Chiến Thần Hào Môn


Một quyền này đáng sợ quá.

Giang Ninh chỉ đánh một quyền đã có thể trấn áp tất cả mọi người, những người khác làm gì còn dám động đậy nữa.

Bọn họ đều là người luyện võ tất nhiên đã nhìn ra được một quyền này của Giang Ninh rốt cuộc đáng sợ tới mức nào.

Bọn họ thậm chí còn chẳng nhìn được Giang Ninh ra quyền thế nào.

Cả đại sảnh im ắng.

Không ai ra tay, cũng không một người nào nói chuyện.

Những cao thủ do nhà họ Ngô và nhà họ Chu dẫn đến đều không thể động đậy, dường như bị đóng đinh ghim chặt xuống đất vậy.


Bọn họ nhìn Giang Ninh với vẻ kiêng ky, thậm chí cũng sắp nín thở rồi!
Mà hai người Ngô Hồng Vĩ và Chu Thân lại tim đập thình thịch, dường như vẫn chưa lấy lại được tinh thần.

Bọn họ nhìn không rõ thực lực của Giang Ninh mạnh tới mức nào, nhưng dường như… còn đáng sợ hơn cả cao.

thủ cấp Tông sư nuôi trong gia tộc bọn họ!
Điều làm bọn họ thấy khủng khiếp nhất là bọn họ nhìn căn bản không hiểu quyền pháp của Giang Ninh, nhưng vẫn có thể cảm giác được loại áp lực tới cực hạn này!
“Sao không ra tay đi?”
Giang Ninh đứng đó rồi thản nhiên nói: “Không phải muốn đánh gãy tay chân của tôi sao?”
“Thằng nhóc nhà họ Chu và nhà họ Ngô kia nói là muốn đánh gãy tay chân tôi mà? Bây giờ, hai người nói thử xem”
Giọng hắn dần dần lạnh xuống: “Bọn họ quỳ xuống xin lỗi tôi, vậy hai người thì sao?”
Oong…
Tai tất cả mọi người đều như bị sét đánh trúng!
Giang Ninh vừa nói gì?
Hắn muốn hai người Chu Thân và Ngô Hồng Vĩ quỳ xuống xin lỗi hắn à?
Hắn điên rồi!
Cho dù thực lực của hắn có mạnh hơn nữa, chẳng lẽ còn muốn ngang nhiên đối đầu với hai gia tộc lớn là nhà họ Ngô và nhà họ Chu sao?
Vậy không chỉ là hại chết bản thân hắn, còn kéo nhà họ Tống vào trong nước sôi lửa bỏng à?
“Rốt cuộc cậu là ai?I”
Ngô Hồng Vĩ cắn răng, đầy vẻ cảnh giác: “Đây là phương bắc, không phải là nơi cậu có thể tùy ý làm bậy đâu!”
“Phương bäc à?”
Giang Ninh nói: “Quy tác trò chơi của các người lại không phải là cá lớn nuốt cá bé sao?”

“Thật ngại quá, ở trước mặt tôi, các người thậm chí còn chẳng có tư cách làm con mồi”
Hãn đột nhiên bước tới một bước, toàn thân phát ra khí š giống như con thú hoang, trên người tỏa ra mùi máu khủng khiếp ngập trời!
Đám người Ngô Hồng Vĩ và Chu Thân dường như thấy được hàng ngàn người trong biển máu phía sau Giang Ninh!
Đó đều là con mồi đã chết ở trong tay của Giang Ninh sao?
“A.

.

Áp lực khủng khiếp dường như lập tức đông cứng lại thành hình, ép chặt lên trên người của Ngô Hồng Vĩ và Chu Thân giống như búa tạ đập xuống, làm mồ hôi của bọn họ lập tức tuôn ra như mưal “Bịch!”
Chân hai người đột nhiên mềm nhữn, cũng không chịu nổi nữa, trực tiếp quỳ xuống!
Chấn động tới mức tai tất cả mọi người tê dại!
Trong đại sảnh của bữa tiệc im ắng như chết!
Không ngờ hai người Ngô Hồng Vĩ và Chu Thân lại thật sự quỳ xuống?
Giang Ninh bảo bọn họ quỳ là bọn họ lại quỳ xuống à?
Rốt cuộc hắn là ai vậy?!
Ngay cả nhà họ Ngô và nhà họ Chu cũng phải cúi đầu trước hẳn.


Người ở đây đều không biết nên nói gì, bọn họ thậm chí còn chẳng thể đứng vững nữa.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?
Cả đời này, bọn họ cũng chưa từng gặp phải chuyện gì chấn động như thế.

Một người đột nhiên xuất hiện, bảo ba con của hai gia tộc lớn của nhà họ Chu và nhà họ Ngô cùng quỳ xuống xin lỗi hắn à?
Mẹ nó, sao chuyện này giống như ảo giác vậy?
Đừng nói là bọn họ, ngay cả hai người Ngô Hồng Vĩ và Chu Thân còn chưa kịp phản ứng đã trực tiếp quỳ xuống, loại áp lực cực lớn này ép cho bọn họ không ngẩng đầu lên được, làm cho hai chân của bọn họ gần như không đỡ nổi thân thể của mình.

Không quỳ xuống, tâm lý dường như cũng sẽ suy sụp vậy!
“Hai thằng nhóc này dường như không cam tâm tình nguyện, bây giờ hai người cam tâm tình nguyện chưa?”
Giang Ninh liếc nhìn hai người Chu Thân và Ngô Hồng Vĩ và thản nhiên nói: “Nhỏ không hiểu chuyện thì quỳ xuống nói xin lỗi là được, già không hiểu chuyện, vậy có lẽ sẽ không chỉ đơn giản như thế đâu”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui