Sở Vân sớm đoán được Kim Bích Hàm sẽ hỏi như vậy, thế nhưng chung quy vẫn không thể nói cho nàng biết sự thật. Nói công chúa Đôn Hoàng Kim Bích Hàm này kỳ thực vô cùng mạnh mẽ, tương lai sẽ là nữ vương Đôn Hoàng, loại chỗ dựa này cần phải vững vàng ôm chặt.
Hắn sờ sờ mũi, trịnh trọng nói về Kim Bích Hàm:
- Kỳ thực ta đã sớm chú ý công chúa Đôn Hoàng. Nàng còn trẻ thông minh, tài cao chí lớn. Bản thân mạnh hơn cả Hoàng huynh của nàng, thế nhưng lại ẩn nhẫn chính mình, lấy đại cục làm trọng…
Sở Vân làm trò trước mặt Kim Bích Hàm, tương đối khoa trương liền thông qua. Cuối cùng tổng kết lại:
- Ta cho rằng, tương lai có thể thu thập tàn cục của Đôn Hoàng, chấp chưởng vương tọa Đôn Hoàng, chắc chắn là người này.
Kim Bích Hàm nghe được, mãi lúc lâu cũng không nói ra lời. Chỉ thấy con mắt sáng long lanh, chăm chú nhìn chằm chằm vào Sở Vân, vững vàng không tha.
- Này? Huynh nhìn ta chằm chằm như vậy làm gì?
Sở Vân không khỏi lui về phía sau một bước, cảm thấy có chút chột dạ, trong lòng không khỏi trở nên ngờ vực vô căn cứ. Loại giải thích này ta đã chuẩn bị từ lâu, là để đối phó với những nghi vấn của hắn. Vì sao phản ứng của nàng lại kịch liệt cổ quái như vậy?
Sở Vân cũng không biết thân phận chân chính của Kim Bích Hàm, mà Kim Bích Hàm lúc này lại đối với Sở Vân tràn đầy cảm kích.
Trên thực tế, khi đội nhân mã do quốc chú Đôn Hoàng an bài tìm được nàng, nàng cũng có chút do dự và hoài nghi chính mình. Tuy rằng hơn nửa năm này, nàng đã trở thành một viên thượng tướng, ma luyện trên chiến trường, dưỡng thành khí độ gặp nguy không loạn, mở rộng tầm mắt, nhưng dù sao Chư Tinh Quần Đảo cũng không phải Đôn Hoàng quốc, mình có thể bảo vệ thành công vương tọa sao?
Những lời Sở Vân đối với nàng mà nói, giống như người lữ khách bôn ba trên sa mạc bỗng nhiên thấy được một ốc đảo, như là giữa nơi khô hạn, đột nhiên rơi xuống mưa rào.
Bởi vậy, phần cảm kích này của nàng, càng mang theo hương vị tỉnh táo tương ứng.
Dưới đêm trăng, Kim Bích Hàm khẽ mân mê làn môi, xung động muốn bộc lộ thân phận năm lần bảy lượt dâng lên như sóng triều trong nội tâm nàng. Trong lòng nàng vô cùng khẩn trương, chưa bao giờ có cảm giác khẩn trương như vậy. Nếu Sở Vân biết thân phận của ta sẽ có phản ứng gì? Hắn có trách nàng lừa dối hắn hay không?
- Cảm tạ huynh, Sở Vân!
Cuối cùng, nàng cũng không nói ra chân tướng, mà đưa cho Sở Vân một kiện ngọc giản:
- Đây là bí quyết luyện đan Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn, tặng cho huynh!
Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn cũng là thủ pháp luyện đan thượng đẳng, có giá trị tương đồng với Bát Đoạn Cẩm, là chiêu bài lĩnh vực luyện đan tại Hoàng thất Đôn Hoàng, tại Tịnh Châu cũng có chút tiếng tăm.
- Hả?
Sở Vân nhướng mi, cảm thấy ngoài ý muốn:
- Mấy ngày nay đều nhờ có sự hỗ trợ của huynh. Vậy mà khi sắp chia tay còn muốn tặng ta bảo vật như vậy. Huynh cần gì cứ việc nói. Ta cướp sạch Vũ Đảo, yêu binh cất trong kho có thể nói là không ít.
Vừa nói, hắn vừa đưa tay tiếp nhận ngọc giản. Hắn cũng không khách khí. Bí quyết luyện đan thượng đẳng đều là độc nhất vô nhị. Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn này, đối với tài nghệ luyện đan của hắn sẽ có ích lợi rất lớn.
Kim Bích Hàm lắc đầu, lấy ra chiếc vòng từ trên cổ tay. Bên trên vòng là giới chỉ bảo thạch màu lam. Đây là phỏng chế của giới chỉ mật thược Thiên Không Chi Thành mà lúc trước Kim Bích Hàm đã thu được tại hải vực Xà Tảo khi thuyền đắm.
Giới chỉ lam bảo thạch, bên trong ánh trăng sáng chói bao phủ một tầng sương mù, xinh đẹp như một vì sao mới hái xuống từ trên bầu trời đêm.
- Có nó như vậy đủ rồi.
Kim Bích Hàm hơi cười nói.
Thiên hạ không buổi tiệc nào là không tan.
Sáng sớm Kim Bích Hàm đã rời đi.
Cánh buồm cô lẻ mờ dần theo sóng biển cuối chân trời. Thẳng đến khi thuyền của nàng biến mất tại đường chân trời, Sở Vân mới thu hồi ánh mắt, hơi thở dài một tiếng.
Bằng hữu của Sở Vân rất ít, kiếp trước hắn chính là một mình hành hiệp. Cho nên kiếp này, hắn đặc biệt quý trọng tình bằng hữu này. Trong biển người mênh mông có thể tìm được một bằng hữu tâm đầu ý hợp với mình, đó chính là duyên phận.
Thế giới này quá lớn, con người lại quá nhỏ bé, chỉ có hai bên chứng tỏ sự tồn tại của nhau.
- Bằng hữu, chúng ta sẽ gặp lại!
Sở Vân thầm nghĩ. Đôn Hoàng quốc, hắn nhất định phải đi. Bởi vì, bởi vì nơi đây có bí tàng Đôn Hoàng Sa Nhãn. Đương nhiên bây giờ còn chưa đến lúc.
- Thạch Gia Minh đi thật không phải lúc a…
Nhan Khuyết ở bên cạnh thở dài một tiếng nói.
Thư gia có nguồn mộ lính, nhưng lại thiếu tướng lĩnh. Đây cũng là do nguyên nhân quật khởi qua nhanh, không có tích lũy. Tướng lĩnh chân chính có thể tín nhiệm ngoại trừ ba lão tướng cũng chỉ có Vũ Đại Đầu. Vương Trạch Long miễn cưỡng tính là một người. Về phần tướng lĩnh Viêm gia đầu hàng, đều phải thận trọng sử dụng.
Kim Bích Hàm vừa đi, làm cho tình huống này càng thêm họa vô đơn chí.
- Thải Hồng Đảo sắp tới sẽ mở rộng. Thiếu đảo chủ, đây là cơ hội của chúng ta. Nếu có thể từ trên đảo mời chào một hai viên thượng tướng là có thể giảm bớt khốn cục này rồi.
Nhan Khuyết đề nghị.
Sở Vân đại náo Vũ Đảo, ngàn dặm truy sát Thủy Nhược Lan, đắc tội với rất nhiều thế lực. Sớm muộn gì cũng có một hồi đại chiến bạo phát. Nếu Thư gia khuyết thiếu tướng lĩnh, tất nhiên sẽ rơi vào thế hạ phong.
Sở Vân gật đầu. Kỳ thực không cần Nhan Khuyết kiến nghị, hắn cũng sẽ đi. Hoàng Hiếu, một trong ba thần tướng, lúc này đang ở tại Thải Hồng Đảo, không có tiếng tăm gì, không làm người khác chú ý,
Trở lại thành Thư gia, Du Nha Đại Sư cầm quyển trục binh khí phổ của Bạch Tiểu Thánh cũng đến tìm Sở Vân.
- Thật không hổ là tác phẩm của Luyện binh tông sư Bạch Tiểu Thánh.
Vẻ mặt Du Nha tràn đầy cảm khái, thở dài nói: - Yêu binh này cấu tạo tinh xảo, bác đại tinh thâm, khiến ta tràn đầy thể ngộ. Thiếu đảo chủ có thể không lấy yêu binh này, tạm thời để ở chỗ ta được không? Ta nghĩ tốt hơn nên cẩn thận nghiên cứu một chút.
Sở Vân cười nói:
- Hoàn toàn không có vấn đề.
Du Nha đại sự nhất thời đại hỷ:
- Quá tuyệt vời! Chỉ cần nghiên cứu thấu triệt yêu binh này, tin tưởng rằng ta có thể một lần nữa cải tạo tiên nang Tinh Hải Long Cung, thậm chí luyện chế ra tiên nang trung đẳng cũng không phải là khó khăn a.
- Đúng rồi, đồ vật này thỉnh đại thúc ngài xem giúp!
Trong lòng Sở Vân khẽ động, đưa cho Du Nha đại sư một chiếc chén bể.
Đây là yêu binh lấy được từ chỗ của Trữ Thiên Vương, thế nhưng Sở Vân vẫn không tìm được phương pháp sử dụng.
Du Nha tiếp nhận, nhíu mày nói:
- Nhìn qua cái chén lam đào này giống như là đồ cổ thời đại Tinh Thánh. Thế nhưng nhìn kỹ lại, lại hình như là yêu binh.
- Đây là yêu binh, ta tận mắt nhìn thấy tình cảnh khi nó được sử dụng.
Sở Vân nhắc nhở nói.
- Vậy thì đúng rồi. Đây là yêu binh cổ. Thời đại thượng cổ, yêu binh luyện chế ra, đại thể có điều kiện sử dụng rất hà khắc. Linh quang của ngự yêu sư không đạt đến trình độ nhất định là không sử dụng được.
Hai mắt Du Nha sáng ngời, giải thích nghi hoặc của Sở Vân.
- Yêu binh cổ… Thế nhưng ta tận mắt thấy một người cùng lứa tuổi với ta sử dụng qua. Lẽ nào linh quang của hắn còn cao hơn ta sao?
Sở Vân nhíu mày, kể lại tỉ mỉ tình huống lúc trước đánh một trận cùng Trữ Thiên Vương cho Du Nha nghe.
- Đây là yêu binh hành vi tự chủ, cũng không phải là Trữ Thiên Vương khống chế yêu binh này.
Du Nha nói, khiến trong lòng Sở Vân như tràn ngập sương mù.
- Yêu binh này hẳn là không đơn giản. Có thể tự chủ hành động, giống như linh vật vậy. Tư chất của nó ít nhất cũng thượng đẳng.
Du Nha đại sư nhìn chằm chằm vào chén lam đào, lại nói tiếp:
- Thiếu đảo chủ giữ nó ở bên người, nói không chừng đến một ngày nào đó linh quang đầy đủ, có thể khống chế được nó.
- Ta cũng có dự định muốn thử.
Sở Vân gật đầu, thu lại chén lam đào.
Du Nha thở dài một tiếng, lại nói:
- Thuật luyện binh thượng cổ cũng có chỗ độc đáo, đáng tiếc đều trải qua trường kỳ lịch sử mà thất lạc. Nếu Thiếu đảo chủ dự định đi Thải Hồng Đảo, không ngại lưu ý một chút, thu thập tin tức có liên quan về thuật luyện binh thượng cổ.
Thải Hồng Đảo là nhất định phải đi, không chỉ bởi vì Hoàng Hiếu, một trong ba thần tướng, hơn nữa, Sở Vân cũng dự định thu phục một loại hồng yêu, bù đắp cho thiếu hụt về mặt tốc độ của mình.
Chỉ là trước đó, cần phải chuẩn bị thật đầy đủ.
Sở Vân đi vào Tinh Hải Long Cung, đầu tiên là lấy ra một viên mắt rồng Ly hợp Huyền Long, vùi sâu vào giữa bùn đất ở Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi. Hắn thôi động thủ ấn luyện đan. Giây lát sau, trên Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi liền sinh trưởng ra Ly Hợp Huyền Long Long Tình Quả.
Quả này cùng với Địa Cực Băng Long Long Tình Quả và Vạn Tu Tham Long Long Tình Quả gống nhau. Chỉ là, Địa Cực Băng Long Long Tình Quả màu lam nhạt, tản ra hàn khí, có thể phát ra Băng Phách Thần Quang, Vạn Tu Tham Long Long Tình quả màu hổ phách, có thể phát ra huyền quang trường sinh. Mà Ly Hợp Huyền Long Long Tình Quả này, thịt quả màu da cam, xung quanh vỏ quả bao phủ một tầng kim mang Dương Cương, có thể phát ra Ly Hợp Thần Quang.
Ly Hợp Huyền Long cũng là yêu thú tuyệt phẩm, Ly Hợp Thần Quang là đạo pháp ngoài thiên phú, cũng là tuyệt phẩm chi lưu.
Tuy rằng, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi phát ra Ly Hợp Thần Quang cũng không phải là chính bản, chỉ có một nửa uy năng tuyệt phẩm, nhưng là gồm nhiều mặt công thủ.
Sở Vân thí nghiệm một chút, cảm giác vô cùng tiện tay.
- Ta cận chiến có Túy Tuyết Đao, đánh xa có Thiên Hồ. Cây Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi này là chiến lực thứ ba của ta, xem như Vạn Kim dầu đi. Hiện tại vừa có khả năng tấn công, lại có thể trị hết thương thế, trái cây còn có thể dùng tăng thêm tố chất thân thể.
Còn lại chính là bồi dưỡng Nguyệt Thỏ, đi tới Thải Hồng Đảo thu phục một đầu Hồng yêu, bù đắp cho thiếu hụt tốc độ của mình.
Tuy rằng Sở Vân chém Thủy Nhược Lan nhưng lại chưa lấy được Linh Yêu trên người nàng. Bất quá, đao pháp tuyệt phẩm Thủy Đức Chân Thân ngược lại đã chiếm được.
Trừ cái đó ra, đáng giá nhất chính là bộ Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận kỳ không trọn vẹn kia, cũng được Sở Vân giao cho Du Nha tiến hành nghiên cứu.
- Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn…
Sở Vân lấy ra ngọc giản Kim Bích Hàm đưa cho hắn trước lúc chia tay, thần niệm đắm chìm vào trong đó.
Một lát sau, trên mặt hắn hiện lên một tia vui mừng.
- Phi Thiên Ấn này vậy mà có hiệu quả chiết xuất đan dược.
Mỗi một thủ ấn luyện đan thượng đẳng đều có công hiệu đặc thù. Tỷ như Bát Đoạn Cầm có thể mã hóa đan dược, Phân Đan Ấn có thể phân chia đan dược, tăng thêm só lượng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Mà Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn có thể chiết xuất đan dược, loại bỏ tạp chất trong đan dược, đề cao phẩm cấp của đan dược.
- Đáng tiếc Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn này có mấy ngàn thủ ấn tổ hợp. Muốn luyện tập thành thạo, cần phải mất khá nhiều thời gian và tinh lực. Hiện tại chỉ có thể gác lại.
Thời gian a thời gian…
Sở Vân thở dài một tiếng, bất đắc dĩ đặt ngọc giản vào trong cung điện Long cung. Hắn ở kiếp trước, khổ sở tìm kiếm thủ ấn trụ cột luyện đan mà không được, kiếp này có bí quyết luyện đan thượng đẳng lại không có thời gian luyện tập.
Trên thực tế, ở chính giữa điện có một kiện tuyệt Pháp môn Thanh Ngự phẩm "Tiếu Thương Hải" vẫn còn gác lại, không có thời gian học tập, nắm giữ.
- Nhân sinh mười phần không như ý, đây có tính là một loại hạnh phúc không?
Sở Vân cười khổ không ngớt.
Ba ngày sau, hắn ngồi bảo thuyền Ưng Tường Hào, lấy Vũ Đại Đầu làm phó tướng, suất lĩnh ba trăm tinh binh Đồng Linh, hai trăm tinh binh Hải Giao, đi trước tới Thải
Hồng Đảo.
Thải Hồng Đảo, nằm ở phía Đông Chư Tinh Quần Đảo. Có câu cửa miệng nói: "Thải Hồng phía Đông, Vũ phía Tây", chính là chỉ Thải Hồng Đảo và Vũ Đảo.
Thải Hồng Đảo chiếm địa vị đặc biệt trong Chư Tinh Quần Đảo. Đều là bởi vì suốt từ đời thượng cổ tới nay, nó luôn luôn bảo trì trung lập. Ngày ba tháng ba hàng năm đều có một đạo cầu vồng từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đảo Thải Hồng.
Theo cầu vồng mà đến còn có vô số kỳ trân dị bảo, có trứng yêu thú, có đạo pháp, có luyện đan, có điển tịch luyện đan, có hạt giống yêu thực…
Không ai biết vì sao lại có hiện tượng này. Vào ngày này hàng năm, trên Thải Hồng Đảo tụ tập có tới hàng ngàn vạn người.
Trong đó ngư long hỗn tạp, có khi là người bản địa Chư Tinh Quần Đảo, cũng có người đến từ các quốc đảo khác. Có người thuần túy chỉ vì xem kỳ cảnh, nhưng càng nhiều hơn là người muốn được tiên duyên, cướp giật kỳ trân dị bảo trên cầu vồng.
Hầu như hàng năm đều sẽ phát sinh những câu chuyện khiến người người đố kỵ. Nếu có người nào đó bất ngờ thu được yêu vật, sẽ làm thay đổi quỹ tích số phận bình thường, thăng tiến rất nhanh.
Một đầu yêu vật kỳ lạ đích xác có thể thay đổi nhân sinh của ngự yêu sư đó. Đây chính là điểm khiến người ta chú ý nhất ở thế giới này, cũng là điểm đặc sắc nhất.
Thế giới này cũng không thiếu thiên tài, bất kể là Tiên Thiên hay Hậu Thiên quật khởi.
Những chuyện bất ngờ sẽ luôn luôn phát sinh. Tên người trên Đằng Bảng cũng không ngừng biến hóa từng ngày.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...