Sau khi Ryan ép tên dong binh Simon phải xin lỗi, tất nhiên là độ hảo cảm của Dong binh đoàn Huyết Phủ với hắn đã giảm đi rất nhiều nên hắn không định ở lại bến tàu nữa mà định quay về khách sạn nghỉ ngơi một lát.
- Trước khi đi dự yến tiệc, ngươi có thể nói cho ta biết yến tiệc của loại quý tộc nông thôn này như thế nào không?
Nữ Thuật Sĩ dùng đôi mắt thon dài nhìn chằm chằm Ryan, khóe miệng hơi nhếch lên:
- Ryan tiên sinh biết rõ mọi chuyện?
- Biết rõ mọi chuyện cái gì chứ~
Ryan đảo mắt.
- Vậy thì~Đại chùy tiên sinh?
“...” Cơ mặt Ryan không ngừng co giật, hắn thực sự khó chịu với biệt danh "Đại chùy".
Điều này luôn khiến hắn nhớ đến một vở kịch nào đó ở Trung Quốc:
- Búa lớn tám mươi, búa nhỏ bốn mươi.
Nhưng không có cách nào khác, biệt hiệu trên đời này là do người khác đặt chứ không phải tự mình đặt, nói chung đối với quý tộc cấp thấp như hắn mà nói, biệt hiệu thường thường rất xúc phạm và khó chịu, điều này không có nghĩa là biệt hiệu “Đại chùy" mang tính xúc phạm nhưng nó có nghĩa là biệt danh thường được đặt theo cách này vì họ muốn thể hiện sự khiêm tốn của mình với thần linh và thế giới.
Trong tám đức tính của Kỵ Sĩ, khiêm tốn cũng là một đức tính quan trọng phải không?
Muốn có một cái biệt hiệu tốt, trình độ hiện tại của Ryan còn xa mới đủ, hắn cần phải trở nên mạnh mẽ hơn, danh tiếng càng cao.
- Tiệc của lãnh chúa nông thôn thường là thưởng thức thịt nướng, món hầm và rượu trong nhà một nhóm người.
Mỗi người đứng hoặc ngồi, vừa ăn vừa nói chuyện.
Mọi người sẽ thảo luận tình hình gần đây và một số công việc.
Trước tiên là Ryan gật đầu, sau đó lắc lắc đầu tự giễu:
- Nhưng bữa tiệc của một số lãnh chúa sẽ khác.
Họ sẽ...!cởi mở hơn ~ chẳng hạn ~ ừm, ý ta là vậy đó.
- Có ý gì?
Hiển nhiên nữ Thuật sĩ không hiểu.
Ryan cười khúc khích, làm một động tác, ngón cái và ngón trỏ của bàn tay phải của người đàn ông chụm lại với nhau tạo thành một vòng tròn trong không khí giữa mùa đông, sau đó ngón trỏ trái của hắn xuyên qua vòng tròn, làm một động tác ra vào vòng tròn nhanh chóng và nháy mắt.
- ...Ta thật sự muốn dùng một [Hàn Băng Tiễn] cắt đầu ngươi khỏi cổ ngươi.
Nữ Thuật sĩ lập tức hiểu ý của người đàn ông, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng đột nhiên đỏ bừng, sau đó lập tức chuyển sang màu đen, người đàn ông có thân hình hôi hám đó chết càng xa càng tốt.
Nàng đột nhiên không muốn tham dự bữa tiệc này:
- Vậy tối nay ngươi có thể đến đó, ta không đi nữa.
- Vậy thì đi xem tên tiểu dong binh đó đi? Tên Banda đã bị gãy tay chỉ để khoe khoang sức mạnh trước mặt ngươi ấy?
Ryan nhéo cằm và nói đầy hứng thú:
- Ồ ~ Teresa nữ sĩ xinh đẹp đến thăm dong binh dũng cảm và trao cho hắn một nụ hôn say đắm, ta chắc chắn dong binh nhỏ bé dễ thương của chúng ta sẽ cảm động đến mức đái dầm.
- Chậc, những người ngưỡng mộ ta có thể xếp hàng từ biển Hỗn Độn đến đỉnh núi thế giới.
Trong số đó có rất nhiều người theo đuổi ta, tên dong binh Banda đó? Hắn có quan hệ gì với ta chứ?
Teresa tỏ vẻ khinh thường, đối với nữ Thuật Sĩ, một dong binh có sức mạnh bình thường chắc chắn sẽ bị xếp vào loại "người đàn ông vô dụng", vì vậy đối với nàng, cho dù tên dong binh đó có sẵn sàng chết vì nàng thì cũng không thể để lại chút bóng dáng nào trong lòng nữ Thuật Sĩ.
Những người phụ nữ của Nghị hội Gloria đều như vậy, thực tế và tàn nhẫn, khiến nhiều người không ưa.
Ryan nghĩ việc này thật dễ dàng, “ngươi không để ý đến ta, thế ngươi cho rằng rằng ta muốn tìm ngươi chắc?”
Nếu không phải Nghị hội là ân nhân cứu mạng của cha mình, thì Ryan cũng sẽ không dự định hợp tác cùng các Nữ Thi Pháp Giả này.
Bởi vì Nghị hội Gloria luôn thích can thiệp vào chính trị nên một số người trong số họ đã kết hôn với các quý tộc của Vương quốc, sau đó ra lệnh với thân phận phu nhân, và tiếp tục lợi dụng những cuộc tụ tập để tham gia vào hoạt động ngoại giao của các “phu nhân”, sau đó hình thành mạng lưới liên lạc của riêng họ với hy vọng đạt được sự giàu có, có thêm tiếng nói chính trị.
- Vậy là ngươi không tới bữa tiệc à?
- Ngươi cảm thấy ta có nên tham gia không?
Nữ Thuật sĩ đột nhiên dừng bước, thân hình cao gầy đứng tại chỗ, dùng một đôi mắt phượng đỏ rực tuyệt đẹp nhìn Ryan.
- Nếu ngươi sẵn lòng nghe theo lời khuyên của ta thì ngươi nên tham gia, Teresa.
Gặp gỡ một số người đàn ông hôi hám và tìm hiểu về thế giới bên ngoài còn hơn là nhốt mình trong phòng khách sạn và tự đề cao chính mình, không phải sao?
Cân nhắc đến dặn dò của mẫu thân, Ryan chỉ có thể tự mình đưa ra đề nghị:
- Đương nhiên là ta chỉ đề nghị ngươi, đi hay không là quyết định của ngươi.
Con đường pháp thuật không có nghĩa là trốn trong tòa tháp tiến hành nghiên cứu vô tận.
- Được rồi, tối nay gặp lại, Ryan.
Cuối cùng nữ Thuật sĩ cũng gật đầu, nàng di chuyển dáng người kiêu ngạo của mình, đôi chân dài ẩn trong quần bó và ủng biến mất ở góc đường.
- Tối nay gặp lại.
Sau khi thu dọn đồ đạc, Ryan đi về hướng khác của thị trấn, đoàn lữ hành của thương nhân đế quốc Oliver đã đến đây.
Hắn đã bao cả một khách sạn và thậm chí cả một trang trại bên cạnh.
Ryan ở lại qua đêm với hắn vì hắn không có ý định ở lại thị trấn này lâu dài.
Trong đoàn lữ hành có rất nhiều người, người đến người đi, còn có người và lính canh không ngừng mang theo đồ vật, hẳn là một ít hàng hóa, Ryan chú ý tới khoáng thạch và lông thú chiếm đa số, ngoài ra còn có một số mặt hàng khác.
Việc bốc dỡ luôn là một công việc rắc rối.
Ryan bước vào sảnh khách sạn và nhận thấy Oliver đang nói chuyện với một người đàn ông ăn mặc sang trọng khác.
Bán Tinh Linh Esters đang đứng ngay sau người đàn ông đó, vì vậy nếu dự đoán của Ryan là đúng thì kia hẳn là cố chủ của bán Tinh Linh - doanh nhân Matz mà hắn gọi.
Nhắc mới nhớ, Matz không phải là một cái tên hay, cái tên này có nghĩa là đệm mông.
- Ryan tiên sinh! Ngươi về rồi à? Ta nghe nói trước đó có một nhóm Thủy Quỷ tấn công bến tàu.
Chính Ryan tiên sinh đã thể hiện sức mạnh của mình và giết chết thủ lĩnh của lũ chúng, sau đó đẩy lui lũ Thủy Quỷ? Ryan tiên sinh thật sự rất tuyệt vời đấy.
Nhìn thấy Ryan đi vào, Oliver đứng dậy.
thương nhân đế quốc có vẻ hơi sợ hãi, nhưng Ryan vừa nhìn có thể biết rằng hắn chỉ đang giả vờ mà thôi.
Làm thế nào một thị trấn lớn có thể bị một nhóm Thủy Quỷ xâm phạm?
- Kỹ năng chiến đấu của ngươi trông không giống như được học ở Nord này.
Chúng trông giống như...!động tác của Griffin?
Esters đột nhiên nói, với vẻ tò mò trên khuôn mặt của bán Tinh Linh.
- Ngươi đã tới đế quốc bao giờ chưa?
Ryan ngẩng đầu lên, không biết vì sao, hắn có ấn tượng không tốt đối với tên bán Tinh Linh này.
Có lẽ là bởi vì bán Tinh Linh này có khuôn mặt tuấn tú, toát ra khí chất tao nhã, trí tuệ, dễ giành được sự ưu ái của người khác hơn mình, nam nhân coi thường nhau, giữa bọn họ có chút thù địch là điều khó tránh khỏi.
- Ha ~ Ta đã làm việc cho Tuyển Đế Hầu đế quốc Toscane là Corleone được 8 năm.
Hắn luôn không muốn từ bỏ danh hiệu Kỵ Sĩ.
Ngươi cho rằng ta không hiểu đế quốc à?
Dịch: Mộc
Biên: Khangaca
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...