Ý nghĩ chia tay hiện lên trong đầu nhưng Đường Dịch lại nhắm mắt bỏ qua.
Đường Dịch lớn lên cũng không hề tệ, nhưng hiển nhiên là cùng Lâm Duệ hoàn toàn khác biệt.
Lâm Duệ mang bộ dáng ngây thơ thuần khiết của tiểu tam hài, luôn mặc T-shirt rộng, giày cũng là loại Cavans không quá mắc cá chân. Nhìn đến liền có cảm giác y là một mỹ nam hài, thanh thuần tươi mới. Cố Ngôn Đình lại rất thích phong cách này của y, trước khi cùng Đường Dịch kết giao hắn cũng đã từng qua lại với hơn mười người, tất cả đều là bộ dáng tương tự với Lâm Duệ.
Còn Đường Dịch ngay từ khi học đại học lúc nào cũng là sơ mi quần tây, cho tới tận bây giờ mở tủ quần áo ra, tất cả cũng đều là sơ mi là phẳng. Chỉ thêm vào mắt kính gọng đen để thêm vẻ uy nghiêm trang trọng.
Cố Ngôn Đình lần đầu dẫn cậu ra ngoài, giữa đám hồ bằng cẩu hữu của hắn Đường Dịch trông như một chủ nhiệm lớp. Cậu chỉ cần cười nhạt một tiếng cũng khiến đám người ăn mặc lòe loẹt thẳng lưng ngồi nghiêm chỉnh, nói chuyện cũng ấp a ấp úng không rõ ràng, như kiểu cắn vào đầu lưỡi đến nơi * ( Chỗ này ta tự chém, sai sót xin để lại góp ý)
Sau vài lần, Đường Dịch cũng dần đổi sang trang phục thường ngày, nhưng cũng như cũ là sơ mi quần dài, tất cả đều chỉnh chu không giống những gay khác sẽ mặc.
Cậu thật ra không tính hoàn toàn là gay, ngoại trừ đối với Cố Ngôn Đình, Đường Dịch cho đến bây giờ cũng chưa từng đối với người cùng giới có ý niệm yêu đương. Vì vậy Cố Ngôn Đình cùng cậu cũng nhiều lần khắc khẩu, hai người tính cách ít nhiều có điểm bất hòa, nhưng mà Đường Dịch đến tận bây giờ cũng chưa từng nghĩ đến sẽ nói hai chữ chia tay.
Lần này ý niệm đó hiện lên trong đầu lại ngoan cường không chịu buông bỏ.
Đường Dịch nghiêm túc suy nghĩ, trong lòng âm thầm tự mình chờ đợi khoảnh khắc đó. Chỉ cần thời điểm đến thì Đường Dịch cũng sẽ nói ra câu chia tay.
Đường Dịch được tài xế taxi chở đến bệnh viện thành phố. Trên đường đi tài xế cũng hỏi thăm cậu vài lần, nhưng cậu lại chẳng nói được gì, tài xế liền càng tăng tốc độ đến bệnh viện. Vừa đến nơi cũng xuống xe giúp Đường Dịch đi vào bệnh viện.
” Tiểu tử, công tác bận rộn nhưng cũng đừng liều mình, thân thể quan trọng … ” Tài xế taxi nếp nhăn tung hoành trên mặt, ngoài ý muốn để lộ vẻ mặt ôn hòa đầy quan tâm đến cậu. Đường Dịch hiếm khi để lộ biểu tình yếu đuối trước mặt người khác, nhưng trước mặt vị tài xế đầu hoa râm này lại vô tình để lộ. Nhưng Đường Dịch cũng rất nhanh thu lại biểu tình, giật mình thu tay cự tuyệt ý tốt của y mà cúi đầu cười nói.
” Con của tôi cũng ở xa, ở Thượng Hải ấy. Mỗi lần gọi điện cũng đều hơn mười giờ tối. Tôi bên này ngủ rồi mà nó bên kia còn chưa tan tầm “. Tài xế taxi đưa Đường Dịch vào bệnh viện, nhìn cậu lấy số rồi mới khoát khoát tay nói:” Nghe thanh âm của cậu không phải người địa phương, công tác hạn chế được thì hạn chế, đừng quá mệt mỏi. Các cậu lúc nào cũng làm ba mẹ đau lòng mà bận tâm, lo lắng… “
” Cha mẹ tôi … đều mất rồi! “
Cảnh đêm tịch mịch, Đường Dịch thế nhưng lại kiềm không được nói ra.
Lời vừa nói ra liền cảm giác không ổn, trào dâng áy náy mà hướng vị tài xế già mỉm cười:” Bác cũng nên bảo trọng thân thể, sau này còn phải hưởng phúc! Con trai của bác ưu tú như vậy, chỉ cần qua hai năm sau này sẽ nhàn hạ rồi “
Đường Dịch lớn lên tuấn lãng đoan chính, một câu vừa vặn đụng đến chỗ ngứa của vị tài xế già. Y ngại ngùng cười hắc hắc có chút kiêu ngạo nói vài câu rồi rời đi.
” Đường Dịch ” sau lưng có tiếng một y tá vang lên:” Sao lại là cậu “
——
Bình dịch treo phía trên, Đường Dịch yên ổn nằm trên giường.
Cũng không phải là bệnh tình gì nghiêm trọng, Đường Dịch từ khi bắt đầu đi làm đều ra ngoài uống rượu xã giao.
Đi phía nam công tác còn có thể nhẹ một chút. Thành phố T là nơi con người cởi mở hào phóng, có thể uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu. Đường Dịch công tác đều tụ tập xã giao nhưng cũng không ít lần bị người ở thành T chuốc rượu cho thê thảm. Vì vậy cậu chỉ mong sau này bọn họ ngược lại sẽ tha cho cậu, uống ít ăn nhiều một chút.
Đường Dịch cười, nghĩ thầm được vậy thì thật không thể nào tốt hơn.
Nhưng mà thành T tiệc tùng là thứ không thể nào thiếu được. Ba năm qua Đường Dịch toàn thân cao thấp cái gì cũng đều tốt duy chỉ có bao tử là không ngừng bị ngược đãi. Cơm ăn không theo quy luật, một năm luôn phải ba bốn lần vào bệnh viện.
Lần này cậu phụ trách công việc đang đến chỗ mấu chốt, muốn truyền dịch xong thì rời đi. Nhưng lúc này cậu lại cảm thấy chán nản, suy nghĩ một chút liền lần đầu tiên yêu cầu bác sĩ an bài cho mình một giường bệnh.
Một đêm không ngủ, Đường Dịch mở to mắt nằm tới hừng sáng, thủ hạ cũng lần lượt gọi điện thoại hỏi thăm.
Cuộc gọi đầu tiên từ sáu giờ sáng là của trợ lí Tiểu Dương.
Đường Dịch an bài một số chuyện, chờ Tiểu Dương ghi nhớ kỹ thì dừng một chút nói:” Trong tủ hồ sơ phòng làm việc của tôi phía bên trái, tủ thứ nhất. Bên trong có một cái chìa khóa, cậu chuyển đến ở vài ngày đi!”
Chỗ đó là phòng trọ đằng sau công ty, chỉ có hơn bốn mươi mét vuông cùng một phòng khách. Trước kia tăng ca đến nửa đêm, Đường Dịch sẽ cho một vài người đi theo cậu đến chỗ đó mà ngủ. Tiểu Dương cũng từng đến vài lần nên cũng biết rất rõ nơi đó.
” A ” Tiểu Dương lắp bắp kinh hãi, biểu tình kinh ngạc.
” Tôi mấy ngày tới sẽ không qua đó, phòng để trống cũng lãng phí. Nhà của cậu xa công ty như vậy, cậu có thể đến đó nghỉ vài ngày cũng tốt. “. Đường Dịch cười cười:” Thuận tiện giúp tôi chăm sóc cho Nắm “
Nắm là con rùa mà Đường Dịch nuôi, tròn vo múc mít trông rất đáng yêu. Chẳng qua là thường hay đem ngọc thạch đỏ xem như thịt mà gặm. Tiểu Dương cũng không khách khí nữa, vô cùng cao hứng đáp ứng.
Đường Dịch trước khi tắt điện thoại, khẩu khí mềm nhẹ mà nói:” Nếu tôi không ở công ty, cậu theo Ninh tổng học tập một chút. Ninh tổng thích uống hồng trà, trong phòng trọ của tôi vừa vặn có hai hộp Kim Tuấn, cậu đem qua cho hắn đi “
Tiểu Dương gật đầu đáp ứng. Mơ hồ trong đầu xuất hiện vài ý nghĩ không rõ, tự dọa chính mình lo sợ.
Cuộc gọi thứ hai là của phó quản lý Tào.
” Quản lý Tào, là tôi ” Đường Dịch khẩu khí có chút nghiêm túc, thêm vài phần nặng nề:” Uhm, tôi xin nghỉ phép vài ngày, có vài chuyện nhờ cậu làm ” phía bên Tào quản lý truyền đến tiếng đánh máy lạch cạch, hẳn là đang vừa nghe điện thoại vừa ghi chép. Đường Dịch đem vài chuyện quan trọng nói một lượt để y đi làm, xác định rõ ràng phương thức cùng thời gian.
” Lão Tào “
Tào Chính Hiên trả lời ngay:” Tôi nghe “
Đường Dịch thoáng dừng một chút nói:” Không việc gì, làm tốt lắm “
Tào Chính Hiên điện thoại không treo bao lâu, Tiểu Dương bên kia chịu trách nhiệm thông báo liền gọi đến. Bọn họ trong phòng thị trường đều đến công ty rất sớm để dự buổi hội nghị, buổi sáng tám giờ tất cả đều tập trung đủ cả.
Đường Dịch chống tay xuống giường ngồi dậy, phía sau cậu có một cửa sổ, màn cửa kéo ra, ánh mặt trời vừa vặn bao phủ khắp người Đường Dịch.
Hội nghị vừa mở, mấy nhân viên của công ty đều có phần sửng sốt.
Đường Dịch trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi lam nhạt, cổ áo mở rộng lộ ra xương quai xanh. Đường Dịch có một đôi mắt phượng, chẳng qua là phần xương lông mày có điểm lồi ra nên trong nổi bật hơn, khiến cậu cũng tăng lên vài phần khí chất sát phạt.
Mọi người thường ngày đều thấy quản lý đi giày da đeo kính bộ dạng đứng đắn, nghiêm túc, lúc này đột nhiên nhìn bộ dạng kia của cậu trong video, gương mặt tuấn lãng không hề che giấu lộ ra. Lập tức khiến mọi người tràn ngập tâm hồn thiếu nữ.
” Lão đại buổi sáng tốt lành! ” Một nữ đồng sự mới đến lên tiếng trước, cười mỉm nói một câu.
” Chào buổi sáng ” Đường Dịch thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, quét mắt nhìn màn hình một cái, đeo tai nghe nói:” Nghiêm Kha, cậu trước đi hạch toán hạng mục mới nhất “
Cuộc hội nghị qua video không đến nửa giờ. Đường Dịch đem công tác một tuần sau an bài ổn thỏa. Đem tất cả tình huống có thể bất ngờ xảy ra cùng biện pháp chỉ ra tỉ mỉ.
Mọi người đồng thời ghi chép, nhưng trong lòng nhịn không được âm thầm kinh nghi.
Kinh hãi là vì Đường Dịch bình thường rất ít khi nói ra ý kiến, đại đa số thời điểm đều là chỉ đạo bọn họ làm việc. Tuy rằng bọn họ cũng biết công ty tất cả mọi thứ đều là cho Đường Dịch một tay an bài, nhưng không nghĩ đến cậu lại có thể nhớ từng chi tiết những hạng mục cùng đơn đặt hàng của công ty, hơn nữa còn chuẩn xác nói ra những vấn đề trong từng đơn hàng.
Còn nghi ngờ cũng không hề sai, công ty mấy ngày trước dậy lên đồn đại. Tổng giám đốc phòng thị trường phải thay đổi người, nghe nói là một du học sinh mới về nước, từ tổng bộ phái xuống. Nguyên bản mấy ngày nay Đường Dịch đều bất động thanh sắc, bọn họ còn sợ là rùa biển đã đến thay thế chỗ Đường Dịch.
Ai nhìn thấy bộ dạng này của Đường Dịch cũng đều nghĩ cậu không đánh đã lui rồi.
” Lão đại …. ” Một nữ nhân viên sợ hãi Đường Dịch sắp bỏ đi mà gọi cậu một tiếng, nhìn quanh phòng họp một lượt đỏ mắt hỏi:” Lão đại, anh mấy ngày tới sẽ không đến công ty phải không “
Đường Dịch nhướng mày gật nhẹ đầu.
Mọi người đều khẽ giật mình, lập tức có người sốt ruột nói:” Người kia chỉ là một lính nhảy dù, anh sợ cái gì Có phải phía trên tạo áp lực cho anh không Anh đừng đi, anh đi chúng tôi làm sao bây giờ. Lão đại, chúng tôi dù thế nào cũng sẽ cùng anh sống chết! “
Đường Dịch lắc đầu, bắt đắc dĩ lấy tay xoa xoa mi tâm:” Chớ đoán mò “
” Dù sao chúng tôi cũng sẽ theo anh, lão đại không làm chúng tôi cũng không làm, tôi lập tức đi từ chức “
” Đừng làm bậy ” Đường Dịch khoát khoát tay, qua một lúc mới nói tiếp:” Ai nói tôi phải đi, tôi chỉ là muốn nghỉ ngơi một chút mà thôi” Nhìn đến một đám người khẩn trương nhìn cậu, khuôn mặt nhỏ nhắn chậm rãi nở nụ cười:” Mọi người phải làm tốt thì tôi mới có thể làm tốt được “
Hội nghị chấm dứt, Đường Dịch cầm điện thoại nhìn nhìn. Từ trong âu phục lấy ra một cái đồ sạc cắm vào, mở lên lại thì thấy có tin nhắn.
—– Lâm Duệ bị bệnh, tôi và mẹ cậu ấy phải chăm sóc cho cậu ấy, em ăn cơm ngon miệng [ Cố Ngôn Đình ]
—– Chị dâu đến nhà chưa Chúng tôi đều về cả rồi, yên tâm đi [ Tao Bàn ]
—– Đường Dịch sao rồi Tôi thấy cậu đêm nay uống không ít, sắc mặt có chút không tốt lắm. Nếu có gì cần thì gọi điện cho tôi, em của tôi đêm nay trực ở bệnh viện thành phố [ 137 …. 1109 ]
Đường Dịch ngón tay dừng một chút, ngẩng đầu nhìn lướt qua phòng bệnh. Phòng bệnh dành cho ba người nhưng chỉ có mình cậu. Giường của cậu bên cạnh có một tủ đầu giường, ngoại trừ tiêu chuẩn trang trí bên ngoài thì còn có một cây trúc, tầng tầng lớp lớp xanh tốt để gần bên cậu.
Đúng là chiếu cố đặc biệt, ngược lại cũng có chút khó phát hiện.
Đường Dịch hơi trầm ngâm, một lúc sau hồi phục lại mới gửi lại hai chữ:” Cảm ơn “
Tin nhắn cuối cùng là từ đồng sự Ninh Trạch Vũ:” Lính nhảy dù tên là Lâm Duệ, gà rừng đại học nước ngoài trở về. Ngày mai sẽ đến nhậm chức. Chỉ đích danh làm phó quản lý, tạm thời không tham gia vào sự vụ “
Đường Dịch nhíu mi, còn chưa kịp hồi phục điện thoại liền rung lên.
—– Là Cố Ngôn Đình điện đến
” Đường Dịch, em ở đâu “
Đường Dịch gõ gõ lên thành giường:” Bên ngoài có chuyện gì sao “
” Không có gì, là Lâm Duệ ” Cố Ngôn Đình do dự một chút liền lên tiếng:” Cậu ấy nói muốn nhậm chức ở công ty Giang Hoài, tôi hôm qua lắm lời bảo cậu ấy ở lại “
” A, làm sao vậy “
” Cậu ấy hỏi tôi có thể cho cậu ấy thuê ngắn hạn một tháng hay không. Đến khi tìm được phòng sẽ lập tức chuyển ra ngoài “. Cố Ngôn Đình ho nhẹ một cái, không nghe thấy Đường Dịch lên tiếng liền nói:” Nhà của cậu ấy hôm qua em cũng thấy rồi, cách đường Giang Hoài quá xa, sớm muộn gì cũng phải đi làm vào giờ cao điểm, đi đường Đông Sơn cũng mất một tiếng chạy xe “
” A, ra là vậy ” Đường Dịch cười cười:” Phòng kia là của anh, anh tự làm chủ a! “
” Em không tức giận sao ” Cố Ngôn Đình vô thức hỏi lại, hỏi xong lại có chút mất tự nhiên:” Em trước kia không phải vì hình của cậu ấy và tôi mà cãi nhau sao. Tôi chỉ sợ trong lòng em thấy không thoải mái. Đương nhiên, tôi bây giờ đối với cậu ấy không có ý gì, chúng tôi chỉ là bạn học cũ bình thường. “
” Không sao! ” Đường Dịch kinh ngạc nói:” Bất quá nếu anh còn băn khoăn vậy cũng tốt. Bằng không chẳng phải coi như xong rồi sao ”
” A ” Cố Ngôn Đình sững sờ.
” Anh không phải sợ em không thoải mái sao ” Đường Dịch nói:” Dù sao cũng chỉ là bạn học cũ bình thường, anh vì thế mỗi ngày lo lắng cuộc sống hàng ngày cho cậu ấy cũng chút khó khăn. Cho nên …. “
” Cậu ấy đến từ đâu thì cút về đó đi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...