Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Cung Hạ thấy Tiểu

Tiểu vẫn đứng ngây người, liền vỗ vỗ vào chỗ ngồi đối diện nói “ Ngồi đi “ Giọng nói vô cùng tự nhiên, tựa như căn phòng này vốn là của cậu.

“ Chị nhỏ, chị biết chơi cờ nhảy mà đúng không?” Dứt lời đôi mắt to đen

còn chớp chớp thật tội nghiệp. Ninh Tiểu Tiểu sao nỡ mở miệng từ chối

đành gật gật đầu.

Cung Hạ lập tức tươi cười rạng rỡ, còn ngây ngô nói “ Tốt quá, mỗi lần tôi tìm anh hai chơi cờ, anh ấy đều mắng tôi trẻ con, về sau mỗi lần muốn chơi cờ tôi tìm chị được không?”

Nhìn

khuôn mặt đáng yêu của Cung Hạ, Tiểu Tiểu cảm giác dù cậu có đưa ra yêu

cầu gì ai cũng sẽ không đành lòng cự tuyệt, bất quá cô có chút đồng tình với Cung Đông, trò cờ nhảy này thật trẻ con. Hai người chơi cờ hồi lâu, Tiểu Tiểu phát hiện Cung Hạ đặc biệt thông minh, cậu đi một bước tính

năm bước, đem cục diện cô bày sẵn đánh cho tan tác. Tiểu Tiểu ngồi thẳng dậy, vắt cạn trí óc, bày mưu tính kế đối phó, trò chơi phút chốc trở

nên kịch tính. Có điều thế trận luôn nghiêng về phía Cung Hạ, mặc cho

Tiểu Tiểu vận dụng từng tế bào não, nghĩ tới đầu ong ong nhức nhối, cả

người đầy mồ hôi, Cung Hạ cũng không thúc giục cô, nhàn nhã chờ cô suy

tính, với cá tính trẻ con, rất nhanh Tiểu Tiểu đem chuyện Cung Chính

đang đợi mình vứt đi nơi nào.

Hai người chơi tới ván thứ hai, cửa phòng bật mở, Cung Chính bước vào, nhìn tới tình cảnh trong phòng, anh

thoáng sửng sốt. Tiểu Tiểu thấy Cung Chính đi vào, đem cờ trên tay bỏ

xuống, có chút chột dạ quan sát sắc mặt anh. Cung Hạ ngẩng đầu nhìn thấy ba mình liền lên tiếng chào.

“ Ba, sao ba lên đây?” Sau đó lại nghiêm giọng bắt bẻ “ Ba vào phòng mà không gõ cửa! Chị nhỏ dù sao cũng là con gái mà “

Cung Chính mỉm cười liếc nhìn Tiểu Tiểu một cái, tiếp đó còn hùa theo Cung

Hạ nhận sai “ Ba xin lỗi, tại trước đó trong nhà toàn con trai, nên ba

quen như vậy rồi “


“ Không sao đâu chú Cung, vừa rồi tiểu Hạ tìm cháu chơi cờ nhảy nên...” Ninh Tiểu Tiểu nhẹ giọng giải thích.

“ À, tốt lắm, chơi cờ nhảy giúp khai phá trí óc nha “ Trong lòng Cung

Chính nghĩ một đằng, miệng nói một nẻo, dứt lời, cự vật cứng rắn trong

quần còn phối hợp nhúc nhích mấy cái như muốn nhắc nhở chủ nhân của nó,

nó đang cực kỳ đói khát, anh thở dài thườn thượt, trách sao đợi hoài

không thấy Tiểu Tiểu xuống, thì ra bị con trai bảo bối của mình giành

đi.

“ Ba tìm chị nhỏ có việc gì?” Cung Hạ thắc mắc, cậu nhớ ba rất ít khi vào phòng hai anh em cậu.

“ Hả, à không có chuyện gì quan trọng, chỉ định lên hỏi Tiểu Tiểu xem có

thiếu cái gì không thôi “ Miệng nói như vậy, nhưng trong lòng Cung

Chính đã đem thằng nhóc này mắng chửi một hơi. Cung Chính đưa đôi mắt

khẩn cầu chăm chú nhìn Tiểu Tiểu, mong cô nhanh chóng thoát ra đi tìm

anh.

Tiểu Tiểu hiểu ý gật đầu “ Cám ơn chú Cung quan tâm, cháu không thiếu cái gì cả”

Cung Chính ừ nhẹ đáp lời, nói thêm mấy câu rồi đi xuống lầu. Cung Hạ liền

nhắc nhở Tiểu Tiểu đến lượt của cô, vốn tưởng rằng chỉ chơi thêm chút

nữa, ai ngờ Cung Hạ càng đánh càng hăng tới tận khuya, cuối cùng mi mắt

dần sụp xuống, cô lăn ra ngủ lúc nào hay Cung Hạ rời đi lúc nào cô đều

không biết.

Sáng sớm trên bàn cơm, Tiểu Tiểu hướng ánh mắt xin

lỗi nhìn về phía Cung Chính, anh gật đầu đáp lại, gọi mọi người nhanh đi dùng cơm. Cung Hạ lúc này bỗng đưa ra để nghị.

“ Ba, không bằng ba nhận chị nhỏ làm con gái nuôi đi, chẳng phải lúc nào ba mơ ước mình có một đứa con gái sao? “


Nghe lời Cung Hạ, Cổ Di thoáng kinh ngạc, dù sao bà cũng biết quan hệ mờ ám

giữa hai người này, trong khi đó Cung Đông khuôn mặt lạnh lùng liếc nhìn em trai một cái.

Ai ngờ Cung Chính hào hứng đồng ý với đề nghị của Cung Hạ.

“ Vẫn là Tuấn Tuấn hiểu ý ba nhất, trong lòng ba đã có chủ ý này từ lâu,

không biết Tiểu Tiểu có đồng ý nhận người ba nuôi này không? “

Tiểu Tiểu còn chút chần chờ “ Cháu đương nhiên nguyện ý, có điều cảm thấy bản thân mình không xứng...”

“ Thị trưởng Cung, chuyện này nên suy nghĩ cẩn thận “ Cổ Di mở miệng xen vào.

Cung Chính khoát tay, giọng kiên quyết “ Không cần phải suy xét làm gì,

nhanh lại đây, để cha nuôi ôm một cái, cuối cùng tôi cũng có con gái

”Hai tay Cung Chính giang ra hướng về phía Tiểu Tiểu, cô đắn do một chút sau đó liền nhào vào lòng anh. Cung Chính bế cô đặt lên đùi mình, Tiểu

Tiểu rất nhanh cảm nhận được một cây gậy cứng rắn đang chống lên người

mình

“ Nhanh gọi một tiếng cha nuôi “

“ Cha nuôi “ Giọng nói ngọt ngào vang lên, Tiểu Tiểu thẹn thùng cúi đầu.

“ Chị nhỏ, từ bây giờ chị là chị nhỏ của em, về sau anh hai của em cũng

là anh hai của chị, nhanh gọi anh hai đi “ Cung Hạ vui vẻ nói.

Tiểu Tiểu sợ sệt ngước nhìn Cung Đông, thiếu niên đang cúi đầu tập trung

dùng bữa, phảng phất mọi thứ diễn ra xung quanh không có sự liên hệ tới

mình, toàn thân đều tỏa ra hơi thở băng lãnh, không cho phép ai lại gần.

Tiểu Tiểu cắn môi, nhẹ nhàng nói “ Anh...”


Cung Đông đột nhiên bật dậy, ánh mắt lạnh tanh liếc nhìn cô “ Cô muốn nhận

ai làm ba nuôi tôi không có quyền lên tiếng, nhưng đừng lôi tôi vào “

Nói xong Cung Đông đi thẳng lên lầu.

Cung Đông cùng Cung Hạ đều đi học, Tiểu Tiểu đang thu dọn bàn ăn, bỗng nghe Cung Chính gọi “ Con tới phòng ba nuôi một chút “

Tiểu Tiểu lén nhìn Cổ Di một chút, rồi ngoan ngoãn đi theo Cung Chính vào

phòng ngủ của anh. Vừa vào phòng, Cung Chính liền vội vàng đem quần áo

Tiểu Tiểu cởi sạch, cô bất ngờ trước động tác đột ngột của anh, không

khỏi kêu lên

“ Ba nuôi...”

“ Bé ngoan, nhanh lên, anh

không có thời gian, em ráng chịu một chút, tối anh bồi thường “ Dứt lời, anh để cô quỳ úp sấp hai tay chống lên giường, vểnh mông lên, Tiểu Tiểu biết anh vội vã đi làm nên tận lực chiều theo mọi yêu cầu của anh. Anh

dùng bàn tay thô ráp vuốt ve cặp mông mềm mại của cô nói.

“ Cả

ngày hôm qua vừa họp vừa nghĩ tới em, phía dưới căng cứng đau nhức, vốn

định buổi tối tìm em...ai ngờ lại gặp thằng nhóc Tuấn Tuấn...em có biết

buổi tối hôm qua anh thế nào không, cả đêm đều cứng ngắt...” Nói xong

anh dùng lực, đem dục vọng phồng lớn thúc vào u cốc chật hẹp.



Á..Tiểu Tiểu, em xiết anh thật chặt “ Cung Chính thở hổn hển, cự vật đột ngột đâm vào khe huyệt mịn màng, do chưa được chuẩn bị, âm đ*o có chút

khô ráo, bị cưỡng ép xông mạnh vào trong nên cô hơi đau, bất quá thật

kích thích, thân thể vì hưng phấn bỗng chốc run lẩy bẩy, miệng hé ra rên rỉ.

“ Đau...ừm...a...”

“ Ngoan, rất nhanh sẽ tốt thôi “

Cung Chính dịu dàng an ủi, cự vật nhè nhẹ ma sát lên tường thịt, mật

dịch rất nhanh liền chảy ra, lối vào dần trở nên trơn trượt thông thuận.


“ Tiểu Tiểu, em thật mẫn cảm,mới một chút đã ướt tới như vậy...”

Vừa thốt ra lời gợi tình, vừa mãnh liệt luật động, dục vọng bị kiềm nén cả

ngày hôm qua rốt cục đã được phát tiết, so với quá khứ có phần thô lỗ

gấp gáp. Vì để Tiểu Tiểu nhanh chóng thích ứng, anh đưa tay nắm lấy ngực cô không ngừng xoa nắn, chỉ đâm vài cái, đã cảm thấy cực kỳ sung sướng, bên trong thật mềm, âm đ*o chật hẹp gắt gao bao chặt lấy cự vậy to lớn

chèn ép khít khao, mật dịch trong suốt liên tục tuôn ra.

“ A..a...ừm...a..a “

Âm thanh rên rỉ dễ nghe liên tiếp vang lên, làm Cung Chính vô cùng hưng

phấn, đông tác càng mạnh bạo, thúc cự vật vùi thật sâu vào bên trong.

Lúc này Trương Nghiên tới đón Cung Chính đi làm, như thường lệ anh đi

thẳng đến cửa phòng ngủ Cung Chính gõ nhẹ, không thấy trả lời, liền đẩy

cửa bước vô, nhìn cảnh tượng trước mắt anh há hốc mồm. Trong phòng là âm thanh rên rỉ và tiếng thở dốc dồn dập, pha lẫn mùi vị hoan ái gay mũi,

người đàn ông cao lớn từ phía sau dùng cây gậy th*t sẫm màu, mạnh mẽ

thúc vào khe huyệt đỏ hồng, cô bé nhỏ nhắn vểnh mông đón nhận cự vật

đụng vào, miệng tràn ra âm thanh nỉ non say mê, cặp ngực nhỏ trắng nõn

tưng lên liên hồi, rõ nét tựa như đang coi một thước phim AV chất lượng

cao.

Trương Nghiên hoàn hồn vội đem của khép lại, chạy nhanh ra

ngoài. Anh đứng dựa vào tường, cố gắng ổn định lại hô hấp, nhưng hình

ảnh kiều diễm ướt át cứ chiếu đi chiếu lại trong đầu không cách nào xóa

bỏ, anh không biết tại sao lại nhớ rõ từng chi tiết tới vậy, chuyện này

đối với thư ký như anh cũng không mới lạ gì, bởi thị trưởng Cung luôn

tin tưởng và chẳng chút dè chừng gì đối với anh. Có lẽ do tương phản quá lớn, nó khắc sâu vào thị giác người xem, làm người ta trở nên kích

động, cô bé mới mười bốn tuổi, nhỏ như vậy, còn người đàn ông tất cả đều to lớn...Trương Nghiên nhắm mắt, hình ảnh Tiểu Tiểu trần truồng bị thị

trưởng Cung từ phía sau hung hăng đâm vào rút ra liền hết sức sống động

hiện lên...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận