“Người yêu dấu à, cứ ngoan ngoãn nằm đây đợi Vạn Tình vạn thế phong tình tôi đến ôm ấp anh đi nhé, tôi đi tắm rồi sẽ trở lại ngay.” Vạn Tình đẩy người đàn ông đã say xuống chiếc giường lớn màu trắng mềm mại, ngón tay nhẹ lướt qua đôi mắt khép hờ mang đến cho người đàn ông cơn run rẩy. Hắc Dạ có hàng mi dày và đậm tựa như cánh bướm đen đang lay động trông đến là mê người, xinh đẹp, mà lại pha lẫn hơi thở yếu đuối.
Làm cho người ta thật muốn che chở, mà cũng muốn xé nát…
Mặc dù đối phương lại là một người đàn ông anh tuấn cao lớn sừng sững chẳng khác nào ngọn núi.
“Ái chà…thật sự nhìn không ra đấy!” Vạn Tình vì phát hiện của mình mà không thể kìm nén nổi vui sướng. Đã sớm nghe đến tiếng tăm Hắc Dạ ở chốn kinh doanh, người đàn ông này bề ngoài dù có chính trực đến mấy cũng chẳng thể che đậy khỏi mắt y sự hiểm ác ẩn giấu trong lòng. Một Hắc Dạ luôn âm mưu toan tính đã sớm lọt vào tầm ngắm của Vạn Tình rồi.
Chẳng là….
Người đàn ông đã say lại lơ đãng lộ ra chút yếu đuối cùng cám dỗ khiến người ta phải trầm mê, dường như ta cứ muốn ôm lấy hắn, chiếm giữ hắn, muốn giấu hắn đi thật xa để không một kẻ nào có thể thấy được. Ý muốn che chở sản sinh trong thoáng chốc làm cho Vạn Tình khẽ nhíu mày. Y mất trí rồi chăng, hay vì uống nhiều rượu quá đâm ra mới có loại xúc cảm lạ lùng này?
Nhưng chuyện phiền não Vạn Tình có lãng phí trí óc mà nghĩ ngợi bao giờ đâu. Hiện tại y cứ nên ngâm nga hát mà đi thẳng vào phòng tắm, vừa tắm rửa vừa suy tính sẽ vui vẻ thế nào kìa. Có nên học hỏi anh Trần[1] nào đó chuẩn bị một chiếc máy chụp hình làm vài tấm, để mai sau còn uy hiếp lão say xỉn này không? Chẳng những lừa tiền lừa sắc, mà chí ít còn tăng thêm chút đỉnh lạc thú!
Càng nghĩ càng thấy gian ác, Vạn Tình vừa ngâm người nơi bồn tắm ấm áp, vừa ngắm nghía bản thân mình trong gương, lẩm bẩm: “Dấu yêu ơi, tôi kể anh nghe một câu chuyện nhé. Ngày xưa đàn ông có phải sửa máy tính đâu, còn về sau này thì ai nấy cũng biết cả rồi nhỉ [2]… khà khà khà ….” Trong phòng tắm, một anh chàng họ Vạn nào đó lại bắt đầu lên cơn say đắm chính mình (hội chứng narcissism), say đắm trong câu chuyện cười lạnh không gì sánh được của chàng ta.
Tắm rửa sạch sẽ xong, Vạn Tình xỏ áo ngủ vào, vừa lau khô mái tóc đen dài còn đẫm ướt của mình vừa ngâm nga bước ra ngoài. Mới cất được hai bước thì phát hiện người đàn ông vốn ra phải đang ngủ đã ngồi ở bên giường. Thấy Vạn Tình đi ra, Hắc Dạ cũng ngước đầu nhìn chàng trai tuấn tú trước mặt.
Đã tỉnh rồi cơ à….
Tốt thôi, Vạn Tình y cũng chẳng có cái thú đam mê xác chết[3] đâu nhé.
Vừa nghĩ, Vạn Tình vừa bật nhạc lên. Khúc nhạc đêm sao mà êm đềm và đượm chất huyễn hoặc, tựa như bàn tay mảnh mai mềm mại của một người con gái đang nhẹ nhàng vuốt ve lên ngực người đàn ông, mang đến nỗi tê dại dị thường, cũng hạ thấp tầng tầng cảnh giác.
Âm nhạc có thể làm dịu bầu không khí, nhưng cũng có thể khuấy động bầu không khí.
Y là một chàng trai lãng mạn, càng yêu thích những cuộc tình ái lãng mạn.
Lúc này đây có thêm vài ly vang đỏ đầy quyến rũ của Pháp, thì quả là tuyệt vời!
“Lại đây, uống một ly nào.” Ly thủy tinh trong suốt đong đầy thứ rượu đỏ cám dỗ, phả ra làn hương thật mê hồn, bị nâng lên trước mặt người đàn ông thần trí hẵng còn chút mơ hồ.
“Máu……..” Một tiếng trầm đục khàn khàn bật khỏi cổ họng người đàn ông. Đôi mắt đen láy nhìn chăm chú vào ly vang đỏ đặt ngay trước mặt hắn. Đỏ tươi như máu, y như dòng máu đang chảy trong cơ thể hắn vậy.
Không bao lâu nữa thôi, hắn sẽ mất đi dòng máu thơm ngọt này mà trở thành một khối thi thể héo rũ. Hắn sẽ chết.
Lồng ngực chợt lạnh ngắt, Hắc Dạ không thể nào hình dung được cảnh tượng khi bản thân đình chỉ hô hấp…
Hắn đón lấy ly rượu từ tay Vạn Tình, nhìn ngắm cái chất lỏng như máu trong chiếc ly kia.
Truyền thuyết lâu đời kể rằng, có một đám người uống máu để sống. Quỷ hút máu không có bệnh tật, cũng chẳng bị ung thư, bọn họ thuộc về bóng đêm, thế Hắc Dạ hắn thì sao? Có phải cũng thuộc về bóng đêm hắc ám, giống như tên hắn mang đậm ẩn ý về số mệnh hay không.
“Uống nó đi, anh sẽ cảm thấy khá hơn đôi chút.” Vươn tay nhẹ vuốt mái tóc hơi bị rối bù nhưng gợi cảm đến bất ngờ, Vạn Tình không khỏi nheo mắt lại. Đêm nay nếu muốn thành công, thì tuyệt đối không thể để lí trí mình bị lung lay được.
Hắc Dạ cúi đầu nhấp môi uống thứ vang đỏ. Dòng chất lỏng đỏ sẫm quyến rũ theo khóe môi lăn xuống hàm dưới. Người đàn ông nở nụ cười, mùi vị ngọt thật, cũng dễ chịu đấy chứ.
Đây hãy là máu đi, uống nó rồi sẽ cảm thấy thư thái, nói không chừng sẽ không phải chết…
Nhưng đây nào đâu phải máu, mà là rượu, với thứ hương vị quý tộc sa đọa.
Vạn Tình cứ ngỡ Hắc Dạ sẽ uống cạn ly rượu, vậy mà người kia bỗng nhìn về phía y khẽ cười, nhẹ nhàng tựa gió thoảng mây trôi, nhưng cũng đủ tê dại vào tận xương cốt rồi.
Màu đỏ tươi vương lại nơi khóe môi kia, thôi thúc Vạn Tình cúi đầu liếm lấy.
“Mi muốn làm tình với ta sao?” Người đàn ông nhìn Vạn Tình mỉm cười. Ly rượu đỏ tươi trong tay bị hắn nâng lên đỉnh đầu. Theo ánh mắt nhìn chàng trai, thứ rượu đỏ tươi cũng từ chiếc ly rót xuống, tựa như dòng nước chảy trên mái tóc người đàn ông, lướt qua từng lọn tóc, nhỏ xuống xương quai xanh, rồi cuối cùng, luồn vào chiếc sơmi trắng.
Vạn Tình khẽ nheo mắt lại, nhưng không phản ứng gì, chẳng qua đang muốn đợi hành động tiếp theo của người kia.
“Không muốn à? Ta thế này mà lại không hấp dẫn tí nào sao….” Chiếc ly thủy tinh trống trơn bị người đàn ông vung tay ném văng lên tường. Tiếng loảng xoảng vang lên, là tiếng chiếc ly kia vỡ nát, hay chăng…chính nội tâm hắn vỡ nát?
Có lẽ, đều là vậy.
Hắn đang phạm tội. Người bị hại là hắn, mà hung thủ lại cũng chính là hắn.
Hắc Dạ đưa tay túm siết lấy cổ chiếc áo ngủ trắng phau của Vạn Tình. Người kia chẳng hề chống cự, chỉ khẽ mỉm cười nhìn hắn. Mặc dù nơi nào đó của Vạn Tình đã bị người đàn ông trước mặt kích thích lên, gần như chỉ cần một chút ám muội của Hắc Dạ thôi cũng đủ làm cho cao thủ tình trường này thấy nguy hiểm đến không có khả năng kiểm soát nổi. Tình thế này phát sinh, Vạn Tình đều quy cho sự thần bí cùng mạnh mẽ của đối phương, thật sâu gợi cho y hứng thú.
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Đối với những thứ mới lạ ấy mà, đàn ông đều như những đứa trẻ mải miết không ngơi.
Kéo Vạn Tình lên giường, khéo miệng người đàn ông khẽ giật nụ cười. Ánh mắt hôn ám nhìn khuôn mặt của chàng trai, thuận tay vất chiếc vest đen trên người mình sang một bên. Áo sơmi trắng tinh vì dính vang đỏ mà dán sát vào da thịt màu mật ong, sắc hồng nhạt trước ngực dưới lớp áo mỏng mảnh cũng như hiện như ẩn.
Rút chiếc sơmi khỏi quần để mặc nó vắt lại trên người, Hắc Dạ mở hai chân ra, ngồi lên đùi Vạn Tình, nơi đanh cứng kia vừa vặn kề vào má đùi trong của hắn, trắng trợn phơi bày ham muốn và sự tráng kiện của chủ nhân nó.
“Mi muốn làm điều đó với ta, phải không?” Hắc Dạ nở nụ cười, bàn tay trượt xuống nơi giữa hai chân Vạn Tình, chạm vào cái nơi đã cương cứng mà bỏng rẫy của y.
Hắn muốn làm cho người này nổi giận…
Hắn muốn người này điên cuồng xé nát thân thể hắn, để cho hắn khóc, để cho hắn phát điên, để cho hắn chết…
Hết
[1] và [2] đây là nói đến vụ scandal ảnh s*x của Trần Quán Hi, do máy tính của anh ta bị hỏng đem đi sửa chữa mà mới bị leak đống hình kia ra.
[3] Hội chứng Necrophilia – nôm na là chỉ thú đam mê bệnh hoạn đối với xác chết.
Necrophilia hay còn được biết đến với cái tên Necrolagnia là một chứng bệnh lệch lạc về tình dục. Những đối tượng nhiễm chứng Necrophilia thường có khuynh hướng đam mê và có hứng thú nhục dục với những xác chết. Thuật ngữ Necrophilia xuất hiện lần đầu tiên trong cuốn sách nghiên cứu về các chứng bệnh tình dục Psychopathia Sexualis của nhà nghiên cứu tâm thần học Krafft-Ebing (tên thật Richard Freiherr von Krafft-Ebing) vào năm 1886.
Những kẻ nhiễm chứng Necrophilia thường có những biểu hiện hết sức bất thường như sau
- Họ thường có những ham muốn tình dục rất mãnh liệt và điên cuồng với những người phụ nữ tỏ ra khinh bỉ hay coi thường họ.
- Họ là những kẻ rất sợ và tôn thờ xác chết, nhưng cũng chính bởi nỗi sợ này mà hình thành nên trạng thái “phản nghịch” và hướng nỗi sợ hãi của họ thành sự thèm khác nhục dục với xác chết.
Những kẻ nhiễm chứng Necrophilia thay vì ham muốn và có cảm giác nhục dục với những sinh thể sống thì lại khoái lạc những sinh thể đã chết. Họ có ham muốn đặc biệt với những vật im lìm bất động. Có khoảng 68% những kẻ nhiễm chứng Necrophilia có khoái cảm và ham muốn với những thứ bất động hay những người hoàn toàn không có khả năng kháng cự. Một số Necrophilia có khoái lạc và ham muốn với những người đã chết và thân thể bị cắt rời từng phần nhưng chưa đứt hoàn toàn.
Một số Necrophilia lại có ham muốn bệnh hoạn với từng phần của xác chết. Có những Necrophilia thích quan hệ với những xác chết đã được một thời gian, một số lại thích tìm khoái lạc ở những người vừa mới qua đời. Đặc biệt có những kẻ mang đam mê bệnh hoạn với những cái xác vừa mới chết, khi thân thể còn nóng ấm và dần trở nên nguội lạnh. Ngoài ra còn tồn tại một số dạng Necrophia có khuynh hướng sử dụng thú vật đã chết để thỏa mãn trò dâm ô thú tính của riêng mình. Đây là dạng bệnh có khuynh hướng chuyển biến từ chứng Zoophilia “Tình dục thú vật” (Có ham muốn nhục dục với thú vật).
Necrophilia có thể coi là chứng bệnh lệch lạc tình dục ghê tởm nhất của loài người. Và những kẻ nhiễm Necrophilia cũng thường là những kẻ hết sức khủng khiếp và nguy hiểm cho xã hội. Họ thường tìm mọi cơ hội nếu có thể để tiếp cận với xác chết nhằm thỏa mãn sự bệnh hoạn tận cùng của mình. Điều hết sức nguy hiểm là phần lớn những người nhiễm Necrophilia là những người mang vẻ ngoài rất xinh đẹp và hiền lành, hay là một nhà trí thức, một vị giáo sư, tiến sĩ tính cách nhã nhặn, rất khó phát hiện.
Những người nhiễm chứng Necrophila phổ thông thì tìm mọi đối tượng để thỏa mãn nhục dục, miễn là đối tượng đó phải chết. Số còn lại thường tìm cách trộm cắp xác chết để thỏa mãn – đây là những Necrophilia có đam mê với người chết. Số còn lại, chúng thường là những kẻ giết người hàng loạt, đặc biệt chuyên giết phụ nữ và cưỡng dâm liên tục họ sau khi họ đã chết. Từ lúc người phụnữ bị giết cho tới lúc xác chết toàn hoàn toàn lạnh ngắt chính là thời điểm đạt khoái cảm lớn nhất của những Necrophilia dạng này.
Necrophila không chỉ thể hiện ở nỗi đam mê tình dục với xác chết mà còn tồn tại ở cả những thú vui giết người hàng loạt. Việc đam mê giết người hàng loạt cũng là biểu hiện của chứng Necrophilia. Ở đây, dấu hiệu này được hiểu như “tình yêu với chết chóc” đơn thuần nhưng cũng hết sức nguy hiểm
Một số kẻ bị nhiễm Necrophia còn thể hiện những sở thích bệnh hoạn ghê tởm như thích ngắm nhìn xác chết, thậm chí thích ăn những vật phẩm phế thải đã thối rữa, hoặc phân, chất thải, đờm rãi
Nhiều khi những người Necrophila còn biết đổ lỗi cho chứng bệnh tâm thần để nhằm thoát khỏi tội lỗi của bản thân. Nhiều Necrophila là những kẻ có trí thức, thành công trong công việc. Có thể nói, đây là căn bệnh tình dục đáng sợ nhất của nhân loại cho tới nay. Họ gây ra mọi tội ác ghê tởm mà chỉ có quỷ dữ mới ham thích, bởi thậm chí thú vật cục súc cũng ghê tởm điều này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...