Chiến Thần Hào Môn


Anh cầm hoa quả đã rửa sạch, nhàn nhã lên tầng.

Lâm ‘Vũ Chân đang bận rộn trong phòng làm việc, cũng không có thời gian rảnh để ý tới Giang Ninh.
“Anh đào ngọt lắm.”
“Em biết rồi.

Anh cứ để đó đi, lát nữa em sẽ ăn”
Lâm Vũ Chân cũng không ngẩng đầu lên.
Chẳng mấy chốc, cô cảm giác được Giang Ninh đi tới bèn ngẩng đầu lên.

Hắn cầm anh ¿ CÔ.

, ^ zˆ 1 “Ăn vài quả đã”

Mặt Lâm Vũ Chân hơi đỏ lên, vội vàng ngoan ngoãn hé miệng, Giang Ninh nhét quả anh đào vào.
“Cảm ơn chồng”
“Ngoan”“
Giang Ninh cười: “Anh không quấy rầy em làm việc nữa, em phải nghỉ ngơi hợp lý đấy, biết chưa hả?”
“Vâng, em biết rồi.”
Mật Lãm Vũ Chản cảng đỏ hơn.
Quả anh đào trong miệng hình như càng ngọt thêm.
Giang Ninh đi ra khỏi văn phòng, đi thảng xuống tầng, điện thoại lại đổ chuông.
Bên kia, giọng anh Cẩu hưng phấn, có phần không nén được cảm xúc.
“Lão đại, quà đã chuẩn bị xong hết rồi, sao bọn họ tới chậm như vậy chứ!”
“Chờ bọn họ trên đường.”
Giang Ninh thản nhiên nói: “Đừng để loại người xui xẻo này vào Đông Hải.”
“Vâng!”
Giang Ninh cúp máy, hơi híp mắt lại: “Ông Phó, ông muốn cảm ơn tôi thế nào đây?”
Trên con đường liên tỉnh đi thông tới Đông Hải, mười mấy chiếc xe với bầu không khí vô cùng ngột ngạt.
Lục Thiên ngồi trên xe, sắc mặt càng thâm trầm, tối tắm làm cho người ngồi ở bên cạnh cũng không dám thở mạnh.
Trên xe phía sau, thi thể của hai người Lục Tầm và Bạo.
Long được đặt ở trong quan tài.
Lục Thiên đã quyết định phải lấy đầu tất cả đám người giới xã hội đen Đông Hải để tế bọn họ!
“Đại ca, tên Giang Ninh kia, không thể để cho hắn chết một cách dễ dàng được!”
Trên trán Huyết Long nổi gân xanh, sát khí dâng trào: “Chúng ta phải làm cho hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không xong! Hành hạ hắn mấy năm mới để cho hán chết được!”
Xét về thủ đoạn hành hạ người, Huyết Long biết rất nhiều, gã chắc chắn sẽ không để cho Giang Ninh chết nhanh như vậy được.
“Còn cả người đứng bên cạnh hắn, người nhà của hắn, vợ, bạn đều phải chết!”

Băng Long lạnh giọng nói: “Phải cho chúng trả giá đất!”
Đây không chỉ là trả thù cho Lục Tâm và Bạo Long, còn phải làm cho tất cả mọi người bên ngoài biết, đắc tội nhà họ Lục sẽ có hậu quả gì.
Nếu bọn họ không trả thù một cách mạnh mẽ, chẳng phải sẽ để cho người ta có ấn tượng người nhà họ Lục có thể tùy tiện giết sao?
Cho dù là con trai Lục Thiên!
Lục Thiên không nói gì.
Trong ánh mắt ông ta đầy tơ máu, sát khí sôi trào đã thu vào trong lòng, nhưng ai cũng có thể cảm giác được, một khi loại phẫn nộ bị đè nén tới cực điểm này mà bạo phát ra, sẽ là chuyện đáng sợ tới mức nào.
Lần này, bọn họ dẫn theo hơn ba trăm người, tất cả đều là tinh nhuệ của nhà họ Lục!
Càng không cần phải nói, ba người Lục Thiên và Huyết Long và Băng Long còn là cao thủ dũng mãnh.
Ba người bọn họ liên thủ, ngay cả đối mặt với Tàn Kiếm cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong.

Bọn họ đến Đông Hải có thể dễ dàng quét ngang, nghiền nát giới xã hội đen Đông Hải thành đất bằng!
Lục Thiên nhìn ra ngoài cửa xe, ánh mát lạnh lẽo.
“Con à… Ba sẽ giết sạch người của giới xã hội đen Đông Hải để chôn cùng với con!”
“Rầm!”
Ông ta đang nghĩ ngợi, chiếc xe đầu tiên đột nhiên đụng mạnh vào một bên, không khống chế được mà lộn vài vòng trên không trung rồi đập mạnh xuống đất!
Một tiếng động lớn vang lên, tia lửa bắn ra khắp nơi!
Chiếc xe phía sau lập tức phanh gấp, dừng lại.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”
Huyết Long hạ cửa kính xe xuống, tức giận hét lên.
Lúc này còn dám để xảy ra sai lầm à?
Gã nhìn kỹ mới phát hiện trên con đường phía trước bị người ta đào một cái hố, trực tiếp cản đường đi của bọn họ.
Con ngươi của Huyết Long lập tức co lại.
“Đại ca, người của Đông Hải!”
Lục Thiên cười lạnh, khóe miệng cũng giật giật.
Ông ta đã biết người của giới xã hội đen Đông Hải sẽ không ngồi chờ chết, bọn chúng nhất định sẽ có hành động.

Bây giờ chúng lại tới ngăn cản mình à?
Nhưng chúng có thể ngăn cản được sao?
“Bất kể tới bao nhiêu… Đều giết hết cho tôi!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui