Chương có nội dung bằng hình ảnh
Hạ Hà vừa đi đến cửa, nghe chị Phương nói thế dậm chân quay lại tức giận nói: “Lưu Phương, chị làm gì mẹ tôi rồi?”
Lưu Phương cười lạnh một tiếng; “Yên tâm, mẹ cô vẫn không sao, tôi chỉ khuyên cô vậy thôi”.
“Có lẽ cô chưa biết một vài chuyện, tôi có thể nói cho cô hay. Tuần trước cậu Tào đã giết Tôn Húc, chủ nhà họ Tôn trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô. Hiện giờ nhà họ Tôn đã đầu hàng cậu Tào rồi”.
“Với địa vị của cậu Tào trong Vương tộc họ Tào, chỉ cần một câu là có thể khiến cô biến mất khỏi thế giới này”.
“Cậu ấy đã muốn gặp cô, cô tưởng có thể không gặp được sao? Cậu ấy dễ dàng giết được cả chủ của nhà họ Tôn trong tám gia tộc đứng đầu Yến Đô. Cậu ấy muốn gặp cô, nếu cô dám không gặp, cô nghĩ liệu cậu ấy có sai người đi giết mẹ cô không?”
Biết mẹ mình không sao, Hạ Hà mới thở phào. Nhưng cô ta thực sự rất không muốn đi gặp Tào Trí.
Dù sao tên khốn này cũng đã cướp đoạt giải trí Ngôi Sao vốn thuộc về Dương Thanh.
“Được, tôi đi gặp anh ta với chị!”
Một lúc sau, Hạ Hà giận dữ nói.
“Thế mới đúng chứ!”
Lưu Phương cười khanh khách, đắc ý vẫy tay. Mấy nhân viên make up lập tức đi tới.
“Trang điểm cho siêu sao Hạ Hà của chúng ta thật đẹp. Nói không chừng sẽ bay lên cành cao biến thành phượng hoàng đấy!”
Lưu Phương cười nói.
Hạ Hà cứng ngắc như một cái xác, mặc kệ nhân viên make up trang điểm, vẻ mặt lạnh lùng.
Còn Lưu Phương thì đi ra ngoài gọi điện thoại: “Cậu Tào yên tâm, Hạ Hà đã đồng ý gặp cậu rồi. Lát nữa tôi sẽ dẫn cô ấy tới nhà hàng quốc tế Yến Đô gặp cậu”.
“Làm việc không tồi, từ mai chị chính là tổng giám đốc của giải trí Ngôi Sao”.
Tào Trí bật cười nói.
Lưu Phương lập tức mừng rỡ vội đáp: “Cảm ơn cậu Tào! Cậu yên tâm, tôi sẽ không làm cậu thất vọng đâu!”
Sau khi cúp máy, Lưu Phương vẫn chưa hết kích động. Lúc Tào Trí bảo cô ta thuyết phục Hạ Hà đi gặp anh ta, Lưu Phương chỉ mong được tiếp cận đối phương.
Nào ngờ chỉ vì một việc nhỏ như vậy, Tào Trí đã cho cô ta làm tổng giám đốc của giải trí Ngôi Sao.
Đúng là miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống.
Cùng lúc đó trong phòng Đế Vương trên tầng cao nhất của nhà hàng quốc tế Yến Đô.
“Cậu Thanh!”
Bỗng có một người đàn ông trung niên đi tới nói với Dương Thanh: “Vừa mới đạt được tin mật, Bạch Vương đã âm thầm liên hệ với Vương của các Vương tộc khác, nghe nói tối nay sẽ mở cuộc họp online để thương lượng chuyện liên minh”.
Dương Thanh híp mắt lại: “Tốt lắm, tất cả đều nằm trong kế hoạch!”
Anh vốn muốn để mọi chuyện tự phát triển, đợi đến khi năm Vương tộc tranh đoạt, có thời cơ thích hợp sẽ xuất hiện thu lưới.
Nhưng anh đã gặp tai nạn được một tuần, năm Vương tộc lại chỉ gia nhập Yến Đô, kiểm soát nhiều gia tộc bản địa chứ không hề làm gì khác.
Đúng lúc hôm nay Bạch Tuấn Hào tới tập đoàn Nhạn Thanh quấy rối Tần Thanh Tâm, đến cả Nhị vương tử cũng ra mặt, muốn chiếm đoạt tập đoàn Nhạn Thanh.
Thế là Dương Thanh quyết định tự mình tới nhà họ Lâm một chuyến, lấy mạng Bạch Tuấn Hào và dọa nạt Vương tộc họ Bạch.
Không ngờ Vương tộc họ Bạch thật sự mắc mưu, Bạch Vương cũng chủ động rủ các Vương tộc khác cùng liên minh.
Có như vậy thì mới có thể nhanh chóng thu lưới.
Trong suốt mấy ngày anh gặp chuyện, người thân bạn bè của anh đều rất buồn, nhất là vợ và con gái phải chịu tổn thương vô cùng lớn.
Dương Thanh chỉ muốn mau chóng giải quyết phiền phức ở Yến Đô rồi trở về với vợ con.
“Cậu Thanh, theo như tôi được biết, năm Vương tộc không hề đơn giản như bề ngoài. Trong mỗi nhà đều giấu không ít cao thủ bán bộ Thần Cảnh”.
Tiền Bưu đột nhiên thấy lo lắng, trầm giọng nói: “Nếu năm Vương tộc liên minh lại, e là đến cả Hoàng tộc cũng phải tạm thời né tránh sóng gió”.
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Hy vọng bọn họ đừng khiến tôi quá thất vọng là được”.
Tiền Bưu vốn không biết thực lực thật sự của Dương Thanh mạnh tới mức nào.
Nhưng sau khi nghe Dương Thanh nói vậy, ông ta đã yên tâm hơn. Sợ là năm Vương tộc liên thủ cũng không phải đối thủ của anh.
“Phải rồi, còn một chuyện nhỏ tôi cần báo cáo với cậu”.
Tiền Bưu chợt nhớ ra một chuyện: “Một tuần trước, người thừa kế nhánh ba nhà họ Tào Tào Trí dẫn người tới cưỡng chế sống ở nhà họ Tôn. Chủ nhà họ Tôn là Tôn Húc đã bị cậu ta giết”.
“Sau đó Tào Trí lại có ý đồ với tập đoàn Nhạn Thanh nhưng thế lực của Nhạn Thanh quá phức tạp, cậu ta khó mà nuốt trọn”.
“Vậy nên cậu ta đổi mục tiêu sang giải trí Ngôi Sao. Bây giờ giải trí Ngôi Sao đã bị Vương tộc họ Tào cướp đi”.
Dương Thanh hơi nheo mắt: “Nhiều kẻ muốn chết thật đấy”.
Với anh, giải trí Ngôi Sao cũng chẳng đáng là bao. Nhưng Tào Trí dám có ý đồ với tập đoàn Nhạn Thanh khiến anh rất bực bội.
Còn về Hạ Hà, anh hoàn toàn không nhớ tới.
Lúc này có một chiếc Alphard đỗ lại trước cổng nhà hàng quốc tế Yến Đô. Hạ Hà đeo kính râm được Lưu Phương dẫn vào trong.
Lưu Phương nhanh chóng dẫn Hạ Hà đi tới cửa một phòng VIP trên tầng cao nhất, lại bị hai gã vệ sĩ của Vương tộc họ Tào chặn lại.
“Chào anh, chúng tôi tới gặp cậu Tào.. Cô ấy là siêu sao Hạ Hà mà cậu Tào muốn gặp, nhờ anh thông báo giúp một tiếng!”
Dù là đối mặt với vệ sĩ của Vương tộc họ Tào, thái độ của Lưu Phương vẫn rất khiêm nhường.
Cô ta nghe nói vệ sĩ của Vương tộc họ Tào đều là cao thủ hàng đầu Chiêu Châu, ai cũng có lương một năm mấy chục triệu.
“Mời cô Hạ vào!”
Vệ sĩ nghe xong lập tức nhường đường để Hạ Hà đi vào.
Lưu Phương đang định đi theo lại bị ngăn cản: “Cậu Tào chỉ gặp cô Hạ!”
Trong mắt Lưu Phương hiện lên vẻ khác lạ. Xem ra đêm nay Hạ Hà không thể thoát khỏi lòng bàn tay của Tào Trí.
Đương nhiên biết rõ Tào Trí muốn gặp Hạ Hà vì mục đích gì.
Trông Tào Trí rất có phong độ, nhưng ánh mắt anh ta nhìn Hạ Hà mang tính xâm lược rất cao, khiến Hạ Hà cực kỳ khó chịu.
Nhưng cô ta vẫn phải bất đắc dĩ ngồi xuống ghế đối diện Tào Trí, lạnh lùng nói: “Không ngờ để gặp tôi, anh Trí đây còn lấy mẹ tôi ra để uy hiếp, đúng là hèn hạ vô sỉ!”
Sắc mặt Tào Trí lập tức cứng đờ, dường như không ngờ Hạ Hà lại dám nói chuyện với mình như vậy.