Chiếc Thuyền Giấy Lênh Đênh Giữa Biển
Lý Nghi Uyển cúi đầu, nhìn quả bóng rổ dưới chân, ngẩng đầu nhìn về phía Lương Ngọc, nhưng ở khóe mắt của cô lại nhìn về phía Trần Gia Yến.Anh ngồi bên cạnh Lương Ngọc, ngẩng đầu uống nước, ánh mắt từ đầu đến cuối chưa từng nhìn về phía bên này.Lý Nghi Uyển phớt lờ Lương Ngọc, cô chỉ nhìn chằm chằm bọn họ, cho đến khi Trần Gia Yến đặt chai nước đã uống hơn một nửa ở trên tay xuống, cô mới quay người rời đi.Ngay lúc cô tăng tốc, cách đó không xa ở phía sau lưng truyền tới một trận cười của các chàng trai trẻ.“Người ta không thích bắt chuyện với cậu, ha ha ha ha ha!”“Con nhỏ này thật mạnh mẽ! Kiểu người đào hoa như cậu đây chắc sẽ không nghiêm túc đâu chứ.”“Câm miệng đi, đợi đến khi anh mày cua được rồi, anh mày khao một bữa cơm.” Lương Ngọc đút tay vào trong túi quần, cười một cách cà lơ phất phơ, “Ồ không đúng, phải là Trần Gia Yến bao chúng ta.”Trần Gia Yến tỏ vẻ thờ ơ không nói, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo bóng hình đang rời đi..
.
.Lúc Lý Nghi Uyển quay trở lại ký túc xá thì không có ai ở đó, cô lấy điện thoại di động trong túi ra kiểm tra thời gian.
Vẫn còn lâu lắm mới tới tiết tự học buổi tối.Khi cô vừa tắm xong và bước ra từ phòng tắm thì trong phòng ký túc xá lại có thêm một người.
Tên cô ấy là Tần Thiến, cao gầy, đeo kính cận, rất nhiệt tình.Lý Nghi Uyển chào cô ấy và không nói gì thêm nữa.
Sau đó cô tìm thấy dây cáp dữ liệu, định bụng chuẩn bị sạc điện thoại di động.
Lúc này, điện thoại di động vang lên một âm báo tin nhắn, màn hình sáng lên và rung một cái.Lý Nghi Uyển mở khóa điện thoại, phát hiện có người gửi tin nhắn cho mình, cô ấn vào ứng dụng trò chuyện.Giang Giai Kỳ: 【Có đó không?】Lý Nghi Uyển: 【Có.】Giang Giai Kỳ: 【Cậu có thân với Trần Gia Yến trong lớp của cậu không?】Lý Nghi Uyển: 【Không thân.】Lý Nghi Uyển nghĩ ngợi một hồi, cô không đợi đối phương trả lời, cô gửi tiếp tin nhắn: 【Có chuyện gì sao?】.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...