Lý Tử Dương gần như muốn khóc khi nghe những lời này của Trần Ninh.
Rõ ràng là hắn ta đã lên máy bay chở khách đi về phía bắc, máy bay chở khách đã bay máy tiếng đồng hồ rồi, theo lý mà nói thì lúc này hắn ta đã đến phương bắc rồi, máy bay làm sao có thể bay một vòng rồi lại quay về Trung Hải?
Lý Tử Dương thật không hiểu là bị làm sao vậy?
Bởi vì cho dù là Lý Phiệt thì cũng không thể gọi máy bay đã bay đi trở về.
Trần Ninh đã làm như thế nào!
Lúc này hắn tái mặt nhìn Trần Ninh, cắn môi khô khốc nói: “Trần Ninh, anh đừng đắc ý.”
“Anh hai của tôi và đại quản gia Lý Phiệt chúng tôi đã đến Trung Hải.”
“Những ngày tốt đẹp của anh sắp hết rồi, chúng ta chờ anh hai của tôi đem theo chú Long đến giết các người đi.”
Trần Ninh, Vương Trí Hành và những người khác nghe thấy những lời đe dọa của Lý Tử Dương thì đều nhìn nhau, nụ cười hiện lên trong ánh mắt.
Lý Tử Dương nhận ra tình hình có vẻ không ổn, nhưng cũng không thể biết được có chuyện gì, hắn trừng mắt nhìn đám người Trần Ninh đang cười, tức giận nói: “Các người sắp chết rồi mà còn có chuyện gì buồn cười sao?”
Vương Trí Hành cười lạnh nói: “Ha ha, anh hai của anh và Long Bát Hoang đã quấy rày Trần tiên sinh rồi rồi.”
Lý Tử Dương sững sờ: “Cái gì?”
Anh hai và chú Long đã đến gây rối Trần Ninh rồi, vậy tại sao bây giờ Trần Ninh vẫn đứng đây?
Còn nữa, anh hai và chú Long đâu?
Vương Trí Hành dường như nhìn thấy nghỉ ngờ của Lý Tử Dương.
Anh ta cười lạnh nói: “Long Bát Hoang đã cố gắng làm Trần tiên sinh bị thương nên Trần tiên sinh đành tự vệ đá chết ông ta rồi.”
Bùm!
Lời nói của Vương Trí Hành giống như tia chớp giữa trời xanh đánh trúng khiến Lý Tử Dương hoàn toàn ngu ngốc.
Vương Trí Hành nói tiếp: “Về phần anh hai của anh, hiện tại anh ta đang quỳ trước cổng phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện, ăn năn hồi lỗi vì đã hành hung cảnh sát.”
Cái gì?
Anh hai cũng phải quỳ xuống!
Lý Tử Dương hoàn toàn chết lặng khi nghe những lời này, kinh ngạc nhìn Trần Ninh.
Trần Ninh cũng không nhìn hắn ta mà quay đầu nhìn Đồng Kha, kinh ngạc hỏi: “Đồng Kha, tại sao em cũng đi chuyến bay này?”
Đồng Kha nói: “Gần đây em đã xin nghỉ phép, muốn về nhà xem một chút.
Tình cờ đi cùng chuyến bay với hắn ta…”
Đồng Kha nói với Trần Ninh và Tống Sinh Đình về những việc làm xấu xa của Lý Tử Dương trên máy bay.
Trần Ninh vô cùng tức giận sau khi nghe xong.
Anh quay đầu nhìn Lý Tử Dương, lạnh lùng nói: “Xem ra bài học đánh gãy hai chân của anh còn lâu mới đủ.”
Lý Tử Dương nghe vậy, kinh hãi hét lên: “Mày muốn làm gì, tao chính là người Lý Phiệt…”
Lời còn chưa nói xong thì Trần Ninh đã ra tay rồi.
Rắc!
Cánh tay trái của Lý Tử Dương đã bị Trần Ninh đánh gãy.
“AI”
Lý Tử Dương không khỏi hét lên!
Rắc!
Trần Ninh lại đánh gãy tay phải của Lý Tử Dương!
Lần này, Lý Tử Dương lập tức ngắt xỉu tại chỗ vì đau đớn.
Trần Ninh vẫn còn tức giận, nhìn Hoàng Tam và Trương Dương đang quỳ trên mặt đất giơ hai tay lên.
Anh nhắc chân đá bay hai tên đó.
Hoàng Tam và Trương Dương đều hộc máu và ngắt xỉu trên mặt đất ngay tại chỗ.
Trần Ninh nói với Vương Trí Hành: “Hãy bắt chúng và quản lý thật nghiêm ngặt, không được để Lý Phiệt cướp đi một lần nữa.
Vương Trí Hành nghiêm nghị nói: “Vâng, Trần tiên sinh.”
Vương Trí Hành ngay lập tức ra lệnh cho cảnh sát đặc nhiệm xung quanh đưa Lý Tử Dương xuống máy bay giải về đồn cảnh sát xử lý và giam giữ.
Vương Trí Hành cũng gửi lời xin lỗi đến các hành khách ngay tại chỗ, nói rằng những tội phạm quan trọng đã có mặt trên máy bay khiến máy bay phải bay quay trở lại.
Anh ấy nói sẽ bồi thường gấp đôi tiền vé máy bay của mọi người!
Các hành khách sớm cũng đã nhìn thấy hành động xấu xa của Lý Tử Dương nên không chỉ bày tỏ sự thông cảm mà còn vỗ tay và ủng hộ.
Thành phố Phụng Thiên, Lý Phiệt Trong thư phòng, Lý Thủ Nhân đang ngồi ủ rũ.
Bởi vì ông ta vừa mới nhận được tin tức, Lý Tử Minh và Long Bát Hoang đã không thể giải cứu Lý Tử Dương thành công.
Ngược lại, Long Bát Hoang còn bị Trần Ninh giết.
Ngay cả Lý Tử Minh cũng cũng bị xử lý đến mực mức buộc phải quỳ trong bệnh viện Trung Hải, nhận tội và xin lỗi những kẻ bị thương!
Lý Thủ Nhân nhìn một đám người có năng lực trước mặt, tức giận nói: “Hai đứa con trai của tôi lần lượt bị Trần Ninh ức hiếp.”
“Đã mấy thập kỷ rồi Lý Phiệt chúng ta chưa từng phải trải qua sự sỉ nhục như vậy.”
“Xem ra mấy năm nay Lý Phiệt chỉ tập trung kiếm tiền, quá lâu không phô diễn sức mạnh khiến người khác không coi ra gì.”
Nói đến đây, mặt Lý Thủ Nhân đằng đằng sát khí: “Tôi đã cân nhắc xem có nên đích thân đưa người đến Trung Hải và dùng thủ đoạn thật sắm sét giải quyết vần đề này hay không.”
Vừa dút lời, lập tức có một người đàn ông trung niên cao đi ra lớn tiếng nói: “Đại ca, giết gà không cần phải dùng dao mổ trâu!”
“Chỉ là Trần Ninh nhỏ bé, nào có đáng để chính anh đích thân ra tay.”
“Chuyện này cứ để đó cho eml”
Người đàn ông trung niên cao lớn này là em trai của Lý Thủ Nhân, Lý Tín Hùng.
Thấy vậy, Lý Thủ Nhân suy nghĩ một chút, sau đó đồng ý: “Được rồi, mấy người dẫn theo theo hai cao thủ Chu Yểm và Cùng Kỳ, và sau đó lại huy động hai trăm thị vệ của huyền y vệ của Lý Phiệt chúng ta, lập tức đi đến Trung Hải.”
“Tôi không chỉ muốn mấy người mang về hai đứa con trai của tôi!”
“Tôi còn muốn các người phải gây ra một trận gió tanh mưa máu ở Trung Hải.
Tôi muốn mấy người phải sát hại cả nhà Trần Ninh để mọi người biết được kết cục khi đắc tội Lý Phiệt chúng I2 Mọi người có mặt tại hiện trường nghe vậy đều kinh hãi!
Lý Thủ Nhân thậm chí còn phái hai quỷ vương Chu Yểm và Cùng Kỳ, và hai trăm huyền y vệ của Lý Phiệt.
Phải biết rằng Chu Yểm và Cùng Kỳ mạnh hơn Long Bát Hoang rất nhiều.
Năm đó hai người này đều là sát thần phương bắc giết người không ghê tay, hiện tại là môn khách mà Lý Phiệt đang bồi dưỡng.
Để đối phó với Trần Ninh, Lý Thủ Nhân đã phái ra hai ma đầu này, điều này cho thấy ông ta đang tràn đầy lửa giận.
Hơn nữa, Lý Thủ Nhân không chỉ phái Chu Yểm và Cùng Kỳ, mà còn cả hai trăm huyền y vệ của Lý Phiệt.
Huyền y vệ của Lý Phiệt đều là những người rất giỏi võ công, được tuyển chọn kỹ càng từ nhỏ, sau đó ngay từ khi còn nhỏ đã trải qua nhiều khóa huấn luyện khác nhau để rèn luyện thành sát thủ chuyên chém giết.
Kỹ năng của những huyền y vệ này đều không kém gì các chiến binh đặc chủng.
Lý Thủ Nhân phái hai trăm thị vệ huyền y vệ một lúc, đây là quyết tâm tiêu diệt gia đình Trần Ninh.
Lý Tín Hùng siết chặt nắm đắm, lớn tiếng nói: “Đại ca, còn có Chu Yểm, Cùng Kỳ, và hai trăm thị vệ huyền y.
Cho dù là quân đoàn đánh thuê ngàn người, em cũng có thể dễ dàng giết chết.
Một Trần Ninh thì có là gì?”
“Đại ca anh cứ yên tâm, em sẽ tới Trung Hải cứu hai cháu trai, mang đầu Trần Ninh về đây gặp anh.”
Lý Tín Hùng nhanh chóng triệu tập Chu Yểm và Cùng Kỳ, mang theo hai trăm huyền y vệ, và điều động một máy bay vận tải thương mại Lý Phiệt hung hăng đi đến Trung Hải.
Mười giờ đêm đó!
Lý Tín Hùng và nhóm của ông ta đã đến sân bay Trung Hải.
Ở cửa ra sân bay, có sáu mươi chiếc xe hơi màu đen đã đợi rất lâu.
Lý Tín Hùng và những người khác lên những chiếc xe chờ sẵn đón mình.
Ông ta biết rằng Lý Tử Dương bị giam trong trại tạm giam còn Lý Tử Minh đang quỳ trong bệnh viện Trung Hải.
Ông ta lạnh lùng nói: “Đến bệnh viện thành phố Trung Hải trước để cứu Lý Tử Minh.
Anh ta đã quỳ hơn mười giờ rồi.
Tôi sợ sẽ không cầm cự được.”
“Về phần Trần Ninh, đợi đến khi hai đứa cháu trai được cứu xong, chúng ta sẽ đi tàn sát cả nhà hắn.”
- -----------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...