Long Đạo Chi lại không hề để ý tới Thiết Liệt, tiếp tục khuyên can:
- Thiếu chủ, quân tử nhịn không được việc nhỏ thì sao có thể thành đại sự, chuyện này cần gì ngài phải tự thân xuất mã?
- Đạo Chi, đừng nói nữa, ngươi mau ngồi xuống.
Thiết Ngao nhíu mày cảm thấy có chút không vui, hắn biết rõ Long Đạo Chi nói không sai, nhưng nếu bản thân không thể tự tay chém đầu Sở Vân thì hắn sao có thể giải được nỗi buồn bực này?
- Thuộc hạ kiên quyết phản đối chuyện Thiếu chủ lao sư động chúng như thế, mạo hiểm lớn như vậy!
Long Đạo Chi như cũ vân kiên trì nguyên tắc của mình.
- Quân sư ngươi cần gì phải chấp nhất như thế. Thư Gia Đảo bất quá chỉ có được chút ít khí vận, chỉ là một tiểu thế lực mới quật khởi mà thôi!
- Chẳng lẽ quân sư ngươi cho rằng chúng ta đánh không nổi cái Thư Gia Đảo nho nhỏ này sao?
- Quân sư cứ xem thường người khác, Thiết Liệt ta chờ lệnh, thỉnh xin lập đội ngũ lần kỳ tập này!
Thiết Liệt tỏ ra dõng dạc, trước mặt mọi người quỳ xuống hướng về phía Thiết Ngao, tư thế giống như là nếu đối phương không đáp ứng thì sẽ không đứng dậy.
Thiết Ngao không khỏi mừng rỡ, tán dương nói:
- Biểu đệ vũ dũng, một trận chiến này dựa vào biểu hiện của ngươi rồi!
- Thiếu chủ, mạc tướng nguyện ý xin gia nhập!
- Mạc tướng nguyện ý đi theo thiếu chủ, đồ diệt Thư Gia Đảo!
- Mạc tướng chờ lệnh!
Trong lúc nhất thời, bên trong nội đường, cảm xúc của chúng tướng trở lên mãnh liệt, chiến ý trào dâng.
- Thiếu chủ, xin người nghĩ lại...
Long Đạo Chi tận tình khuyên can, là người phản đối duy nhất.
- Hừ, Long Đạo Chi! Ý ta đã quyết, không cần nói gì nữa!
Thiết Ngao lạnh giọng quát, quay đầu lại bắt đầu điểm tướng.
Thiết Gia có bốn đại tướng, đều có chiến lực cấp Linh Yêu. Có bảy thượng tướng trong tay sở hữu rất nhiều Đại Yêu. Có hơn mười vị thiếu tướng sở hữu trong tay một đầu Đại Yêu, tất cả đều có chiến lực phi phàm. Bất quá hải đảo trong tay Thiết Gia rất nhiều, hai vị đại tướng trong đó đều đang bận lãnh binh trấn thủ ngoài biên ải, trong bảy vị thượng tướng, có ba vị đang lĩnh xuất hạm đội tuần tra ở trên biển. Trong nội đường chỉ có hai vị đại tướng, bốn vị thượng tướng, bảy vị thiếu tướng.
- Trận chiến kỳ tập này, sẽ huy động toàn bộ lực lượng! Chư vị đều theo ta xuất chinh, dùng thế nghiền áp, đồ diệt Thư Gia Đảo. Đạo Chi, ngươi lưu lại trấn thủ nơi này. - .
Thiết Ngao dứt khoát vung tay hạ lệnh. Lập tức chúng tướng trở nên ầm ĩ, nét mặt trở nên vô cùng vui mừng.
- Thiếu chủ! Một đời minh quân sao có thể bởi vì nhi nữ tình trường mà hỏng đại sự! Ngày xưa đã có tấm gương tày đỉnh Sở Bá Vương, vì tình mà bại. Ngày sau cho dù có được thực lực Vương cấp, cũng vô vọng phục quốc. Thiếu chủ người sao có thể đi theo vết xe đổ này!
Long Đạo Chi dứt khoát chỉ rõ, cố gắng khuyên can Thiết Ngao.
- Làm càn!
Thiết Ngao xấu hổ, chỉ vào mặt Long Đạo Chi gầm lên:
- Sao ngươi dám làm loạn quân tâm? Lôi xuống, nhốt vào đại lao, chậm rãi mà suy ngẫm. Đợi ta sau khi khải hoàn trở về, sẽ trị tội ngươi sau!
Thị vệ hai bên do dự một hồi. Thiết Liệt giống như mở cờ trong bụng, lớn tiếng quát:
- Sao còn chưa động thủ?
- Quân sư, xin đắc tội!
Thị vệ cứng ngắc, đành bất đắc dĩ thở dài, giải Long Đạo Chi xuống dưới. Sau đó, Thiết Ngao tự mình lĩnh đội, dẫn theo năm trăm tinh binh Hắc Nha, mang theo mười ba vị tướng, tiến vào bảo thuyền Mê Vụ Hào!
- Nguyệt hắc phong cao , ban đêm giết người! Điềm tốt!
(Nguyệt hắc phong cao : thời điểm trăng vắng sao thưa, rất thích hợp để làm chuyện mờ ám mà không sợ để lại dấu vết)
Thiết Ngao đứng trên mũi thuyền, mái tóc đen theo gió đêm thổi tới mà trở nên cuồng loạn, nhìn chúng tướng bên cạnh, cười ha hả:
- Cho dù Thư Gia Đảo có Thương Lam Hải Long bất quá cũng chỉ là một đầu Linh Yêu mà thôi. Cho dù Túy Tuyết Đao của Sở Vân, độ kiếp thành công, cũng chỉ là hai đầu Linh Yêu! Mà chúng ta lại có ba đại chiến lực cấp Linh Yêu, hơn nữa còn có mười Đại Yêu. Quan trọng nhất, chiếc bảo thuyền này có năng lực thả ra sương mù, tiềm hành ở bên trong! Còn có bảo thạch cự môn, rút ngắn hành trình. Đêm nay, Thư Gia chắn chắn sẽ bị đồ diệt!
Bảo thạch cự môn là bảo thạch mật môn cỡ lớn. Chi phí xây dựng đắt đỏ đến cực điểm, nhưng lại có thể để cho chiến thuyền thông hành qua, hành trình được rút ngắn vô số lần, khiến vùng biển bao la thuộc thế lực Thiết Gia, được nối liền thành một thể, tiếp viện kịp thời, phòng thủ kiên cố.
Thư Gia Đảo.
- Đêm nay mây đen che phủ, lại có thêm gió lớn.
Sở Vân đứng ở trên miệng núi lửa, nhìn lên bầu trời, nhếch miệng cười:
- Thời tiết rất tốt, vừa vặn thích hợp để ta bí mật lấy ra năm tòa cung điện từ trong thế giới dưới lòng đất.
Sở Vân có ý định biến năm tòa cung điện này thành vũ khí bí mật. Vùi sâu xuống mặt đất xung quanh Thư Gia Đảo, chỉ lộ ra cổ tế đàn phía trên đỉnh điện. Bên cạnh hắn, Du Nha đại sư, ánh mắt dừng ở trên miệng núi lửa đầy lưu luyến. Ngày hôm nay, ngọn núi lửa
vô danh này đã bị hắn nối ra một tòa thông đạo đạo tháp cực lớn. Có hình giống như là một cái ống khói khồng lồ, cắm ở giữa trung ương ngọn núi lửa, liên kết thế giới dưới lòng đất cùng bầu trời. Năm tòa cung điện, chính là bay lên từ cái thông đạo này. Những công trình kiến trúc cổ xưa này sau bao năm tháng qua đi, rốt cục lại một lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời.
- Luyện binh thuật thời Thượng Cổ, quả thực là vô cùng độc đáo. Chỉ cần thông qua một kiện Tiểu Yêu binh, lại có thể gián tiếp khống chế năm đầu Linh Yêu, thực sự là khiến cho người khác kinh ngạc.
Nhan Khuyết đứng ở một bên cũng cảm thán than thở. Hắn nhìn về phía Hỏa Phương Văn Thư trong tay Sở Vân, ánh mắt tràn đầy hy vọng cùng kỳ vọng.
- Đã có Hỏa Phương Văn Thư trong tay, chúng ta sẽ đứng ở thế đại đại nghĩa. Thứ này chính là đại thế từ thời Thượng Cổ truyền lưu cho đến tận bây giờ, so sánh với nó, năm đầu Linh Yêu vẫn chưa là cái gì. Ngày sau, chúng ta đánh bại Viêm gia, công bố ra văn thư này, không lo trong bọn họ không có người đầu hàng. Sau đó thừa cơ chinh phạt bốn phương, kiến tạo một nhất lưu đại thế lực có thể so sánh cùng Thiết Gia, chắc chắn
sẽ không phải là vấn đề.
- Không sai! Thiết Gia năm đó cũng là bởi vì Kim Phương Văn Thư, chiếm được đại nghĩa, có được nhân tâm, chinh phạt bốn phương, mới có được vùng biển rộng lớn nhất trong Chư Tinh Quần Đảo giống như ngày hôm nay.
Du Nha đại sư gật gật đầu.
- Hiện tại, điều ta lo lắng nhất vẫn là Thiết Gia. Hiện nay chúng ta đã cùng Viêm Gia lâm vào thế giằng co, chỉ cần Thiết Gia phân ra một chi hạm đội, tập trung hỏa lực tại vùng biển biên giới. Chúng ta nhất định sẽ lâm vào thế bị động, phải phân tán lực lượng quân phòng bị, lo cái này mất cái kia.
Nhan Khuyết thở dài một tiếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...