Từ Hải Yến cười lạnh nói: “Một người nghèo ngay cả quần áo cũng không nỡ mua đắt tiền, lại nói muốn mua lại cửa hàng may thủ công cao cấp nhất Thủ đô.”
“Nếu như tôi không biết anh là một người mồ côi bắc phiêu, tôi còn thiếu chút nữa liền tin, ha ha ha…”
Giám đốc cửa hàng Cao Thiến nói với Trần Ninh: “Tiên sinh, người nghèo là người nghèo, ngay cả khi anh khoe khoang khoác lác lợi hại hơn nữa, cũng không thể cứu vãn tôn nghiêm của mình.”
“Nếu tiên sinh anh không muốn bị nhân viên bảo vệ cửa hàng của chúng tôi đuổi ra ngoài, vậy mời các anh tự mình rời đi đi.”
Tống Sính Đình và Đồng Kha đều vô cùng tức giận.
Trần Ninh vẫn như trước vẻ mặt ôn hoà, anh bình tĩnh nhìn Từ Hải Yến cùng Cao Thiền, thản nhiên nói: “Vừa rồi tôi đã nói rồi, trong vòng mười phút cửa hàng quần áo này sẽ bị tôi mua lại.”
“Mà bị đuổi ra ngoài, chỉ có hai người các cô.”
Cao Thiến trầm xuống, lạnh lùng nói: “Tiên sinh, nếu như anh không biết điều, vậy tôi chỉ có thể gọi nhân viên bảo vệ đến đuổi các anh ra ngoài.”
Nói xong, cô ta chuẩn bị dặn nhân viên bán hàng bên cạnh gọi nhân viên bảo vệ.
Thế nhưng, ánh mắt Từ Hải Yến lanh lợi chuyện động hai cái, liền ra tay ngăn cản cô ta.
Vẻ mặt Từ Hải Yến cười lạnh nói: “Cao giám đốc, đừng vội gọi bảo vệ đuổi bọn họ.”
“Người này không phải khoác lác nói trong vòng mười phút sẽ mua cửa hàng của các cô sao?”
“Chúng ta đợi mười phút, để xem bộ mặt của vợ chồng họ sau khi lời nói dôi của anh ta bị vạch trần.”
Cao Thiền mỉm cười khen ngợi: “Vậy được, tất cả đều dựa theo lời Từ tiểu thư nói, chúng ta đang không thể chờ đợi được muốn xem kết quả anh ta như thế nào đây.”
Vẻ mặt đám người Từ Hải Yến và Cao Thiến cười lạnh chờ xem trò cười của Trần Ninh.
Thời gian trôi qua từng phút một.
Từ Hải Yến nhìn thời gian trên đồng hồ, vừa muốn nói mười phút sắp hết.
Mà đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên rằm rằm tới nhiều chiếc xe sang.
Sau đó, một người đàn ông trung niên đeo kính vàng, mang theo cặp tài liệu, mang theo một đám thủ hạ mặc âu phục da vội vàng tiến vào.
Cao Thiến nhìn thấy người đàn ông kính vàng này liền sợ ngây người, thốt lên: “Triệu tổng!”
Thì ra người đàn ông này không phải ai khác, chính là giám đốc điều hành của cửa hàng quần áo Phông Độ – Triệu Thiên Niên.
Cửa hàng quần áo Phong Độ ngoại trừ ông chủ ra, chỉ có vị trí Triệu Thiên Niên cao nhất.
Triệu Thiên Niên không chỉ là giám đốc điều hành của các cửa hàng quần áo Phong Độ, mà còn là một nhà thiết kế hàng đầu nổi tiếng thế giới, đã giành được nhiều giải thưởng quần áo quốc tế, rất hoan nghênh trên thị trường.
Từ Hải Yến càng là fan hâm mộ trung thành của Triệu Thiên Niên, giống như Triệu Thiên Niên thiết kế trang phục cô ta đều mua về.
Cô ta nhìn thấy Triệu Thiên Niên cũng không tự chủ được nghênh đón, vui mừng kinh ngạc nói: “Xin chào thiết kế kỹ thuật Triệu, tôi là fan trung thành của ông…”
Triệu Thiên Niên lại đối với hai người Từ Hải Yến và Cao Thiến như không thấy, đưa tay đẩy hai người các cô ta ra, mang theo một đám luật sư cùng thuộc hạ bước nhanh đến trước mặt Tràn Ninh.
Ông ta cung kính khom lưng hành lễ: “Xin chào Trần tiên sinh, tiểu nhân là giám đốc của cửa hàng quần áo này Triệu Thiên Niên.”
Đám người Cao Thiên và Từ Hải Yến nhìn thấy cảnh này, trợn tròn mắt ngay tại chỗ.
Mà cảnh tượng sau đó, càng làm cho các cô ta mở rộng tầm mắt.
Triệu Thiên Niên từ trong cặp lấy ra một chồng hợp đồng, nịnh bợ đưa cho Trần Ninh: “Trần tiên sinh, vài phút trước, cửa hàng của chúng tôi đã được ngài phái người mua lại.”
“Đây là hợp đồng mua bán, ngài ký vào trên đó, cửa hàng này chính là của ngài.”
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Đây là tủ quần áo tôi mua cho vợ tôi, ông bảo tôi ký tên gì, để vợ tôi ký tên đi.”
Lời này nói ra.
Chẳng những Triệu Thiên Niên đều trợn tròn mắt, vẻ mặt Từ Hải Yến và Cao Thiến càng chấn động.
Cửa hàng quần áo Phong Độ nằm chỗ đường phồn hoa nhất Thủ đô, trang trí xa xỉ sang trọng nhất, ngoài ra phía sau còn có rất nhiều nhà thiết kế đỉnh cao, thầy may thợ may vân vân, giá trị hơn 30 tỷ.
Nhưng Trần Ninh mua một cửa hàng quần áo đắt tiền như vậy, chỉ để mua một tủ quần áo cho vợ mình.
Khiếp sợ, ngưỡng mộ, đố ky và những cảm xúc khác, nhao nhao ở trên mặt Từ Hải Yến, làm cho cô ta hận đến cắn răng, đồ ky muốn phát điên.
Triệu Thiên Niên rất nhanh liền lấy lại tinh thần từ trong chắn động, ông ta cuống quít đi tới trước mặt Tống Sính Đình, cung kính mời Tống tiểu thư ký hợp đồng.
Tống Sính Đình dưới sự mỉm cười khích lệ của Trần Ninh, còn dưới sự thúc giục chắn động của Đồng Kha, đỏ mặt ký tên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...