Chị Vợ, Anh Yêu Em

Đoàn Nam Phương nghe Lâm Cát Vũ nhắc đến mẹ mình thì cô liền đứng bất động. Lâm Cát Vũ lại nói thêm: “Anh biết chiếc nhẫn kim cương này mua rất vội, cũng không phải là loại kim cương quý hiếm hay chế tác của bậc thầy gì. Đúng ra với thân phận của em thì chúng ta nên để các cửa hàng châu báu thi nhau mang nhẫn đến cho em chọn. Nhưng vì chúng ta không có nhiều thời gian để chọn lựa.”

“Nam Phương, anh hứa với em, sau khi qua tuần chay của mẹ em, anh sẽ mua tặng em một chiếc nhẫn khác theo ý em muốn, làm riêng cho em, có được không?” - Lâm Cát Vũ dịu giọng hứaa hẹn.

“Không cần, em thích chiếc nhẫn này.” - Đoàn Nam Phương nhìn Lâm Cát Vũ rồi đáp rất nhanh.

Lâm Cát Vũ ôm cô vào lòng, vuốt ve tấm lưng của cô, khẽ nói: “Cám ơn em.”

...


Lúc Lâm Cát Vũ và Đoàn Nam Phương cầm tay nhau tiến vào tòa nhà đăng ký hôn thú cũng là lúc Lập Thế Khang và Dorothy vui vẻ nắm tay nhau đi vào. Lập Thế Khang lạnh lùng nhìn Lâm Cát Vũ, nghĩ thầm: “Cuối cùng hắn cũng chịu kết hôn với em gái của Đoàn Nam Phong. Tình yêu khi xưa với Amy hóa ra cũng chỉ là mây khói.”

Lâm Cát Vũ nhìn thấy Lập Thế Khang tay trong aty với Dorothy, cũng nghĩ thầm: “Thì ra Lập Thế Khang đã quyết định kết hôn. Tình yêu điên cuồng của hắn với Amy năm năm qua cũng chỉ là hư vô. Đúng là không ai có thể sống mãi trong quá khứ.”

Hai người đàn ông cùng yêu một cô gái không thành, đến khi gặp nhau tại phòng đăng ký kết hôn với cô gái khác lại có cùng một suy nghĩ về tình địch của mình.

Dorothy vui vẻ nhìn Lâm Cát Vũ và Đoàn Nam Phương tay trong tay nhau, phấn khích nói: “Chúc mừng anh Cát Vũ, thật không ngờ lại trùng hợp như vậy.”

Lâm Cát Vũ mỉm cười chào Dorothy rồi giới thiệu Nam Phương cho cô quen: “Đây là vợ anh, Đoàn Nam Phương, em gái của anh Nam Phương.”

Rồi quay sang Nam Phương nói: “Còn đây là Dorothy, cô ấy là bạn của chị dâu em và đây là Lập tổng của tập đoàn Việt Lập.”

Hai cô gái mỉm cười xã giao, đưa tay ra bắt lấy tay nhau. Đây cũng là lần đầu tiên Nam Phương và Nam Giao gặp gỡ nhau.


Dorothy mỉm cười nhì qua mẹ mình và nói: “Còn đây là mẹ của em, hôm nay sẽ làm chứng cho hôn thú của tụi em.”

Đoàn Nam Phương và Lâm Cát Vũ lễ phép bắt tay chào bà. Bà Dora cũng niềm nở xã giao với họ.

Sau khi chào hỏi xong, hai cô gái cùng với vị hôn phu của mình bước vào văn phòng đăng ký kết hôn. Hai căn phòng nằm cạnh nhau, cùng một lúc tổ chức đăng ký kết hôn cho hai cặp đôi có nhiều vướng mắt và mối quan hệ chằng chịt với nhau.

Phía bên Dorothy và Lập Thế Khang, hai người được luật sư và nhân viên văn phòng hôn nhân hướng dẫn các loại thủ tục giấy tờ mà họ cần phải ký. Trước sự chứng kiến của mẹ Dorothy, Lập Thế Khang đã trao cho cô chiếc nhẫn đính hôn “ngọc trai tím” quý giá cho cô.

Anh nói với cô rằng: “Ngọc trai tím là kết quả của sự bền bỉ trải qua nhiều cay đắng và đau khổ của con trai có vỏ tím. Nó cũng giống như tình yêu anh dành cho em: lâu dài, bền bỉ, có đau thương có mất mát nhưng trước sau vẫn là chung thủy với tình yêu của em.”

Dorothy không hiểu lắm những lời mà chồng mình nói. Giữa hai người họ ngoài một lần cùng nhau vô bệnh viện, vài lần hờn dỗi thì cũng không đến mức gọi là đau thương mất mát. Trong mắt cô, tình yêu với anh là thứ tình cảm rất đỗi ngọt ngào, những gì cô được nhận đều là những thứ ngọt nhất mà không biết rằng phần đau khổ trong tình yêu người đàn ông này đã gánh thay cô.


“Em yêu anh, cả đời cũng chỉ yêu mình anh.” - Dorothy ôm lấy Lập Thế Khang, hạnh phúc kêu lên.

Chiếc nhẫn có đính viên ngọc trai ánh tím quý hiếm và đẹp đẽ nằm kiêu kỳ trên bàn tay trắng muốt của cô khiến cho ai nhìn thấy cũng phải ganh tị.

Tiếng vỗ tay vang lên rộn ràng trong niềm hạnh phúc của lứa đôi mới cưới. Phía phòng bên kia, nghi thức đăng ký kết hôn cũng vừa kết thúc. Đoàn Nam Phương không biết bản thân mình đang làm gì. Tâm trạng cô hỗn loạn giữa hạnh phúc và đau khổ, giữa tin tưởng và nghi ngờ, giữa danh nghĩa và thực chất. Lâm Cát Vũ trao cô nụ hôn sau khi chiếc nhẫn “sa mạc tình yêu” được chính thức đeo vào tay cô trước sự chứng kiến của luật sư danh tiếng trong giới luật pháp Vương Minh Kỳ.

Đoàn Nam Phương biết đăng ký kết hôn này có giá trị pháp lý, nhưng hiện tại cái gì đang diễn ra cô cũng không biết. Mối quan hệ với Lâm Cát Vũ thực sự rất mơ hồ với cô. Vào cái lúc không hay không biết, hắn và cô đã kết hôn với nhau. Vì gia đình? Vì trăng trối của mẹ cô? Hay vì tình cảm và mong muốn thực sự? Cái gì cô cũng không rõ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận