Chuyện này có hai nguyên nhân!
Một nguyên nhân là Diệp gia là thế gia môn phiệt đỉnh cấp, có tiền có quyền, Diệp Băng Tâm không cần tái giá, cũng có thể sinh sống vô cùng tốt.
Một nguyên nhân khác là sau khi Hạng Thành và Diệp Băng Tâm ly hôn, Hạng Thành vậy mà càng bò càng cao, thậm chí cũng tiến vào Nội các trở thành Các lão.
Diệp gia chiếu cố mặt mũi Hạng Thành, không để Diệp Băng Tâm tái giá.
Ngày thường Hạng Thành đối với Diệp gia, cũng cực kì chiếu có.
Bởi vậy, hai nhà liên hôn lại ly hôn, duy trì quan hệ cực kì tế nhị.
Diệp Mục Thiên tiện tay mở đèn trong thư phòng ra, trong nháy mắt thư phòng sáng như ban ngày.
Anh ta nhìn Hạng Thành có phần kích động, lo lắng nói: “Cha, mặc dù em trai đã qua đời, nhưng cha cũng phải chú ý thân thể, bớt đau buồn.”
Hạng Thành nhìn đứa con trai của mình và vợ trước này, thân hình Diệp Mục Thiên cao lớn, tướng mạo đường đường, khí chất cao quý.
Ông ta càng nhìn càng thích, nhịn không được nói: “Mục Thiên à, nhiều năm như vậy, đây lại là lần đầu tiên con về nhà, cha thật sự rất vui.”
“Ngồi, ngồi xuống hai cha con ta cùng nói chuyện.”
Diệp Mục Thiên nói: “Vâng.”
Lúc này, quản gia Hạng Yến cũng xuất hiện, pha một bình trà cho cha con Hạng Thành, sau đó lập tức lại lui xuống.
Cha con Hạng Thành và Diệp Mục Thiên nói chuyện.
Hạng Thành nhắc đến chuyện con gái Hạng Minh Nguyệt, con trai Hạng Tây Sở bị Trần Ninh hại chết, sắc mặt ông ta âm trầm nói: “Trần Ninh hại chết em gái và em trai con, cha hận không thể giết cả nhà của cậu ta, đáng tiếc hiện tại là thời kỳ mẫn cảm, cha không tiện động thủ với cậu ta”
Diệp Mục Thiên ngạo nghễ nói: “Cha, chuyện báo thù, cha không tiện tự mình động thủ, Diệp gia chúng con làm thay cho cha.”
Hạng Thành nghe vậy khẽ nhíu mày: “Không thể không thể, đương nhiên thực lực Diệp gia cường đại, nhưng Trần Ninh cũng không phải loại lương thiện gì.”
“Con không thể mạo hiểm, cha đã mát đi một đứa con trai, cha không muốn mạo hiểm thêm nữa.”
Diệp Mục Thiên cười nói: “Cha, đêm nay con không phải đến mạo hiểm, con là đại biểu Diệp gia tới giúp cha đối phó Trần Ninh.”
Hạng Thành sửng sốt: “Có ý gì?”
Diệp Mục Thiên đắc ý nói: “Mẹ con nói, lần này cha cạnh tranh làm Quốc chủ kế nhiệm, Diệp gia chúng con sẽ đem hết toàn lực ủng hộ cha, còn giúp cha bình định hết những trở ngại đăng cơ, như: Trần Ninh.”
“Trân Ninh là đứng đâu tứ đại thông soái, là võ tướng sô một Hoa Hạ.”
“Về công về tư, chúng ta đều muốn xử lý anh ta, đã là vì báo thù rửa hận, cũng là vì thanh trừ đối lập.”
Hạng Thành nói: “Mọi người có kế hoạch gì?”
Diệp Mục Thiên cười nói: “Kế hoạch rất đơn giản, tám chữ.
“Điệu hồ ly sơn, hậu viện hỏa hoạn.”
Hạng Thành có chút lĩnh ngộ, nhưng ông ta vẫn dò hỏi: “Giải thích thế nào?”
Diệp Mục Thiên cười nói: “Trải qua Diệp gia chúng con nghiên cứu, nhược điểm Trần Ninh là người nhà của anh ta, vợ con của anh ta.”
“Chúng ta muốn đối phó Trần Ninh, liền ra tay với vợ con của anh ta.”
“Nhưng hiện tại anh ta thủ hộ bên cạnh người thân, chúng ta không tiện động tay.”
Hạng Thành nói: “Cho nên con nói điệu hỗ ly sơn, chính là trước tiên điều Trần Ninh đi, ví như mệnh lệnh anh ta trở về quân Bắc Cảnh ngăn địch?”
Diệp Mục Thiên cười nói: “Không sai!”
“Cha bây giờ ở bên trong Nội các giữ chức tối cao, cha dựa vào danh nghĩa Nội các, lệnh Trần Ninh về Bắc Cảnh.”
“Sau đó, Diệp gia chúng con lại thừa cơ đối phó vợ con Trần Ninh, để hậu viện của Trần Ninh hỏa hoạn.”
“Đến lúc đó khẳng định Trần Ninh giận không kèm được, giận khiến mắt trí, dưới sự phẫn nộ khó tránh khỏi làm ra hành vi sai lầm ngu xuẩn.”
“Cha đến lúc đó liền nắm lấy chuôi của Trần Ninh, dùng danh nghĩa Nội các, cắt chức Trần Ninh, khai trừ quân hàm của anh ta, sau đó triệt để kéo anh ta xuống.”
Hạng Thành có chút do dự: “Vì đối phó vợ con Trần Ninh, phát động nhiều người như vậy, đáng giá không?”
Diệp Mục Thiên cười nói: “Đáng giá!”
“Có lẽ cha không để ý đến giá trị của Tống Sính Đình, cô ta thế nhưng là chủ tịch dược xí nghiệp lớn nhất Hoa Hạ chúng ta, có tài sản mấy trăm tỷ.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...