi lâu sau, Dương Thanh mới lên tiếng.
"Tên khốn đó, nhất định sẽ có một ngày em tự tay giết ông ta!"
Mã Siêu nghiến răng nói.
Bấy giờ Satan mới bảo: "Black Doctor rất thần bí, cấp dưới của ông ta không chỉ có tám cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mà còn có thể có thêm nhiều cao thủ Thần Cảnh nữa mà chúng ta chưa biết".
Nghe Satan nói thế, chính Dương Thanh cũng cảm thấy không thể tin nổi.
Khắp Chiêu Châu này, ngay cả các Hoàng tộc cũng chỉ có vài cao thủ Thần Cảnh trong mỗi Hoàng tộc, mà nay, một Black Doctor lại có đến tám gã cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.
Mặc dù đã có một gã bị giết nhưng vẫn còn lại bảy gã.
Đội hình thế này, có lẽ đã đủ sức hoành hành khắp thế giới, áp đảo bất kì thế lực đứng đầu nào, đương nhiên là khi những gia tộc Cổ Võ lánh đời không ra mặt.
"Tay Black Doctor này thật đúng là một gã điên!"
Lôi Âm buột miệng nói.
"Hi vọng sau này ông ta sẽ không tiếp tục tới gây chuyện với chúng ta nữa!"
Dương Thanh cũng khá để tâm đến việc này, vì đây là lần đầu tiên anh cảm thấy e ngại một người đến như vậy.
Không phải anh sợ Black Doctor mà chỉ sợ ông ta sẽ gây thương tổn cho người quanh anh.
Tên khốn đó nắm bắt nhân tính cực kì chuẩn xác, ông ta biết điều gì có thể khiến cho Dương Thanh lo lắng.
Chuyện bên Hồng Trần đã giải quyết xong, Dương Thanh thấy cũng đã đến lúc ra về, nay tình hình ở Yến Đô rất hỗn loạn, ai biết hai ngày anh không có mặt lại đã xảy ra chuyện gì.
"Về Yến Đô thôi!"
Dương Thanh cùng Mã Siêu rời khỏi đó.
Lôi Âm vốn chính là Chiến Thần được Chiêu Châu phái tới chiến trường ngoài biên giới, dĩ nhiên phải tiếp tục ở lại đây.
Satan nay coi như đã thành thủ lĩnh thứ hai của Hồng Trần, cũng phải tiếp tục ở lại để thống lĩnh Hồng Trần tiếp tục phát triển.
Chỉ có Dương Thanh và Mã Siêu rời khỏi chiến trường ngoài biên giới.
Một lần nữa trở về Yến Đô, Dương Thanh cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.
"Rốt cuộc cũng đã về!"
Dương Thanh cười nói.
"Anh Thanh, chúng ta tới phòng khám Ái Dân trước đi!"
Vừa xuống máy bay, Mã Siêu đã nhanh nhẹn đề nghị.
"Được!"
Dương Thanh đồng ý, anh hiểu vì sao Mã Siêu lại muốn tới phòng khám Ái Dân.
Khi biết được thủ đoạn của Black Doctor kia, Mã Siêu luôn trong tình trạng lo âu hốt hoảng, anh ta đang lo sợ liều thuốc hoàn mỹ đó sẽ gây tổn hại cho cơ thể Dương Thanh.
Hai mươi phút sau, Dương Thanh và Mã Siêu đã tới phòng khám Ái Dân.
"Anh Thanh, anh Siêu!"
Thấy hai người tới, Phùng Tiểu Uyển hào hứng chào hỏi.
"Cậu Thanh! Cậu Siêu!"
Vương Chiến cũng đi ra cất lời chào.
"Chà, đột phá rồi?"
Cảm nhận được hơi thở của Vương Chiến, Dương Thanh thoáng kinh ngạc.
Vương Chiến vốn là cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ, nhưng sau khi nền tảng võ thuật bị tổn hại, thực lực đã giảm mạnh.
Nhưng lúc này, Dương Thanh khiếp sợ nhận ra, mới hai ngày ngắn ngủi không gặp, Vương Chiến không chỉ khôi phục nền tảng võ thuật, thực lực còn tăng lên cảnh giới Thần Cảnh trung kỳ.
Không chỉ có thế, Dương Thanh còn cảm thấy, thực lực của Vương Chiến đã rất gần với Thần Cảnh hậu kỳ rồi.
Vương Chiến gật nhẹ đầu, cảm kích nhìn Phùng Tiểu Uyển, nói: "Nhờ Tiểu Uyển, nền tảng võ thuật của tôi mới khôi phục được, cảnh giới võ thuật cũng nhờ thế mà tăng lên rất nhiều".
"Đa số đều nhờ cả vào chính bản thân ông Chiến mà, nếu không nhờ ý chí của ông cực kì kiên định thì dù y thuật của cháu có mạnh cỡ nào cũng không thể khôi phục nền tảng võ thuật cho ông được".
Phùng Tiểu Uyển cười nói.
"Tiểu Uyển, em kiểm tra cho anh Thanh trước đã!"
Mã Siêu lo lắng nói.
"Anh Thanh, anh sao vậy?"
Nghe Mã Siêu nhắc nhở, Phùng Tiểu Uyển lập tức khẩn trương, vội vàng nói: "Anh Thanh, anh nằm xuống đây, để em kiểm tra cho anh xem sao!"
Dương Thanh lộ vẻ bất đắc dĩ: "Anh không sao, Mã Siêu cứ hay lo lắng thái quá".
Phùng Tiểu Uyển và Vương Chiến không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy đến với Dương Thanh, nhưng Mã Siêu sao lại không rõ?
Chẳng được bao lâu, Phùng Tiểu Uyển đã kiểm tra xong.
"Tiểu Uyển, anh Thanh có sao không?"
Mã Siêu vội vàng hỏi.
Phùng Tiểu Uyển nhíu mày, sắc mặt lộ vẻ lo âu, nghiêm nghị nói: "Em vẫn chưa kiểm tra ra bất cứ vấn đề gì, nhưng không biết vì sao, em luôn cảm thấy có chuyện, hơn nữa vấn đề còn không nhỏ đâu".
"Rốt cuộc là có vấn đề hay không có vấn đề?"
Câu trả lời của Phùng Tiểu Uyển khiến Mã Siêu càng thêm lo lắng.
Dương Thanh bất đắc dĩ nói: "Ý của Tiểu Uyển là, thân thể tôi rất ổn, nói đơn giản như vậy mà cậu cũng không hiểu sao?"
"Thật chứ?"
Mã Siêu nhìn sang phía Phùng Tiểu Uyển, hỏi.
Phùng Tiểu Uyển mỉm cười gật đầu: "Chắc là em đã nghĩ nhiều quá, tình hình của anh Thanh rất ổn".
"Tốt quá rồi!"
Lúc này Mã Siêu mới yên tâm.
Anh ta biết rõ năng lực của Phùng Tiểu Uyển, nếu Phùng Tiểu Uyển cũng đã nói Dương Thanh không sao thì có nghĩa Dương Thanh nhất định không có vấn đề gì.
"Cậu mới là người nên kiểm tra lại kĩ càng một lượt đấy, mau nằm xuống đây để Tiểu Uyển xem cho cậu đi".
Dương Thanh ra vẻ tức giận nói.
Sau khi kiểm tra, Mã Siêu chỉ bị chút thương ngoài da, không có vấn đề gì lớn, Phùng Tiểu Uyển bôi thuốc lên vết thương cho Mã Siêu là xong.
"Anh Thanh, vậy em về nhà trước đây, đã mấy ngày không gặp Ngải Lâm rồi".
Mã Siêu được biết nền tảng võ thuật của mình không bị tổn thương gì thì rất vui vẻ.
Đợi Mã Siêu đi rồi, Dương Thanh mới quay sang phía Phùng Tiểu Uyển, sắc mặt nghiêm túc, hỏi: "Tiểu Uyển, giờ em cứ nói thẳng đi, cơ thể anh rốt cuộc có vấn đề gì vậy?"
Vương Chiến lập tức cả kinh, chẳng lẽ Dương Thanh thực sự bị làm sao?
Nụ cười trên môi Phùng Tiểu Uyển cũng biến mất, cô ta lo lắng nói: "Anh Thanh, thể chất của anh đã có thay đổi cực lớn, thậm chí ngay cả máu của anh cũng đã bị biến tính".
"Nhưng em không nhìn ra được, thay đổi đó tốt hay xấu cho thân thể anh, căn cứ vào tình hình trước mắt thì thể chất của anh đã được cải biến theo hướng tốt hơn".
"Nhưng điều khiến em lo lắng nhất là, sự thay đổi trong thể chất của anh vẫn chưa kết thúc, nó vẫn đang tiếp tục, tạm thời thì không có vấn đề gì, nhưng không có nghĩa sau này cũng không có vấn đề".