Chí Tôn Vô Lại


Mọi người sửng sốt.
Thu Lộ kiếm sắc bén cơ hồ có thể nói thiên hạ vô song! Tiểu Lôi dùng hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy thân kiếm, nếu bất cẩn, chỉ với kiếm khí sắc bén sợ rằng cũng có thể cắt đứt tay hắn! Cầm lưỡi kiếm đã rất khó khăn, một khi đánh nhau, càng khó dùng khí lực, nếu cầm không ổn….
Tiểu Lôi sắc mặt như thường, nhếch miệng mỉm cười, Diệu Yên hơi chau mày, sau đó lập tức nhớ tới chuyện gì, thở phào nhẹ nhõm, không nói gì thêm. Ánh mắt Tiên Âm mang theo vài phần nghi hoặc, hành vi của Tiểu Lôi dù không theo lẽ thường, bất quá trong lòng nàng cơ hồ nhận định một đạo lý: "chỉ cần là chuyện Tiểu Lôi muốn làm, hắn nhất định có nắm chắc.
Chỉ là trong lòng bọn Tiêu Dao Tử không khỏi nghĩ Tiểu Lôi có hơi quá mức cuồng ngạo. Nói cho cùng, đối thủ không phải là hạng vô danh tiểu bối gì, mà chính là Cổ Chung hòa thượng vang danh thiên hạ.
"Đại hòa thượng, vậy là công bình chứ?" Tiểu Lôi mỉm cười.
Cổ Chung hòa thượng thở dài: "Thôi thôi, chỉ sợ người ngoài nói bần tăng chiếm tiện nghi."
Hai ngón tay Tiểu Lôi kẹp mũi kiếm trỏ chuôi kiếm vào Cổ Chung, tay khác nhẹ nhàng thủ thế, cất cao giọng nói:"Thỉnh xuất kiếm"
Nếu nói Tiểu Lôi vì sao lại làm như vậy, tự nhiên là có nguyên nhân. Kỳ thật, bất quá là hắn cố làm màu mè mà thôi! Nếu nói cho rõ một chút, thì chỉ là lừa gạt.
Phải biết rằng. Hiện tại thân thể Tiểu Lôi cường hãn đến mức nào?
Xích Châu do Kim Thiền Tử tu hành mười kiếp, cũng bị hắn đồng hóa, giúp hắn tạo thành một thân thể thiên hạ đệ nhất cường hãn bất hoại kim thân! Tiên gia pháp bảo, lợi khí, căn bản không tổn thương được một sợi tóc của hắn.
Đừng nói dùng hai ngón tay kẹp mũi kiếm, nếu để Thu Lộ kiếm cắt vào tay vài cái, vị tất đã tổn thương da thịt hắn. Nói cho rõ, Tiểu Lôi làm vậy là cố ý làm mọi người ở đây phải rúng động.
"A di đà Phật…."
Một tiếng niệm phật hiệu vang lên, thanh âm cực kỳ hùng hậu, bốn chữ từ miệng Cổ Chung hòa thượng phun ra, sau đó nặng nề nện vào lỗ tai mọi người. Đột nhiên hắn chuyển động.
Cổ Chung hòa thượng hai tay cầm kiếm hóa thành một cái bóng lao tới Tiểu Lôi, khi thân thể bay lên không trung, động tác dị thường rõ ràng. Động tác rất chậm, nhưng chỉ trong nháy mắt, một đạo kim quang đã chém xuống đầu Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi mỉm cười, chân lui sau nửa bước, giơ kiếm lên đầu.
"Đinh."
Song kiếm tương giao, cát bụi xung quanh Tiểu Lôi lập tức bốc lên mù mịt, cách cách vài tiếng, mặt đất dưới chân hắn lộ ra vài khe nứt.

Cổ Chung hòa thượng đang ở trên không nhưng đột nhiên lắc người, trong nháy mắt hóa ra mười mấy phân thân! Trong lúc nhất thời chỉ thấy bóng người ẩn hiện. Đồng thời mười mấy Cổ Chung hòa thượng vây xung quanh Tiểu Lôi, hoặc trảm hoặc phách hoặc đâm, cao thấp hai bên mười mấy góc độ đồng thời công tới Tiểu Lôi.
Tiểu Lôi cười ha ha, trong tiếng cười dài, thân thể hắn đột nhiên xoay tròn tại chỗ, lập tức thấy trên cổ hắn mọc ra hai cái đầu.
Sau đó từ trước ngực và sau lưng mọc ra bốn cánh tay! Thân thể hắn như gió lốc, kiếm quang lấp lánh, chúng nhân chỉ nghe tiếng đinh đang đinh đang. Kiếm thế công tới của Cổ Chung hòa thượng đều bị đánh bạt ra.
Tiểu Lôi vẫn cười lớn, một đạo băng lam sắc kiếm khí phóng lên cao, không để ý chung quanh có bao nhiêu phân thân của Cổ Chung hòa thượng, chỉ nhắm tới một phân thân trên đỉnh đầu.
Phân thân Cổ Chung hòa thượng trên đỉnh đầu biến sắc, tựa như diều hâu chạy trốn, hóa ra, đây mới là bản thể của Cổ Chung hòa thượng.
Nhưng Tiểu Lôi lại nhanh hơn. Một đạo băng lam kiếm khí nháy mắt công tới mi tâm Cổ Chung, hòa thượng kinh hãi giơ kiếm lên điểm ra ba đạo kiếm khí, mới miễn cưỡng hóa giải công thế của Tiểu Lôi, rồi bay ra xa xa.
Chờ khi hai người hạ xuống đất, Cổ Chung hòa thượng cảm giác mi tâm lạnh ngắt, một dòng chất lỏng chảy xuống, hắn đưa tay sờ, nguyên là máu tươi! Kiếm khí của Tiểu Lôi, rốt cuộc vẫn làm hắn bị thương.
"A di đà phật, giỏi cho kẻ ba đầu sáu tay." Cổ Chung hòa thượng thở dài, mắt chớp động kinh ngạc.
Quả nhiên là pháp thuật "ba đầu sáu tay".
Cổ Chung hòa thượng hít một hơi thật sâu, chậm rãi nhắm mắt, miệng niệm động kinh văn gì đó, chỉ thấy môi rung động liên tục, đột nhiên mở mắt, hai mắt bắn ra hai đạo kim quang.
"Khai…."
Thân thể Cổ Chung hòa thượng lay động vài cái, đột nhiên thân hình phình to! Trong nháy mắt biến thành một người khổng lồ cao năm sáu trượng.
Hắn từ cao nhìn xuống Tiểu Lôi, trường kiếm trong tay cũng trở nên to lớn, rít lên một tiếng, mang theo kình khí sắc bén chém xuống.
Tiểu Lôi cười nhẹ, không cùng hắn liều mạng, đột nhiên lắc mình, thu pháp thể ba đầu sáu tay, khôi phục bản tướng, điểm chân lui ra sau….
Ầm một tiếng nổ vang lên, cự kiếm của Cổ Chung hòa thượng chém xuống đất, tất cả mọi người đều cảm thấy dưới chân chấn động, cả "Thiên Đài" run rẩy, trên mặt đất bị Cổ Chung hòa thượng đánh ra một hố to.
Tiểu Lôi đứng xa cười nói: "Hòa thượng thủ đoạn cao cường, ngươi to lớn như vậy, ta cũng phải biến lớn mà đánh với ngươi, nhưng chỗ này quá nhỏ, hai người khổng lồ đánh nhau, có hơi khó triển khai."
Hắn cười dài, tung người bay lên lao tới Cổ Chung hòa thượng, Cổ Chung hòa thượng hét lớn, cự kiếm chém xuống, nhưng một kiếm chém vào hư không, lập tức cảm giác trên đùi đau nhức, nhưng da thịt lại không bị thương, Cổ Chung hòa thượng run lên, bức ra phật quang hộ thể, Tiểu Lôi lập tức bị chấn ra mấy bước.
Hắn cười nói: "Hòa thượng quả nhiên thủ đoạn cao cường."

Đột nhiên trên người hắn bộc phát ra băng lam kiếm khí. Không ngờ hắn lại có thể khống chế Thu Lộ kiếm. Mọi người còn chưa kịp kinh ngạc. Tiểu Lôi đã xông tới.
Lần này Cổ Chung hòa thượng đã biết khôn, lui nửa bước, nhắm Tiểu Lôi bổ xuống một kiếm…
Keng.
Chỉ nghe thấy tiếng kim loại vỡ tan, thân ảnh băng lam sắc của Tiểu Lôi lướt qua kiếm quang của Cổ Chung.
Bộp
Chuôi kiếm Thu Lộ điểm nhẹ lên phật quang hộ thể của Cổ Chung mặc dù chỉ là chuôi kiếm, nhưng băng lam kiếm khí lại là thật! Cổ Chung hòa thượng cảm giác cơ thể run lên, hộ thể phật quang mơ hồ thiếu chút không trụ được. Chân lại lui ra sau mấy bước, cúi đầu nhìn không thấy thân ảnh Tiểu Lôi đâu.
Lão cả kinh, vội vàng xoay người, thấy Tiểu Lôi đứng đối diện trên mặt đất, nhìn mình mỉm cười, lại thấy Tiểu Lôi dùng sức nhảy lên…
Cổ Chung hòa thượng kinh hãi, giơ cự kiếm lên chém. Lần này rốt cục không có chém vào hư không. Bộp một tiếng.
Trong lòng Cổ Chung hòa thượng lập tức cảm thấy có hơi không ổn! Tiểu Lôi phảng phất dùng chuôi kiếm điểm lên lưỡi kiếm của mình một chút, lại còn nương thế kiếm mà hạ xuống.
Không hay!
Cổ Chung hòa thượng còn chưa kịp kêu, đã cảm giác dưới chân vô cùng đau đớn.
Nguyên lai khi Tiểu Lôi hạ xuống dùng chuôi kiếm nện mạnh vào chân Cổ Chung hòa thượng, sau đó tung người ra xa.
Cổ Chung hòa thượng đau tới cơ hồ ứa lệ, cảm giác như xương chân bị gẫy.
Lực lượng của Tiểu Lôi là bậc nào! Hơn nữa còn lực của cự kiếm chém xuống, hợp lại một chỗ, cùng lúc nện lên chân người.
Cổ Chung hòa thượng đỏ bừng, hít một hơi thật sâu. Thân thể nhanh chóng biến nhỏ trở lại, không dám tiếp tục dùng pháp thuật biến lớn nữa.
Lão đã phát hiện, pháp thuật biến lớn dù có thể đem lực lượng đề cao rất nhiều lần, nhưng đối mặt tốc độ cực nhanh của Tiểu Lôi lại có hại.
Mạnh mẽ vận chuyển pháp lực, đau đớn nơi chân dần biến mất, Cổ Chung hòa thượng cười khổ: "Thủ đoạn của tiểu thí chủ rất cao."

Hai tay hắn đột nhiên chắp lại, quát lớn: "A di đà Phật." Chỉ thấy hắn lắc người. Đột nhiên từ phía sau người hắn bên trái lao ra một người, bên phải lại lao ra một bóng người. Cứ vậy, trong chốc lát, Cổ Chung hòa thượng hóa ra mười bốn phân thân.
Nhất thời, chỉ thấy mười bốn Cổ Chung hòa thượng đứng trước mặt mọi người.
Chiêu thức này, khiến mọi người đang quan chiến thậm chí cả các tuyệt đỉnh cao thủ như Diệu Yên phải cũng kinh ngạc.
Phải biết rằng, dù mọi người đều biết phân thân thuật, nhưng có thể biến ra bao nhiêu phân thân, đó là phải xem lại. Bình thường mà nói, tu vi càng cao, có thể biến ra càng nhiều phân thân.
Có thể một hơi biến ra tám chín phân thân, đã là tu vi đứng đầu đương thời, một hơi biến mười bốn phân thân… tu vi này, ngay Diệu Yên cũng phải kinh hãi.
Hòa thượng này, thật có chút thâm tàng bất lộ.
Chỉ là Tiểu Lôi, càng cười khoái trá….
Trong mắt hắn hiện lên vẻ giảo hoạt, đột nhiên cười to: "Thôi thôi, nếu vậy ta cũng không thèm giấu nữa."
Mẹ, dám thi biến hóa với ta sao? Chẳng lẽ không biết ta là đệ tử đích thực của giáo sư Bồ Đề Tổ Sư tại đại học Tà Nguyệt Tam Tinh Động sao?
Mẹ, chuyên ngành của lão tử là bảy mươi hai phép biến hóa.
Tiểu Lôi đột nhiên trở tay cắt lấy một nắm tóc, nắm trong tay, sau đó hé miệng, thổi ra một hơi tiên khí màu vàng, tiện tay giơ lên, quát: "Biến!"
Trong nháy mắt, kim quang đại thịnh.
Trong kim quang tỏa ra trên tay Tiểu Lôi, các sợi tóc đột nhiên chớp động, lập tức biến thành hơn mười tên Tiểu Lôi trước sự kinh hãi của mọi người,.
Chỉ thấy mỗi tên Tiểu Lôi đều tươi cười, tay cầm Thu Lộ kiếm.
Chuyện này… ngay cả hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện khiến kẻ khác rung động, nhưng thấy cảnh này, mọi người ở đây cơ hồ toàn bộ giật nảy người!....
Chuyện này… không phải là phân thân thuật bình thường.
Trong lúc nhất thời, cơ hồ mọi người đều kinh hãi, hơn nữa trong mắt mỗi người, ngoại trừ kinh ngạc, còn có vài phần phức tạp… ánh mắt bọn họ dù nhìn Tiểu Lôi, nhưng mơ hồ trong lòng vô cùng rung động nhớ tới một người…..
Một nắm lông, sau đó thổi một hơi, biến thành rất nhiều phân thân…
Chuyện này….
Rõ ràng là chiêu bài của Tề Thiên Đại Thánh Tôn Hầu Tử.

Lúc này mọi người lại nhìn Tiểu Lôi, ánh mắt ngoại trừ kinh ngạc, lại có thêm vài phần kính sợ.
Chỉ thấy mười Tiểu Lôi đồng thời cười nói: "Đại hòa thượng, ngươi còn có thể biến bao nhiêu thì biến ra đi."
Tiểu Lôi cười ha ha, lại trở tay cắt một nắm tóc, thổi một hơi tiên khí ….
"Biến! Biến! Biến biến biến biến….."
Chỉ thấy Tiểu Lôi không ngừng cười lớn, còn mọi người trợn tròn mắt…..
Giữa sân đã có không biết bao nhiêu "Tiểu Lôi"
Sắc mặt Tiêu Dao Tử tái nhợt, miệng lẩm bẩm: "Một trăm… một trăm linh tám.. Tiểu tử này, có thể biến ra một trăm linh tám phân thân…."
Bách!
Một trăm linh tám thanh Thu Lộ kiếm đồng thời chỉ Cổ Chung hòa thượng, sau đó một trăm linh tám Tiểu Lôi đồng thời bay tới đánh Cổ Chung hòa thượng.
Cổ Chung hòa thượng cũng khiếp sợ, kiếm trong tay quét ngang, mang theo một luồng cuồng phong.
Trong băng lam kiếm khí dày đặc, mười bốn Cổ Chung hòa thượng thật sự quá mức "nhỏ bé".
Lại thấy hơn trăm Tiểu Lôi trong nháy mắt mãnh liệt đánh vào mười bốn Cổ Chung hòa thượng, nhất thời, mười Tiểu Lôi đánh một hòa thượng, giữa sân lập tức trở nên ồn ào nhốn nháo.
Lúc đầu, Cổ Chung hòa thượng còn miễn cưỡng chống cự một chút, mười mấy hòa thượng đồng thời xuất kiếm, bảo tướng trang nghiêm, có Kim Kê Độc Lập, có Bạch Hạc Lưỡng Sí…..
Nhưng dù sao cũng không có nhiều phân thân như Tiểu Lôi.
Dù chống đỡ nghiêm mật… người ta chém đồng thời ba mươi mấy kiếm, mấy mươi đạo băng lam kiếm khí đồng thời chém tới, nhất thời khiến mười bốn hòa thượng ngã trái ngã phải.
Chỉ một lúc như vậy, cơ hồ mười bốn hòa thượng bị đánh ngã toàn bộ.
Một trăm linh tám Tiểu Lôi thi triển các chiêu thần kỳ, nhất thời ở giữa sân, có thể thấy "Phá Sơn Không" "Bách Trảm Quy Nhất", "Phong Tự Tam Thập Lục Trảm", "Lôi Tự Nhất Bách Linh Bát Trảm"……..
Nếu một Tiểu Lôi thi triển tuyệt chiêu, Cổ Chung hòa thượng tự nhiên không sợ, nhưng một trăm linh tám Tiểu Lôi đồng thời đánh tới…
Mọi người cơ hồ đều muốn chết ngất, trợn mắt nhìn mười bốn hòa thượng bị đánh té nhào trên đất, mỗi hòa thượng bị mười mấy Tiểu Lôi vây lấy…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui