“Ha ha ha! Làm mất mặt phụ nữ, vậy đừng trách tôi không khách khí!”
Dương Tiêu giống như kẻ điên, tay cầm dao găm trực.
tiếp cứa lên mặt của Lâm Vũ Chân, sắc mặt của cô ta vô cùng dữ tợn, làm gì còn bộ dạng kiêu kỳ xinh đẹp của trước đây.
Cô ta chịu không được nhất chính là nhìn thấy đàn ông bắt nạt phụ nữ, càng không chịu được một người phụ nữ bị đàn ông bắt nạt rồÌ mà còn nhãn nhị miễn cưỡng, ` còn cam tâm làm chim hoàng yến trong lồng của hãn?
Trong mắt cô ta, đây chính là hèn nhát!
Loại phụ nữ này đáng chết, không đáng sống!
Thân thủ Dương Tiêu nhanh nhẹn, rất nhanh đã đuổi kịp, dao găm trong tay hung hăng nâng lên, sự tà ác và điên cưồng nơi khóe miệng đã không che giấu nổi nữa.
“Chết đi, tôi sẽ cào nát mặt cô!”
Mắt cô ta lóe lên tia hung ác, gao dăm hung hăng đâm xuống.
Lâm Vũ Chân té xuống đất, sắc mặt có chút trắng bệch.
Đầu cô trống rỗng, không kịp đứng lên, càng không kịp nghĩ nên tránh như thế nào!
Dao găm sắp đâm xuống rồi!
Đột nhiên, một cánh tay xuất hiện siết chặt tay Dương Tiêu, dao găm khó mà tiến về phía trước thêm nửa phân.
“Giang Ninh!”
Lâm Vũ Chân ngẩng đầu nhìn, Giang Ninh chắn trước.
mặt mình, khuôn mặt bình thản nhìn Dương Tiêu: “Cũng khá gian xảo đấy”
Mắt Dương Tiêu co rút: “Anh không bị mắc lừa?”
“Dựa vào cô mà cũng muốn chơi điệu hổ ly sơn? Dựa vào cô mà cũng xứng để tôi đi tìm cô?”
Giang Ninh cười lạnh, “Xem ra bà điên như cô không chỉ tự đại còn hơi ngu nhỉ!”
“Hừ, dù anh ở đây thì sao, tôi giết luôn cả anh!”
Đôi chân dài của Dương Tiêu đá ngang qua, Giang Ninh thuận thế chặn lại, bắp tay cứng cáp, cứng đến nỗi khiến sắc mặt Dương Tiêu trắng bệch, cảm thấy chân mình lập tức tê dại.
Cô ta vội lùi về sau hai bước, tay cầm dao găm xông qua lần nữa.
“Soạt!”
Lần này Giang Ninh sẽ không cho cô ta cơ hội lùi về phía sau nữa.
Giống như một cơn gió, tốc độ của Giang Ninh nhanh đến nỗi Dương Tiêu nhìn không rõ, chỉ cảm thấy một cơn gió mạnh hung hăng đập lên người cô ta.
Không đợi cô ta đứng vững, Giang Ninh đã đến trước.
mặt cô ta, một tay nắm lấy tóc, một tay khác hung hăng tát lên mặt cô ta!
Bốp! Bốp! Bốp!
“Đồ đàn bà điên! Đồ thần kinh! Đồ khốn!”
Giang Ninh vừa chửi vừa tát, cái sau hung ác hơn cái trước, đánh đến mặt Dương Tiêu lập tức sưng đỏ.
Bốp! Bốp! Bốp!
“Bà điên! Mụ đàn bà điên! Đồ điên!”
Cả người Dương Tiêu trở nên mơ hồ, không có chút sức.
kháng cự nào cự nào, chỉ cảm thấy đầu mình không.
ngừng lắc lư, bên tai cũng bắt đầu có tiếng ù ù.
Giang Ninh vẫn chưa dừng tay, tiếp tục đánh thêm mười mấy cái tát, đánh đến khi Dương Tiêu bay ra ngoài.
“Đến người phụ nữ của tôi mà cũng dám động vào?”
Giang Ninh lạnh lùng nói, “Đừng tưởng cô là phụ nữ thì tôi không dám giết cô!”
Dương Tiêu nằm dưới đất, khóe miệng đầy máu tươi, mặt đã sưng đến bản thân cô ta cũng nhận không ra mình nữa.
Cô ta ho mấy tiếng, toàn thân run rẩy, trước giờ chưa từng bị sỉ nhục như vậy.
Trước giờ đều là cô ta hành hạ đàn ông, đều là cô ta hung hăng sỉ nhục đàn ông!
“Anh.
.
”
Dương Tiêu đứng còn không nổi đừng nói đến là nói chuyện lưu loát, răng trong miệng đã bị Giang Ninh đánh đến không biết rơi bao nhiêu cái rồi.
Cô ta biết ngụy trang, có thể lẻn vào hội sở mặt nạ, nếu không phải Giang Ninh phản ứng nhanh phát giác sự việc có chô không đúng, thì bây giờ sợ là thật sự có chút phiền phức rồ “Anh có giỏi thì giết tôi đi!”
Dương Tiêu có chút điên loạn, “Anh dám giết tôi, mấy đại lý phân phối ở khu vực Đông Nam của Lâm thị các người, một người cũng đừng mong có thể sống sót!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...