Ryan lập ra một kế hoạch, lời nói của hắn được mọi người tán thành.
Lúc này đi gấp trong đêm cũng vô ích.
Ngược lại nếu động tĩnh quá ồn ào thì rất dễ dàng bị Belt để ý nên kế hoạch của Ryan là dựa theo tiến độ bình thường mà lẳng lặng đến Calvin Haven ẩn nấp, chờ đợi sự xuất hiện lần nữa của Belt.
Với manh mối là hội Duy Mỹ, việc tìm ra Belt sẽ không giống như mò kim đáy bể.
Có một số cảng dọc theo bờ biển phía tây của Nord, với thực lực của Liệp Ma Nhân sa đọa, không thể phái ra nhiều người như vậy - bởi đay là cách nông cạn, vì khoảng cách quá xa nên đây là lựa chọn duy nhất.
- Được rồi, ngày mai chúng ta sẽ đến Calvin Haven.
Với tốc độ của chúng ta, khởi hành lúc bảy giờ sáng mai đến Calvin Haven vào khoảng giữa trưa.
Lúc đó, Ryan và ta sẽ đến Chính Nghĩa giáo hội để hỏi thăm tin tức từ bọn họ.
Teresa gật đầu nói, Boris và Wilt đều đồng ý.
Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, nữ Thuật Sĩ đã rất mệt mỏi.
Sau khi mọi người xác định kế hoạch hành động cụ thể, bèn tạm biệt nhau.
Trời đã khuya, nơi cắm trại nép mình vào một ngọn đồi đá, Ryan nhìn Terasa thấy dùng gậy chống miễn cưỡng bước đi, hắn đã chủ động đưa tay đỡ lấy cánh tay nõn nà được bao bọc bên trong đôi găng tay ren dài viền trắng của nàng.
- Để ta đỡ ngươi đi, nữ sĩ Trovik thân ái.
Nữ Thuật Sĩ nghiêng qua hắn một chút, cảm nhận được một lực đỡ cánh tay mạnh mẽ, nàng cũng không từ chối, chỉ là nhỏ giọng thở dài.
- Ngươi chủ động đề xuất không vội vàng lên đường là đang suy nghĩ cho tình hình của ta sao? Thế thì ngươi không cần phải lo, trạng thái của ta bây giờ tốt hơn nhiều so với ngươi tưởng tượng, ngày mai ta đã có thể khôi phục rồi.
- Ồ? Có thật không? Đừng gạt ta, đừng nói ngày mai, trong vòng ba ngày ngươi chắc gì đã khôi phục được?
Ryan trực tiếp vạch trần lời nói dối của nữ Thuật Sĩ.
- Bỏ đi, ngươi phải chịu trách nhiệm cho sự an toàn của ta trong khoảng thời gian này.
Lời nói dối của Teresa bị vạch trần nên khuôn mặt đỏ bừng như một quả đào chín xinh đẹp động lòng người, vẻ mặt của nàng không hề tốt, dù cho là nữ Thi Pháp Giả kiêu ngoại nào khi trở thành dáng vẻ mặc người khác ăn hiếp như này đều cảm thấy không hề thoải mái chút nào.
Chỉ có thể nói Ryan quá hiểu rõ Thi Pháp Giả.
Thi Pháp Giả đại khái chia làm ba hệ thống, theo thứ tự là Vu Sư, Shaman, Thuật Sĩ.
Vu Sư sử dụng kiến thức uyên bác và khả năng điều khiển điêu luyện của mình để thi pháp.
Về mặt lý thuyết thì họ có thể học tất cả các kiến thức về ma pháp.
Bọn họ tiêu hao ma pháp của chính mình để tạo ra pháp thuật, sau đó hoàn thành việc thi pháp.
Vì vậy để thi triển pháp thuật, Vu Sư không chỉ phải hiểu về pháp thuật, bọn họ còn cần biết cách tạo ra pháp thuật, thế nên nhân lực và vật lực cần thiết để huấn luyện một Vu Sư từ học đồ trở thành một Vu Sư mạnh mẽ có thể chiến đấu một mình là rất đáng tốn kém.
Lực chiến giai đoạn đầu của bọn họ rất yếu, nhưng phải dùng tiền để bù vào, để thử nghiệm, để học hỏi và thậm chí trưởng thành qua những thất bại liên tục.
Phần lớn số tiền sẽ bị lãng phí, điều này khiến cho con cái của nhiều gia đình nông dân dù có thiên phú phép thuật nhưng không có tiền để được bồi dưỡng, chỉ có thể được gửi đến Ma Pháp giáo hội làm học đồ cho những Vu Sư khác.
Tài năng pháp thuật của nhiều đứa trẻ bị lãng phí khi làm học đồ từ ngày này qua tháng nọ.
Không giống như Vu Sư, Shaman nói là thi pháp nhưng đúng hơn thì là dẫn đạo.
Ma lực của Shaman đến từ nguyên tố ma pháp tản mạn giữa thiên địa.
Bọn họ dùng đồ đằng và minh tưởng để kết nối với nguyên tố chi lực, hoàn thành thi pháp bằng cách dùng ma lực của mình để dẫn dắt nguyên tố ma pháp giữa thiên địa.
Tốc độ thi pháp của Shaman nhanh và tiêu tốn ít ma lực hơn.
Tuy nhiên, việc thi pháp bị hạn chế nghiêm trọng bởi môi trường.
Ví dụ, trong vùng băng tuyết của Nord, Shaman không thể nào phóng thích ma pháp hỏa hệ, Nếu như gặp phải khu vực hỗn loạn nguyên tố ma pháp, Shaman từ phóng thích Thủy Pháo Thuật tới địch nhân sẽ chuyển thành Thủy Liệu Thuật giúp người ta trị thương.
Ở một số khu vực khan hiếm nguyên tố ma pháp, Shaman sẽ không khác gì người bình thường cả.
Cuối cùng là Thuật Sĩ.
Thuật Sĩ được mệnh danh là “cao phú soái, bạch phú mỹ” trong đám Thi Pháp Giả vì bọn họ trời sinh đã có khả năng thi pháp.
Nguồn gốc của các Thuật Sĩ khá kỳ lạ.
Một số người sau khi trải qua trận bão táp mưa sa bèn có được khả năng thi pháp, một số người cũng có khả năng thi pháp sau khi có được kỳ ngộ nào đó trong quặng mỏ hoặc hang ổ của dã thú.
Tuy nhiên, phần lớn sự ra đời của các Thuật Sĩ là do huyết mạch, tức là có phụ thân hoặc mẫu thân là Thi Pháp Giả, huyết mạch của Thi Pháp Giả sẽ được truyền lại cho đời sau, theo tuổi tác dần lớn sẽ tự động học được thi pháp.
Bọn họ thường không cần phải học cấu tạo của pháp thuật ra sao, nguyên lý thi pháp là gì, bởi vì những thứ đó đã khắc sâu vào trong huyết mạch của bọn họ, chỉ cần niệm chú là có thể thi pháp.
Chỉ vì bẩm sinh đã có năng lực thi pháp nên các Thuật Sĩ thường cảm thấy mình vượt trội hơn người khác, suốt ngày coi thường những người nông dân làm ruộng, vì vậy trong đám Thuật Sĩ sẽ không xuất hiện người thiện lương, tức là không tồn tại “thánh mẫu” hay “bác ái”.
Theo cách nghĩ của Ryan, Teresa sẽ không ngần ngại hy sinh những ngườidong binh này để cho mình một cơ hội trốn thoát.
Không có chức nghiệp nào hoàn hảo cả, năng lực thi pháp của Thuật Sĩ cũng có hạn chế, ví dụ, nếu huyết mạch của Thuật Sĩ là một đại vu sư lôi hệ, vậy thì suốt đời hắn cũng không học được pháp thuật trị liệu nào, cho dù đó là pháp thuật cấp một đơn giản nhất.
Tương tự, một Thuật Sĩ mang trong mình huyết mạch hỏa hệ có thể phải mất đến vài năm mới thành thạo được một ma pháp thủy hệ đơn giản.
Pháp thuật của Thuật Sĩ dựa vào lực lượng của huyết mạch, nên khi ma lực cạn kiệt, Teresa đã cưỡng ép sử dụng huyết mạch chi lực của mình để thi pháp, kết quả là cơ thể nàng bị kiệt quệ, trong vòng vài ngày đừng nói là ma lực, ngay cả thể lực cũng suy giảm nghiêm trọng.
- Yên tâm đi, có ta ở đây, nể mặt nữ sĩ Aurora, ta sẽ bảo vệ ngươi.
Ryan nở nụ cười đầu tiên trên mặt, sau đó khóe mắt nhanh chóng nhếch lên.
- Nhưng ta không phải là người hầu của ngươi, ta hy vọng ngươi có thể hiểu được.
- Ta biết sẽ không ai xem Kỵ Sĩ Vương Quốc là người hầu.
Teresa gật đầu đồng ý, nữ nhân sau khi được nam nhân nhắc nhở mới ý thức được giọng điệu của mình có hơi giống với giọng điệu khi nói chuyện với người hầu.
Aurora Trovik là trưởng lão của nghị hội Gloria đã cứu cha nuôi Norman của Ryan, đó là khi Ryan vẫn chưa được nhận nuôi, tình huống cụ thể chỉ là trên chiến trường khi chiến đấu chống lại Man Tộc, Kỵ Sĩ trẻ Norman ngã ngựa suýt chiến tử, pháp thuật của Aurora đã cứu mạng hắn.
Mặc dù Aurora không để tâm đến điều đó nhưng Norman vẫn luôn ghi nhớ lấy.
Vì lý do này, Ryan sẵn sàng nhượng bộ Teresa một chút và chăm sóc tốt cho nàng.
Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là hắn sẵn sàng cho làm người hầu và bảo vệ của nàng, mối quan hệ giữa hắn và nữ Thuật Sĩ là hỗ trợ lẫn nhau, là đồng bạn, không phải cấp trên và cấp dưới.
Giúp nữ Thuật Sĩ vén rèm lều lên, Ryan mỉm cười nói.
- Ngủ ngon, Teresa, chúc ngươi có giấc mộng đẹp.
- Ngủ ngon, Ryan.
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...