Chiếm Hữu Tù Binh (đam Mỹ)[h]
Trong quá khứ , hành tinh PISCES xinh đẹp :
Ngụy Thương là hoàng tử trẻ tuổi nhất của hành tinh , cậu có cha mẹ , có các anh chị xinh đẹp tài giỏi , Không những thế , vì là em út nên cậu được cưng chiều nhất , tất cả mọi người đều yêu quý cậu .
Nhưng ngày hôm đó , là ngày bi kịch đã xảy ra , đoạn kí ức đó đến với cậu nhanh tới mức cậu chỉ nghĩ đó là một ác mộng , khi tỉnh dậy mọi thứ sẽ trở lại như ban đầu .
Ngày hôm đó , hành tinh của cậu bị người ta đánh chiếm , người nhà cậu bị người ta giết hại , dân chúng đau khổ chạy nạn khắp nơi , mà quân địch , chính là hành tinh láng giềng –CAPRICORN.
Cậu cùng đám người bỏ chạy về hướng núi phía Bắc , dòng dã suốt 3 ngày 4 đêm không kịp nghỉ . Quân triều đình kẻ thì bị bắt người thì bị giết , anh em cha mẹ lần lượt biến mất không rõ sống chết thế nào .
Giữa lúc mạng người là quan trọng nhất , Ngụy Thương lại đi cưu mang 1 người bị ngất ở bên sườn núi , mặc cho người khác khuyên nhủ cậu rằng , mạng mình còn không cứu nổi huống chi là người khác .
Ngụy Thương đem theo hắn về , nhưng người này chỉ bị vết thương ngoài da , không có gì bất ổn . Chỉ là hắn không nói gì , lặng lẽ nhìn cậu bất cứ lúc nào có thể .
- Cậu không thể nói sao ?
Hắn không làm biểu cảm gì , chỉ cúi mặt xuống , Ngụy Thương mỉm cười dịu dàng :
- Không sao , tôi giỏi đoán được tâm ý của người khác lắm đấy , nên cậu cần gì cứ biểu thị cho tôi biết .
Người thanh niên ít nói , cậu đặt cho hắn 1 cái tên là A Lam , vì cảm giác hắn giống với huynh trưởng ít nói của mình tên là Ngụy Lam Tuân .
A Lam không bất bình gì với cái tên này , thậm chí hắn bày tỏ sự chấp nhận bằng cách khi cậu gọi 2 chữ A Lam cũng vui vẻ chạy đến .
- Cậu đó , thấy mấy cô gái kia chưa , cứ nhìn thấy cậu là liền đỏ mặt tía tai , haha , A Lam , cậu có sức hút như vậy liền chia cho tôi với .
A Lam quay lại nhìn các cô gái kia , thi thoảng họ vẫn len lén nhìn mình , hắn cau mày , sau đó lại cúi xuống cố gắng gắn cho bằng được đôi dép đứt của Ngụy Thương .
Làn da hắn trắng tái , khiến cho Ngụy Thương không khỏi suy đoán , chắc là vị thiếu gia nhà nào được cưng chiều từ nhỏ nên mới trắng không dấu vết thế này , mà tốc độ hồi phục vết thương cũng nhanh đến chóng mặt , nhưng đến khi thấy hắn làm những công việc nặng , cậu mới vứt bỏ ngay cái suy nghĩ đó , thành thục đến mức này thì không hẳn là 1 thiếu gia nhà giàu rồi .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...