Chỉ có Trữ Phàm Trần ở lại. Hắn thở hổn hển, mạo hiểm sinh mệnh, chạy đến xác khô.
Trong nháy mắt xiêm y của thây khô liền bị xé rách ra, trong thời gian mấy lần hô hấp, liên tục tìm kiếm.
- Vì sao cũng không có vật gì?
Hắn kêu lớn, không thể tin được. Chính mình mạo hiểm như vậy, lại có thể không thu hoạch được gì.
Xoẹt!
Cự thạch rơi xuống, cột nước ầm ầm tăng thêm. Trong nháy mắt mực nước trong Mật Thất Hư Không tăng đến nửa thước.
- Hừ! Một lũ ngu xuẩn, tư duy cứng nhắc. Lăng mộ bị phá hủy, đi theo đường cũ trở ra, ngược lại chỉ lãng phí thời gian. Cách tốt nhất là chính mình đánh ra một thông đạo. Kim Sa Bối, mau xuất hiện!
Trữ Phàm Trần không cam lòng, liếc mắt nhìn xác khô nổi trên mặt nước, lấy ra yêu thú Kim Sa Bối. Vỏ sò hình tròn mở rộng ra, lộ ra kim sa trong đó. Trữ Phàm Trần ẩn mình trong đó, vỏ sò liền khép lại. Ngay sau đó quay tròn, ầm một tiếng, khoan thủng lăng mộ bay vụt ra ngoài.
Giống như một giọt Hỏa Tinh ném vào giữa đống củi khô. Đầu tiên yêu thực Xà Tảo cấp Đại Yêu giật mình tỉnh giấc quấn lấy lăng mộ, tiếp đến bạo động khuếch tán ra ảnh hưởng tới yêu thực hải tảo lân cận.
Sở Vân ở bên trong tiềm thuyền, từ phía xa xa nhìn lại, chỉ nước biển xanh lam cuộn lên từng ngọn sóng lớn. Vô số Xà Tảo qua lại không ngớt, giống như những con mãng xà đan xen vào nhau quấn quanh một chỗ. Thường thường Tảo Xà lao mạnh ra ngoài khơi luôn mang theo ngọn sóng cao chừng mấy trượng.
- Thực sự đáng sợ! Biển rộng đang tức giận.
Kim Bích Hàm cảm nhận được uy thế ngập trời, không kìm được giọng nói run lên.
- Mau nhìn, có người đạp sóng mà đến.
Ánh mắt nàng nhạy cảm, ngón tay chỉ về phía trước, phát sinh tiếng thét kinh hãi.
- Lúc này, tại sao lại có người nhàn nhã thanh cao, đạp sóng chơi đùa trên biển?
Sắc mặt Sở Vân trắng nhợt.
- Chạy mau! Đây là yêu thực Xà Tảo cấp Linh Yêu.
Yêu thực cấp Linh Yêu là có thể tạm thời thoát ly thủy thổ. Bởi vì đẳng cấp bị áp chế, Sở Vân và Kim Bích Hàm liên thủ cũng không phải là đối thủ của yêu thực cấp Linh Yêu.
Đây là lúc sinh tử tồn vong, thoáng cái Sở Vân đã lui lại mười hải lý.
- Lại có một thân ảnh đang đạp sóng!
Theo bạo động khuếch tán, ngoài khơi xuất hiện thân ảnh thứ hai. Kim Bích Hàm từ phía xa xa nhìn lại, mơ hồ có thể nhìn thấy dáng người yểu điệu.
Trên trán Sở Vân toát mồ hôi, lúc này cũng không còn nghĩ tới Trữ Thiên Vương gì đó.
Lại tiếp tục lui lại hai mươi hải lý.
Rốt cuộc bạo động ảnh hưởng tới toàn bộ hải vực Xà Tảo. Sở Vân đã sớm thoát khỏi hải vực, điều khiển Mật Tiềm Chu đỗ trên một đảo nhỏ không người, xa xa nhìn lại.
Hải vực xà tảo trước mắt, giống như là thú lớn thời cổ đại, miệng khổng lồ màu xanh biếc, nuốt toàn bộ các sinh mệnh. Xà tảo cấp Linh Yêu chạy trên mặt biển, trong khi bạo động rất dễ nổi cáu, trên mặt biển dĩ nhiên xuất hiện năm thân ảnh. Bọn họ dáng người uyển chuyển, thân hình như rắn nước tinh tế tới cực điểm, mọi động tác giống như nhảy múa trên mặt biển.
Nhưng mà Sở Vân và Kim Bích Hàm trông thấy dáng vẻ này, khiến cho sắc mặt bọn họ trắng bệch, trong lòng ứa ra hàn khí.
- Huynh nghĩ trên phiến hải vực này, có tồn tại yêu thực Xà Tảo cảnh giới Kiếp Yêu hay không?
Kim Bích Hàm đặt câu hỏi.
- Nói không chừng. E rằng là có...
Sở Vân mấp máy môi nói.
- Không biết Viêm gia và Trữ gia có bao nhiêu người trốn thoát?
Trong khi nói lời này, trong mắt hắn hiện lên phong mang sắc bén.
Hắn quyết định ở lại trên hòn đảo nhỏ, xem xét tình hình.
Nửa ngày sau, Sở Vân phát hiện trên mặt biển bỗng nhiên xuất hiện một người.
- Con bà nó! May mà lão phu có kinh nghiệm, chui vào bùn dưới đáy biển, móc đường hầm trốn thoát. Bằng không cái mạng già này đã bị nó ăn thịt!
Sắc mặt Cổ Phá U nhợt nhạt, bản thân bị trọng thương. Cánh trái hắn dường như vô lực rũ xuống. Cưỡi trên lưng Thứ Giáp Hải Báo, hùng hùng hổ hổ, vẻ mặt tràn đầy may mắn.
Sở Vân cười rộ lên, cưỡi trên lưng Thiên Hồ, xuất hiện trước mặt Cổ Phá U.
Cổ Phá U khẽ biến sắc:
- Tiểu tử này từ đâu tới đây? Ngươi cũng muốn cướp của lão phu sao? Tâm tình lão phu ngày hôm nay rất tốt, không muốn động tới binh đao. Ngươi mau cút đi.
Sở Vân cười lạnh, rút Túy Tuyết Đao ra.
Cổ Phá U không nhận ra Sở Vân, nhưng rất quen thuộc Túy Tuyết Đao của Thư gia đảo.
- Ngươi, ngươi là Tiểu Bá Vương Sở Vân?
Sắc mặt hắn đột biến, thần tình kinh nghi bất định. Nguyên bản ánh mắt đầy khinh thường, lập tức trở lên ngưng trọng và kiêng kỵ.
- Ngươi muốn làm gì? Chiến tranh đã qua, hai nhà Trữ, Thư đã hòa đàm.
Cổ Phá U vội vàng ngước mặt nhìn về phía Sở Vân. - Nghe nói các ngươi phát hiện ra lăng mộ Thiên La Hầu, giao bảo tàng ta sẽ tha chết cho ngươi.
Sở Vân vươn tay, vuốt ve bộ lông mịn mà trắng như tuyết của Thiên Hồ, khóe miệng cười tủm.
Kim Bích Hàm núp mình ở một bên, nghe xong lời nói này, thiếu chút nữa cười thành tiếng. Sở Vân quá xấu, rõ ràng chính mình đạt được bảo tàng, ngược lại lại có
thể dùng điều này dọa nạt hắn.
Sắc mặt Cổ Phá U trầm xuống:
- Quả thực tin tức lan truyền thật nhanh. Nói thật cho ngươi biết, nguyên bản lão phu không thu hoạch được chút tài bảo nào trong lăng mộ. Hơn nữa, dù là có ta cũng không giao cho ngươi!
Hắn cũng là người có thân phận, liệt tên trên Tuấn Kiệt bảng, bài danh cao hơn Sở Vân không ít. Lúc này nếu như chịu cúi đầu, giao nộp tài bảo. Vậy mặt mũi hắn để đâu? Ngày sau đâu còn chỗ đứng trong thiên hạ?
Sắc mặt Sở Vân trầm xuống:
- Ngươi đã không chịu giao ra đây. Vậy muốn để ta tự mình đi lấy!
Tính tình Cổ Phá U rất nóng nảy, lập tức gào thét:
- E là ngươi không đủ sức? Muốn đánh thì đánh!
Cưỡi Thứ Giáp Hải Báo đứng trên đầu ngọn sóng, tay phải giơ cao Cương Lôi Giản, kèm theo tiếng gió thổi vù vù, tựa như ném về phía Sở Vân.
Sở Vân lập tức thúc dục đạo pháp Tuyết Nha. Túy Tuyết Đao mạnh mẽ to gấp ba, thoáng chốc ầm một tiếng, chém trúng Cương Lôi Giản. Nguồn: https://truyenfull.vn
Đao Giản chạm vào nhau phát ra một đốm lửa nhỏ. Song phương đều bay ngược trở lại.
- Khí lực thật lớn!
Sở Vân thất kinh. Cổ Phá U trong trạng thái như vậy cũng có thể cùng mình không phân thắng bại. Nếu như hắn hồi phục lại, chính mình không thể chống đỡ được hắn.
- Tiểu tử, đã biết lợi hại? Mau cút đi! Lão phu không bõ giết ngươi.
Cổ Phá U hừ lạnh một tiếng, nghĩ đến Thương Lam Hải Long cấp Linh Yêu mà Thư Thiên Hào sở hữu, cũng có phần kiêng nể.
Sở Vân sao có thể bỏ qua cơ hội tốt này?
Vừa mới chỉ là thử mà thôi, lập tức thúc dục đạo pháp Tăng Quang Thiểm Thải, tăng phúc Tuyết Nha.
Túy Tuyết Đao bành trướng, đánh thẳng vào đầu Cổ Phá U!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...