Chiếm Hữu Tù Binh (đam Mỹ)[h]

Không hiểu sao khi nghe thông báo này , trái tim Ngụy Thương bất chợt nảy lên . Cậu không hề cảm thấy khó chịu như trong tưởng tượng .

Lý Tống Khiêm thấy mặt cậu thất thần , cười nhạt cúi xuống hôn cậu .

Nhưng lần hôn này , hắn không hề cảm nhận được sự bài xích của Ngụy Thương như bao lần khác . Điều này khiến cho hắn thật sự vui vẻ , cố gắng kéo dài nụ hôn bằng mọi cách .

=======

Ngụy Thương được cho phép ra ngoài như bình thường , thậm chí Lý Tống Khiêm còn mở rộng phạm vi được phép di chuyển của cậu .

Nhưng Ngụy Thương chẳng hề từ bỏ ý định rời đi , đơn giản vì người kia vẫn mãi là kẻ thù của cậu , hơn nữa cậu bị ép phải kết hôn cùng hắn . Điều này khiến cậu không cam tâm tình nguyện .

Khi liên lạc được với Lý Tống Anh lần thứ 2 , hắn nghe máy , nhưng giọng điệu cợt nhả khiến cậu khó chịu :

- Sao rồi , em mấy ngày chưa rời khỏi giường của Lý Tống Khiêm đấy ?

Ngụy Thương cố nén giận , hài hòa nói với hắn :


- Một tháng nữa chúng tôi sẽ phải kết hôn , làm ơn đưa tôi đi đi .

Lý Tống Anh trầm lặng :

- Em còn liên lạc được là còn chạy được . Thế này đi , bằng mọi giá phải nghĩ cách để vào hoàng cung , lúc đó tôi mới có thể giúp em .

- Vào hoàng cung ? làm gì ? Anh nghĩ người của hắn không mai phục chỗ đó sao ? Trực tiếp cướp người ?

Phải mãi đến một lát sau , Lý Tống Anh mới nhàn nhạt mở miệng :

- Cứ nói với hắn , em muốn tổ chức hôn lễ ở hoàng cung . Còn lại cứ để tôi lo liệu .

Ngụy Thương bán tín bán nghi hỏi :

- Hắn ... sẽ không nhận ra chứ ?

- Sẽ không .


Cậu tạm yên tâm , định bụng giao phó hết cho hắn , nhưng nếu còn bị bắt lại một lần nữa , ba ngày kia chính là ký ức tồi tệ chấn chỉnh tâm trí của cậu .


Ngụy Thương theo kế hoạch nói với Lý Tống Khiêm rằng mình muốn hôn lễ được tổ chức trong hoàng cung .

Ban đầu Lý Tống Khiêm hơi cau mày nói :

- Tôi không muốn cho bất kì thằng đàn ông nào khác nhìn thấy khuôn mặt của em . Tốt nhất càng ít người biết càng tốt .

Nhưng Ngụy Thương bắt buộc phải nắm chắc ván bài này , nên cậu không thể bỏ cuộc , trực tiếp nói với hắn :

- Vì tôi là tù binh nên không được phép có một hôn lễ đàng hoàng sao ?

- không phải ...- Thấy cậu ủy khuất , Lý Tống Khiêm càng áy náy , ôm lấy bả vai cậu - Tôi không muốn em gặp nguy hiểm , tôi rất lo sợ ...

- không sao - Không hiểu sao khi nghe hắn nói vậy , trong lòng Ngụy Thương có cảm giác nặng trĩu - Tôi chỉ muốn cho cả thế giới biết anh là chồng của mình .

Lý Tống Khiêm nghe xong , nụ cười của hắn bất giác nở trên môi . Từ ngày sống cùng nhau , cả hai lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng . Nhưng đối với cậu , khoảnh khắc này tuy giả dối , nhưng ít nhất nụ cười của Lý Tống Khiêm , hành động của Lý Tống Khiêm , cảm xúc của Lý Tống Khiêm , đều là sự thật .

Hắn lặng lẽ ôm lấy cậu , cưng chiều cúi xuống hít hà mùi hương trên tóc cậu :

- Được , cho cả thế giới biết em là của tôi .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận