Mười một bó, chín mươi tỷ.
Khoản thu mua kếch xù như vậy cho dù là Từ Tấn cũng không mấy khi gặp được, thế nhưng sau cơn kinh ngạc ban đầu, biểu hiện của hắn quả quết dị thường. Nếu là thu mua vũ khí khác, hắn còn có thể lo lắng xem có đáng giá không, thế nhưng Băng Lam Chi Thương tuyệt đối không tồn tại vấn đề này. Mười một bó Băng Lam Chi Thương chẳng qua chỉ hơn vạn cây mà thôi.
Mạng lưới tiêu thụ của Từ Ký cực kỳ khổng lồ, ném hơn vạn cây Băng Lam Chi Thương vào cũng hoàn toàn không vấn đề gì. Mà khiến hắn hưng phấn nhất là khi Băng Lam Chi Thương xuất hiện tại quầy hàng của Từ Ký sẽ tạo thành chấn động nhường nào.
Khách hàng trong ngực có chín mươi tỷ vân tệ có tư cách hưởng thụ đãi ngộ khách quý của Từ Ký.
"Tấm thẻ khách quý cấp bạc này là chút tâm ý của tại hạ. Có tấm thẻ này khi mua hàng tại bất cứ cửa hàng Từ Ký nào đều được hưởng giá 95%. Ngài còn có thể dùng tấm thẻ này lấy ra số tiền không quá một trăm triệu tại bất cứ cửa hàng Từ Ký nào."
Quản lý quán rượu cực kỳ hâm mộ nhìn tấm thẻ khách quý cấp bạc trong tay Từ Tấn. Thẻ khách quý của Từ Ký rất khó thu được, không phải có tiền thôi là đủ, danh vọng, danh dự, tất cả đều nằm trong phạm vi khảo sát.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy thẻ khách quý cấp bạc của Từ Ký.
Thật ra với tiêu chuẩn lần này của Đường Thiên hoàn toàn không đủ để thu được tấm thẻ khách quý cấp bạc này, thẻ khách quý cấp bạc cần chi tiêu ít nhất một trăm tỷ. Đừng nói Đường Thiên còn chưa tiêu tiền, cho dù có tiêu cũng chỉ có chín mươi tỷ, còn cách tiêu chuẩn thấp nhất một chút.
Thế nhưng gã lại bán Băng Lam Chi Thương, là khách hàng đầu tiên cung cấp Băng Lam Chi Thương số lượng lớn như vậy. Đường Thiên bộc lộ ra tiềm lực đủ khiến Từ Tấn lôi kéo.
"Ta muốn mua chiến hạm!" Đường Thiên lớn tiếng nói.
Từ Tấn trong lòng vui vẻ, chín mươi tỷ vừa bỏ ra chẳng mấy chốc sẽ trở về cửa hàng, còn chuyện gì vui hơn thế này? Hắn cười nói: "Mãnh tiên sinh cần chiến hạm ra sao?"
"Ta muốn chiến hạm tốt nhất!" Đường Thiên đáp không hề do dự.
Từ Tấn nghe Đường Thiên nói vậy biết ngay gã là kẻ gà mờ, nhưng hắn cũng không giở mánh lới vì đối phương không có kinh nghiệm, ngược lại đưa ra đề nghị đi thẳng tọng tâm: "Chiến hạm không có tốt nhất. Chúng vì có công dụng bất đồng mà có sở trường riêng. Ví dụ như có chiến hạm theo đuổi tốc độ, có chiến hạm lại theo đuổi hỏa lực, có chiến hạm lại mạnh về phòng ngự, giữa chúng không có phân chia cao thấp. Chẳng bằng Mãnh tiên sinh nói rõ yêu cầu hơn, tại hạ có thể đưa ra đề nghị thích hợp."
Câu nói này của Từ Tấn khiến Đường Thiên gật đầu liên tục.
Hắn nghĩ tới cửa biển của Thương Châu nhỏ tới mức đáng thương, vội vàng nói: "Thân chiến hạm phải nhỏ, thế nhưng hỏa lực phải mạnh, thao tác phải đơn giản, phải linh hoạt một chút."
Từ Tấn nói: "Chiến hạm loại nhỏ, thân hẹp, bao gồm cả hỏa lực và linh hoạt, thao tác đơn giản. Ngài muốn hàng hiện có hay hàng chuyên môn chế theo yêu cầu? Hàng chế tạo chuyên môn cần thời gian tương đối dài nhưng càng phù hợp với tâm ý của ngài."
"Ta muốn hàng có sẵn!" Đường Thiên nói.
"Không thành vấn đề. Ta đề cửa với ngài chiến hạm hệ Hắc Tiẽn. Nó là chiến hạm loại nhỏ cấp bạc, nơi rộng nhất là hai mươi trượng, độ dài là một trăm hai mươi trượng, tốc độ và sự linh hoạt của nó trong số chiến hạm cùng loại có thể bước vào ba vị trí đầu. Thân tàu sử dụng gỗ Hắc Vụ, tính chất cực kỳ cứng rắn, hiệu quả ẩn thân xuất sắc. Lồng năng lượng của nó không tính là mạnh, độ dày là hai mét, nhưng kỹ năng độc nhất của nó Huyền Hình có thể khiến lồng năng lượng biến hóa, từ đó giúp chiến hạm càng thêm linh hoạt xuất sắc. Phương diện hỏa lực của nó cũng cực kỳ xuất sắc, ba chủ pháo cấp bạc, uy lực mạnh mẽ. Sáu Pháo Kiếm Tổ Ong cáp bạc, ba Súng Tụ Tinh cấp bạc, sáu thanh Thiên Thúc Quỷ Đao."
Thạch Sâm đột nhiên xen vào: "Xin hãy giới thiệu về Thiên Thúc Quỷ Đao."
Được rồi, Từ Tấn không vì Thạch Sâm nói xen vào mà bất mãn: "Thiên Thúc Quỷ Đao, vũ khí chiến hạm cấp bạc, khoảng cách bắn xa nhất là mười lăm ngàn mét, nếu điều khiển một mình cần Thánh giả cấp bạc trở lên. Còn nếu nhiều người điều khiển cần hai mươi võ giả tinh thông đao pháp. Gánh nặng năng lượng của nó không lớn thế nhưng yêu cầu hiệu suất đồng bộ rất cao, hiệu suất đồng bộ thấp hơn 70% không thể sử dụng. Hiệu suất đồng bộ 75% trở lên có thể đạt tới uy lực tiêu chuẩn của nó. Mà hiệu suất đồng bộ cứ tăng thêm 1% uy lực của nó lại tăng cường."
Đường Thiên nghe vậy, vũ khí này chẳng phải trời sinh thích hợp với U Châu Quỷ Kỵ của Thạch Sâm à?
"Chúng ta muốn gia tăng số lượng Thiên Thúc Quỷ Đao." Đường Thiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Tăng đến mười hai cái đi."
U Châu Quỷ Kỵ đầy đủ doanh số là năm trăm người, mười hai cái vừa vặn thay phiên.
"Không thành vấn đề." Từ Tấn đáp: "Thay đổi như vậy rất đơn giản, chỉ cần hai ngày là đủ. Ngoài ra, ta đề nghị thêm một bộ Hồng Tình. Nó có thể nhìn thấu đại đa số ẩn thân và ngụy trang, là rất xuất sắc trong số các sản phẩm nhãn lực cùng cấp bậc. Thánh giả đồng thau cần mười lăm người, năng lượng tiêu hao rất nhỏ.
"Được!" Đường Thiên trả lời.
Từ Tấn cúi đầu tính toán: "Tổng cộng tất cả là sáu mươi lăm lẻ ba tỷ. Chiết khấu xong là sáu mươi hai tỷ, số lẻ ba trăm năm mươi vạn bỏ qua."
Thạch Sâm hít một hơi lạnh, một chiếc chiến hạm thôi cũng tốn sáu mươi hai tỷ.
Nhiều tiền như vậy có thể thành lập bao nhiêu binh đoàn?
Người bình thường làm sao nuôi nổi hạm đội?
"Mua!" Đường Thiên vung tay.
Chứng kiến uy lực của chiến hạm, Đường Thiên đã sớm quyết dịnh dù có thế nào cũng phải mua một chiếc chiến hạm. Hắn căn bản không có ý định tiết kiệm trên mặt này.
Đường Thiên trả tiền tại chỗ, ngoài thứ này và dược phẩm ra, hầu như tất cả trang bị trên quầy hàng hắn đều mua một cái. Sau này ném qua cho Sylar nghiên cứu một chút, đáng tiếc chiến hạm quá lớn, bằng không làm một chiếc cho Sylar nghiên cứu, tới sau này có thể tự chế tạo chiến hạm, sảng khoái biết bao.
Cuối cùng tổng chi phí lên tới tám mươi ba tỷ.
Tất cả mọi người đều bị khí thế vung tiền như rác của Đường Thiên làm cho chấn động, vừa kiếm được chín mươi tỷ đã tiêu liền tám mươi ba tỷ!
Tốc độ kiếm tiền rất nhanh, tốc độ tiêu tiền cũng chẳng kém cạnh!
Mục đích Đường Thiên muốn đi buôn bán là để chứng kiến những trang bị cao cấp, hắn cũng cảm nhận được trang bị của bọn họ còn không gian tiến bộ rất lớn. Thế nhưng hắn biết thu nhập ổn định quan trọng với Sâm Lâm Kiếm Bảo như thế nào. Băng Lam Chi Thương rất đáng tiền thế nhưng rồi cũng có ngày bán hết. Trên thục tế, bán đi mười một bó xong trên tay hắn chỉ còn lại mười lăm bó.
Hắn lấy ra một khối gạch hắc kim, ném cho Từ Tấn: "Các người có mua vật liệu không? Xem thử loại vật liệu này thế nào?"
Từ Tấn tiếp lời: "Chúng ta cũng thua mua vật liệu, thế nhưng loại vật liệu này tính năng ra sao còn cần chúng ta phân tích tỉ mỉ mới có thể đưa ra kết luận."
"Cần khoảng bao lâu?" Đường Thiên hỏi.
Từ Tấn đưa ra thời gian: "Ba ngày."
Đường Thiên nói: "Vậy ba ngày sau ta tới đây lấy chiến hạm, cũng vừa vặn có kết quả."
"Không thành vấn đề." Từ Tấn đáp lại.
Khối kim loại màu đen trong tay tính chất rất cứng rắn. Kinh nghiệm nói cho hắn đây là một loại vật liệu kim loại cực kỳ xuất sắc. Đồ tốt trên tay Mãnh Nam nhiều tới mức Từ Tấn bất ngờ.
Khách hàng có tiềm lực như vậy phải lôi kéo cho tốt.
Ra khỏi Từ Ký, gió lạnh bên ngoài mới khiến Thạch Sâm tỉnh táo ra đôi chút, vừa rồi giao dịch lên tới hàng chục tỷ khiến toàn thân hắn trong trạng thái phấn khởi dị thường. Mãi tới lúc này hắn mới hoàn toàn tỉnh táo lại, không khỏi thờ dài một hơi.
Nghe xung quanh vang lên tiếng động đồng dạng, mọi người mới phát hiện tâm tình cả đoàn người đều như nhau.
Mọi người không khỏi mỉm cười hiểu ý, ánh mắt ai nấy sáng lên hy vọng, cuộc sống tương lai, chiến đấu trong tương lai, thật khiến người ta mong chờ.
Quản lý quán rượu bị hạnh phúc nhấn chìm tới hôn mê, hắn không nhận được 5% tiền boa, vì hắn đã đạt tới mức giới hạn tiền boa, hai mươi triệu!
Trước đây hắn cũng biết có mức giới hạn thế nhưng thật sự không ngờ mình lại có ngày gặp được.
Hắn không có gì không hài lòng, hai mươi triệu, hắn phải làm việc bao nhiêu năm mới kiếm được hai mươi triệu này? Chuyện này thật chẳng khác nào đĩa bánh trên trời rơi xuống, phất lên chỉ trong một đêm.
Hắc kim còn cần chờ kết quả, chiến hạm còn chỉnh sửa, như vậy chỉ còn một chuyện, báo cáo nghiên cứu liên quan tới việc quật khởi của Quang Minh Châu.
Nghe Đường Thiên nói hứng thú với chuyện quật khởi của Quang Minh Châu, quản lý quán rượu vốn là thổ địa lạp tức vỗ ngực nói hắn biết ở đâu có.
Học viện Bạch Sa là học viện quy mô rộng lớn nhất, cũng là học viện mạnh nhất Bạch Sa Châu, quản lý quán rượu phát huy những mối quan hệ của mình tới mức tận cùng, dẫn bọn Đường Thiên tới học viện Bạch Sa.
Richard tò mò nhìn đám người, hơi ngạc nhiên: "Các ngươi muốn mua báo cáo nghiên cứu về Quang Minh Châu?"
"Đúng vậy." Quản lý quán rượu cung kính nói: "Nghe nói ngài rất nổi tiếng về phương diện này, chúng ta tới đây hỵ vọng nhận được sự giúp đỡ của ngài. Đương nhiên chúng ta nguyện trả thù lao tương ứng."
Richard không tỏ rõ ý kiến: "Nghiên cứu của ta không rẻ đâu."
"Xin hãy tin vào thành ý của chúng ta." Quản ý quán rượu trả lời ngay, hắn biết gã phía sau trên tay còn khoản tiền kếch xù hơn bảy tỷ. Không báo cáo nào đắt đỏ tới mức đó cả.
Richard lập tức ý thức được mình gặp được một đại gia, thái độ của hắn nhanh chóng trở nên nhiệt tình: "Mời ngồi mời ngồi, nghiên cứu thôi mà, đưa cho các người miễn phí cũng không sao, thế nhưng ta có một yêu cầu nho nhỏ."
"Mời nói." Quản lý quán rượu nói.
"Là thế này, con trai ta có một hạng mục rất hay, giờ đang cần một người tài trợ. Nếu các ngươi đồng ý tài trợ hạng mục này, ta sẽ đưa tặng báo cáo nghiên cứu cho các ngươi. Đương nhiên, là người tài trợ, các ngươi cũng sẽ nhận được kết quả nghiên cứu." Richard nói.
"Hạng mục về vấn đề gì?" Quản lý quán rượu là người khôn khéo cỡ nào, vừa nghe hắn đã hiểu sợ rằng đây không phải hạng mục tốc đẹp gì, nếu không sao đến giờ vẫn chưa có ai tài trợ?
Richard âm thầm chột dạ, thế nhưng nghĩ tới con trai, hắn cũng bất chấp: "Nó đang nghiên cứu hồn."
Quản lý quán rượu biến sắc: "Nghiên cứu hồn, đây là cái động không đáy, một cái động không đáy cũng không hy vọng!"
"Nhưng có người thành công rồi!" Richard phản bác.
"Đúng vậy, Quang Minh Châu thành công, nhưng bao nhiêu người học theo bọn họ có ai thành công không? Không một ai! Đây là cái động không đáy, có nhiều tiền hơin nữa cũng không đủ lấp đầy." Quản lý quán rượu thái độ kịch liệt.
Richard mạnh miệng: "Trừ phi các ngươi tài trợ ta mới đưa nghiên cứu của mình cho các người!"
"Không thể. . ." Quản lý quán rượu lớn tiếng hét.
"Chờ đã!" Đường Thiên bỗng xne vào: "Hắn đang nghiên cứu hồn?"
"Đúng !" Thấy Đường Thiên có vẻ hứng thú, Richard phấn chấn hẳn lên: "Chúng ta đã tìm ra điểm then chốt, chỉ cần tài chính nhất định, thí nghiệm vài lần là sẽ thành công!"
"Đừng nói khoác! Ngươi biết những thứ có liên quan tới hồn đắt đỏ cỡ nào không?" Quản lý quán rượu châm biếm: "Những nghiên cứu về hồn đổ vài chục tỷ xuống sông xuống biển nhiều vô số kể. . ."
"Ta tài trợ." Đường Thiên thẳng thắn nói.
Gian phòng lập tức yên tĩnh lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...