Chiến Long Vô Song


Tên râu mép nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt kinh hãi.

Hắn chấn động nhìn chủ tớ Trần Ninh, nghĩ đến hai người này cũng quá lợi hại, ngay cả Thâm ca cũng phải bị đè ma sát trên mặt đất nha!
Hắn lúc này đã hối hận, đã sớm nghĩ tới, lão đầu có thể xuất ra bút tích thật Ngô tông sư, lai lịch nhất định sẽ không đơn giản, sớm biết không nên tham lam, không nên lừa bản vẽ của lão đầu kia.

Hiện tại hay rồi, rước họa vào thân rồi.

Như Hàn Thâm kinh hãi muốn chết còn có.

Hắn bất chấp tay phải truyền đến đau nhức dữ dội, giấy dụa khom lưng, muốn dùng tay trái nhặt khẩu súng lục trên mặt đất.

Tuy nhiên, Điển Chử đã đi tới, dùng chân đá súng lục ra, từ trên cao lạnh lùng nói: “Nếu tôi là anh, tôi sẽ ngoan ngoãn, bởi vì như vậy mới có thể giữ được tính mạng.”
Hàn Thâm chậm rãi ngắng đầu, nhìn Điển Chử một cái, sau đó nhìn về phía Trần Ninh.


Hắn cắn răng: “Tiểu tử, các người lợi hại, nhưng bên ngoài tôi còn có rất nhiều thủ hạ, các người có bao giờ nghĩ tới, động vào tôi có thể an toàn rời khỏi nơi này hay không?”
Trần Ninh thản nhiên nói: “Ha ha, thủ hạ của người, trong mắt tôi chính là gà đất chó sành, có thể chặn đường tôi?”
“Bức thư pháp của tôi ở đâu?”
Hàn Thâm kiên trì nói: “Không phải ở đây!”
Trần Ninh khẽ nhíu mày: “Ở đâu?”
Hàn Thâm nói: “Tôi đã gửi đến chợ ma để bán đấu giá, thời gian đấu giá là 12 giờ tối nay.”
Chợ ma!
Là Thủ đô, thậm chí là chợ đêm ngầm lớn nhất ở Hoa Hạ.

Mỗi tháng có một cuộc đấu giá chợ ma, và được tổ chức vào nửa đêm, và rất bí ẩn.

Nhiều quốc gia giàu có trên thế giới, thương nhân chợ đen, là khách hàng thường xuyên của chợ ma, thường đến chợ ma để quét gom hàng hóa.


Người bình thường, cho dù là nhà giàu bình thường, cũng rất khó lấy được vé vào cửa chợ ma.

Trần Ninh nghe nói Hàn Thâm đem bức thư pháp của Ngô Giang Hà đưa đến chợ ma gửi bán đấu giá, không khỏi nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tôi muốn anh lập tức hủy bỏ gửi bán đấu giá, hiện tại đem bức thư pháp đó lấy về.”
Hàn Thâm lắc đà “Không làm được.”
“Tôi không có năng lực lớn như vậy!”
“Mọi người đều biết, đêm đồ đặt ở chợ ma gửi bán đấu giá, trừ phi là bán không được, nếu không người bán không thể tùy tiện hủy bỏ gửi đấu giá.”
“Bức thư pháp của Ngô Giang Hà, đã đưa đến chợ ma, chợ ma cũng đã đem tin tức về bức thư pháp này bán đấu giá lan truyền ra ngoài, không ít người mua tỏ ra có hứng thú.”
“Hiện tại tôi tạm thời hủy bỏ gửi đấu giá, chợ ma sẽ không đồng ý, những người mua chợ ma có ý định mua, cũng sẽ không đồng ý.”
“Cho nên hiện tại tôi căn bản không có cách, lấy lại bức thư pháp đó.”
Trần Ninh nhíu mày hơn, anh đồng ý lão sư, trước khi trời sáng ngày mai tìm lại bức thư pháp đó, khiến Tần lão gia yên tâm.

Nhưng bây giờ muốn lấy lại bức thư pháp đó, xem ra có chút phiền toái.

Hàn Thâm cười lạnh nói: “Tiểu tử, anh bây giờ muốn lấy lại bức thư pháp đó, chỉ có hai cách.”
“Cách đầu tiên là nếu bức thư pháp đó không có ai đấu giá, sau đó lưu phách, đến lúc đó tôi có thể mang về bán cho anh.”
“Cách thứ hai chính là, tối nay anh lúc 12 giờ, đến chợ ma tham gia đấu giá, tốn rất nhiều tiền mua lại thư pháp.”
“Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là anh có thể lầy được vé vào cửa chợ ma mới được.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui