Chí Tôn Vô Lại


Ở trên đảo vô sự nhàm chán, Tiểu Lôi liền luyện khí theo "Viên Chân Diệu Quyết" của Khinh Linh Tử lưu lại.
Viên Chân Diệu Quyết này thanh danh không nổi bật, nhưng thật sự là thiên thượng địa hạ nhất đẳng tu hành công pháp, uy lực cường đại bá đạo, cùng với các phương pháp tu tiên bình thường khác có nhiều chỗ khác biệt.
Chiếu theo công pháp loại này, đó là cường hành hấp thu lấy thiên thể linh khí cho bản thân sử dụng, xây dựng nền tảng căn cơ cho thân thể, tu luyện thành kim thân bất hoại, bất tử, bất diệt.
Viên Chân Diệu Quyết mà Tiểu Lôi học trước kia khi Tiểu Lôi, chính là phỏng theo đệ nhất tầng tâm pháp của bộ công pháp này, chú trọng đến xây dựng nền tảng, bồi đắp căn cơ. Hắn thoát thai hoán cốt, bán tiên chi thể, nói về căn cơ thì so với bất cứ ai đều vững chắc hơn nhiều. Bắt đầu tu luyện cũng là một công hai việc. Viên Chân Diệu Quyết này uy lực cực lớn, tiến triển nhanh chóng kỳ lạ, chính là có chút phạm phải sự hòa thuận trong trời đất, có thừa một chút bá đạo.
Kể ra, giai đoạn mà tu hành giả trong thiên hạ luyện tới, chỉ chia ra làm hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất, đó là "Luyện Khí" tầm thường.
Hai chữ "Luyện Khí" này trông đơn giản, kỳ thật đến chín mươi chín phần trăm người tu luyện, cả đời sợ rằng đều không qua được cánh cửa này, ý nghĩa giống như tên gọi, tự nhiên nói cách khác là sự tu luyện tiên thiên chi khí của thể nội.
Chỉ có đem tiên thiên chi khí trong thể nội luyện thật giỏi, rồi mới có thể tiến vào giai đoạn "Tu Pháp" kế tiếp.
Đạt được "Tu Pháp Kỳ", mới có thể luyện ra tiên thiên chi khí hóa thành pháp lực của bản thân, một khi ngộ đạo thông huyền, mới có thể chân chính thi triển pháp thuật.
Viên Chân Diệu Quyết, bá đạo ở chỗ, người tu tiên bình thường, đó là chiếu theo quy ước thông thường. Tuần tự mà tiến tới, mượn thiên địa linh khí cho bản thân sử dụng, tu luyện thể nội tiên thiên chi khí, từ từ mà tạo căn cơ. Nhưng Viên Chân Diệu Quyết này, lại cường hành hấp thu thiên địa linh khí, đoạt huyền cơ nhật nguyệt. Cách làm như vậy, tự nhiên là không theo thiên đạo, cho nên, người bình thường tu luyện không có thiên kiếp. Nhưng tu hành Viên Chân Diệu Quyết này, sẽ phải trải qua ba lần thiên kiếp.

Tu luyện Viên Chân Diệu Quyết này, cố nhiên là có nhiều ưu điểm, nhưng ưu điểm trọng yếu nhất chính là một chữ: nhanh!
Người bình thường tu luyện các công pháp tông môn khác, sợ rằng cả đờì đều khó có thể vượt qua giai đoạn "Luyện Khí", nhưng Viên Chân Diệu Quyết này lại không theo quy tắc như vậy. Chiếu theo lý thuyết thông thường, nếu có biện pháp tốc hành như vậy, tất nhiên người người đều đổ xô mà luyện. Tu luyện qua Viên Chân Diệu Quyết rất nhanh, chỉ là tu luyện thật nhanh, thiên kiếp tối hậu lại đến càng nhanh! Giả như không cách nào độ qua thiên kiếp, không phải là biến thành tu luyện càng nhanh, cũng chết càng nhanh hay sao?
Đừng thấy Tiểu Lôi hiện tại buồn bực, gặp phải cường địch đều không phải là đối thủ, kỳ thật tiến triển của hắn đã nhanh đến mức cực kỳ khủng bố rồi!
Thử nghĩ, người khác tu luyện cả đời, sợ rằng cũng cũng chỉ vừa mới đạt đến mức của hắn mà thôi. Còn Tiểu Lôi thì sao? Hắn tuy đi theo Ngô Đạo Tử thúc thúc nhiều năm, nhưng tu luyện chân chính, cũng bất quá chỉ là khi lên Nga Mi sơn lúc mười tám tuổi, tại Tiêu Dao phái tu luyện một năm mà thôi!
Tu luyện một năm, có thể đạt đước tới bước này, nếu là nói ra ngoài, sợ rằng người tu hành trong thiên hạ đều muốn xấu hổ đến tự sát được.
Khinh Linh Tử lưu lại Ngọc Điệp kia, chính là nửa phần sau của Viên Chân Diệu Quyết.
Tiểu Lôi vốn tu hành khẩu quyết của tầng thứ nhất. Trong thời gian một năm tại Tiêu Dao phái, hơn nữa kỳ ngộ của hắn, là nền tảng để thoát thai hoán cốt. Đem căn cơ luyện vô cùng vững chắc. Nói thật buồn cười, Tiểu Lôi luôn nghĩ rằng hắn sau khi học xong tầng thứ nhất của Viên Chân Diệu Quyết, tất nhiên sẽ học tiếp tầng thứ hai, tầng thứ ba…
Nhưng sao? Trong tiểu thuyết võ hiệp tu tiên, thứ siêu cấp cường hãn thần công pháp môn này, quá nửa đều thích đạt đến tầng chín. Cửu Dương Thần Công tu luyện đến tầng thứ chín, cửu cửu quy nhất tính là đại thành. Như Lai Thần Chưởng tu luyện một chiêu Vạn Phật Triều Tông tối hậu mới có thể thiên hạ vô địch…
Chỉ là Viên Chân Diệu Quyết này với mọi thứ khác bất đồng! Viên Chân Diệu Quyết này, tổng cộng chỉ có hai tầng! Chia ra thượng hạ hai phần. Cái mà Khinh Linh Tử lưu lại trước khi bỏ đi, chính là phần hạ đây.

Phần thượng, đã giúp Tiểu Lôi đi qua giai đoạn "luyện khí", chiếu theo suy đoán trước đó của Khinh Linh Tử, Tiểu Lôi còn cần ít nhất mười năm, mới có thể đột phá được "Tu Pháp Kỳ", mới có thể tu luyện Viên Chân Diệu Quyết phần hạ.
Phần hạ của Viên Chân Diệu Quyết, ghi lại nhiều pháp môn pháp thuật, còn có công pháp chuyên môn dùng để đem linh khí hóa thành pháp lực.
Tiểu Lôi nhịn không được liền đem phần hạ của Viên Chân Diệu Quyết ra so sánh một chút với pháp môn Ngũ Hành Tông kia.
Pháp môn Ngũ Hành Tông kia bất quá là chặt gốc để lớn, làm hỏng căn cơ mà thôi, người tu hành bình thường, từ mầm cây nhỏ từ từ phát triển cao lên là tốt rồi, pháp môn Ngũ Hành Tông kia không đợi mầm cây cao lớn đã cường hành chặt xuống sử dụng, tuy vậy cũng có thể coi là "gỗ"
Nhưng gỗ của một mầm cây nhỏ kia dù sao cũng có hạn, cũng khiến cho tu luyện công pháp trấn môn kia của Ngũ Hành Tông, vĩnh viễn không trở thành cao thủ chân chính gì, vĩnh viễn không cách nào tu đạo thành chánh quả.
Nhưng Viên Chân Diệu Quyết này lại bất đồng. Tiểu Lôi vội vã giở sang trang, lập tức liền cảm thấy được sự bác đại tinh thâm trong đó, tuyệt đối không thể đem so với pho công pháp trấn môn của Ngũ Hành Tông. Hắn vừa đưa mắt nhìn xuống, không khỏi chấn động trong tâm. Tuy không có thật sự tu luyện, nhưng trong đầu cũng có ngẫm nghĩ một chút, nếu có thể luyện thành nhiều thứ công pháp trên đó, uy lực thật sự là kinh người!
Công pháp trấn môn của Ngũ Hành Tông, sau khi luyện thành, cũng có thể đem tiên thiên chi khí hóa thành pháp lực để sử dụng, nhưng nếu đem so ra, bất quá là đem con người biến thành một bình ắc quy, mặc dù có khả năng phóng điện, nhưng năng lượng yếu ớt đến tội nghiệp. Nhưng khi luyện thành Viên Chân Diệu Quyết này… Tiểu Lôi nhịn không được hít một hơi thật dài: "Á! Bình ắc quy này thật có thể so sánh với trạm điện nguyên tử a!"
Chiếu theo những điều nói trong Viên Chân Diệu Quyết, nếu có thể đem phần hạ luyện đến cực độ, vậy là có thể lấy nhục thân tu luyện thành linh thể! Châu thân huyết nhục toàn bộ đều biến thành linh khí, đến lúc đó thiên biến vạn hóa, mặc sức theo tâm ý! Đấy chính là tấm thân bất tử bất diệt, cùng thiên địa đồng thọ!
Pho công pháp này của Khinh Linh Tử quả thật là lợi hại…" Diệu Yên thở dài, cau mày nói: "Cho tới giờ ta vẫn chưa nghĩ qua có thứ pháp môn nào bá đạo lợi hại như vậy. Cho dù là yêu tinh chúng ta tu luyện, cũng nghiên cứu thiên địa hợp nhất, thuận thiên mà làm. Nhưng ta nhìn thấy pho công pháp này, không hiểu thế nào hình như có thể lấy thiên địa tạo hóa cho bản thân sử dụng, ngược lại có điểm giống hành vi cường đạo …
Diệu Yên lại suy nghĩ thêm một chút, đột nhiên cười nói: "Điểm tốt của công pháp này thật quá rõ ràng. Nếu chiếu theo những điều trong công pháp, sau khi luyện tới tối cực. Vậy đã có thể đem thân thể hóa thành linh khí, hoàn toàn cùng thiên địa dung hợp vào một chỗ, bất tử bất diệt! Các phàm nhân khác tu luyện, chú trọng tới bồi đắp kim thân. Nhưng dù sao kim thân cũng là hữu hình. Nếu như quả thật có thể đem huyết nhục thân thể tu luyện thành linh vật. Vậy chẳng phải là cùng thiên địa linh khí hòa vào làm một sao, thiết tưởng, nếu gặp phải cường địch, châu thân linh khí vĩnh viễn chảy cuồn cuộn không dứt, có thiếu một chút, liền lập tức từ trong thiên địa hóa thêm ra, đây đã là bản sự thông thần. Thế gian vạn vật linh khí đều có thể đem ra cho bản thân sử dụng… Phóng mắt ra nhìn thiên hạ, sao lại còn có đối thủ chứ?"

Tiểu Lôi nhíu mày: "Nàng nói thứ này lợi hại vậy sao? Chuyện luyện thành linh thể, thật sự là lợi hại vậy? Nàng cũng là liên hoa hóa thành người, cũng là thiên địa linh khí dưỡng dục. Chẳng lẽ so với cái này còn kém hơn sao?
Nhưng vẻ mặt của Diệu Yên trở nên nghiêm túc, lắc đầu nói: "Khác biệt chứ! Chuyện này hoàn toàn khác biệt. Nói tới việc này, ta đã là hoa yêu, thân thể này của ta là do liên hoa hóa thành. Đặt giả thuyết, nếu ta cùng người ta tranh đấu, bị người ta chém đứt một cánh tay của ta, nếu ta muốn phục hồi như cũ, liền phải đi tìm thiên địa linh khí đồng dạng do liên hoa sinh ra. Tiếp thu vào trên người của ta, mới có thể lại hóa thành thân thể một lần nữa. Ta như vậy, chỉ có thể tính là bán tiên chi thể thôi, mặc dù cũng là do linh khí tạo thành, nhưng cùng với linh thể chân chánh hoàn toàn khác biệt, nói khác đi, cũng chỉ có bốn chữ này… khác biệt quá nhiều!"
Trầm ngâm một hồi, Diệu Yên tiếp tục nói: "Chỉ là quy tắc của pho Viên Chân Diệu Quyết khác biệt, người tu luyện đến tột đỉnh. Có thể đem cơ thể bản thân biến thành linh khí, thiên biến vạn hóa… Cho dù chàng có đem thân thể hắn đốt thành tro bụi, hắn vẫn bất tử bất diệt! Chỉ cần tùy ý chuyển động tâm niệm, liền tự động có thể phục hồi như cũ!"
"Tại sao như vậy?" Tiểu Lôi ngạc nhiên hỏi.
"Chàng thử nghĩ xem, sau khi tu luyện đến cùng cực, thân thể đều là linh khí, đã cùng thiên địa vạn vật linh khí quyện vào thành một thể! Ngay cả chàng có thể mang thân thể hắn tiêu diệt, chỉ nhưng mà không cách nào đem tất cả thiên địa linh khí cùng tiêu diệt phải không? Hoặc là chàng xem như cá trong nước biển này… chàng, ta, còn có tu hành giả của cả thiên hạ, toàn bộ đều là cá trong biển này. Trong thế giới của chúng ta hoặc có tranh đấu, có tỉ thí, có sanh, có diệt. Chỉ là Khinh Linh Tử lại khác biệt… Ông ta đã biến thành nước biển! Thử nghĩ, cho dù có cá lớn, lại có khả năng đánh thắng nước biển sao? Đạt đến cảnh giới tối cao của Viên Chân Diệu Quyết, căn bản là có thể đem hữu hình hóa thành vô hình!" Diệu Yên đột nhiên cười nói: "Như vậy cũng là một việc tốt, chúng ta cũng không cần phải vì Khinh Linh Tử mà lo lắng. Theo những điều trong sách nói, nếu như Khinh Linh Tử đã tu luyện được đến cực độ, vậy ít nhất là trên thế giới này bất luận kẻ nào, vật nào cũng không có thể làm thương tổn ông ta được. Thiên kiếp lần thứ ba này, đối với ông ta mà nói không có gì nguy hiểm cả!"
Tiểu Lôi nghe đến đờ người ra, nhịn không được thở dài liên tục, nhìn Ngọc Điệp trong tay, trong lòng không kềm được những ham muốn ngu ngốc: "Giống như nàng vừa nói, tu luyện đến tối hậu, chẳng phải là so với thần tiên còn lợi hại hơn? Thần tiên đúng là vẫn còn hữu hình. Cho dù là Đại La Kim Tiên, cũng còn sự tồn tại của kim thân, kim thân này lại chính là hữu hình, chỉ cần kim thân bị hủy, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng chết. Nhưng khi tu luyện Viên Chân Diệu Quyết đến cực độ, thiên địa thế gian đều không có biện pháp nào để sát tử hắn sao? Cho dù là lão thiên gia muốn giết hắn, cũng phải toàn lực rút hết thiên địa linh khí đi phải không?"
Diệu Yên nghiêm mặt nói: "Công pháp này lợi hại thì lợi hại, nhưng chàng bây giờ lại không thể tu luyện. Thời kỳ luyện khí của chàng chưa xong, ta cùng với Khinh Linh Tử đạo huynh đều nghĩ vậy. Mặc dù chàng lúc này tiến triển đã là cực kỳ nhanh chóng, chỉ ngắn ngủi tu hành chưa tới hai năm, đã từng bước đạt tới đỉnh điểm của Luyện Khí Kỳ mà các tu hành giả tầm thường cả đời cũng không vượt qua được, xem như là một tay đã đụng tới cửa sổ của Tu Pháp Kỳ, chỉ nhưng mà chàng muốn chân chính phá vỡ tầng cửa sổ kia, sợ rằng còn cần mười năm thời gian! Tiên thiên chi khí trong người chàng quá dư! Nhưng đạo tâm của chàng lại quá nông cạn, cho dù có cho chàng đem tiên thiên chi khí hóa thành pháp lực, khi chàng sử dụng, lúc bất cẩn, sợ rằng bị tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết. Nói tới việc khác, nếu như sơ ý, linh khí phát tiết ra ngoài quá nhiều, dẫn đến thiên kiếp giáng xuống, về một chút đạo tâm trước mắt của chàng, căn bản không có cách nào khống chế được linh khí trong cơ thể, đụng phải thiên lôi thiên kiếp thứ nhất, chàng có ráng sức cũng qua không nổi."
Tiểu Lôi chỉ cười khổ, nhịn không được nói: "Vậy ta phải làm sao đây? Phải cầm tuyệt thế thần công, ngồi chờ hết mười năm à? Lại không thể đánh với người khác, chỉ kêu lão bà xuất trận thôi sao?"
Diệu Yên hé miệng cười, đảo mắt, cười nói: "Cũng không đến nỗi tệ như vậy. Tu vi của chàng hiện tại đã coi như không tệ rồi, chỉ là vận khí cá nhân của chàng không được tốt lắm, luôn gặp phải địch thủ mạnh hơn so với mình. Tiểu Lôi, chàng phải nghe ta một câu, hiện tại chàng không ngại thì trước tiên hãy luyện công pháp của Phong môn Ngũ Hành Tông, công pháp đó mặc dù có chút gọi là chặt mầm để lớn, nhưng chàng bây giờ đã không phải là "mầm" nữa, đã là một cây đại thụ che trời. Pho công pháp của Ngũ Hành Tông tuy có hơi yếu một chút, nhưng cũng có chỗ độc đáo của nó, có chút đường lối riêng, chàng tu luyện cho thật giỏi, cũng có thể gia tăng pháp lực. Mặc dù uy lực kém xa so với Viên Chân Diệu Quyết, bất quá chàng tiềm tâm tu luyện mười năm, chờ đạo tâm của chàng ngày càng ổn định, tự nhiên là có thể bắt đầu tu luyện pho Viên Chân Diệu Quyết này. Điều kiện của chàng so với những người bên cạnh vốn khá hơn, đã có được một bán tiên chi thể, mặc dù tương lai phải chờ trên mười năm, nhưng sau này một khi dung hòa quán thông, tiến triển sẽ thật là nhanh chóng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ta xem chàng trong vòng ba trăm năm mươi năm, có thể đạt đến cấp bậc thiên hạ ngũ phương cao nhân. Dường như tạo hóa của chàng, tự cổ chí kim, sợ rằng ít có được."
Tiểu Lôi liên tục lắc đầu, nhịn không được thở dài.

Trong lòng không nhịn được bao suy nghĩ, Châu Tinh Trì nói đúng lắm, tuyệt thế võ công nếu tu luyện hơn mười năm, đến lúc đó tiểu gia ta râu mép đã dài, tóc cũng đã bạc, còn nghị lực đâu mà luyện.
"Chẳng lẽ không có biện pháp nào khác sao?"
Diệu Yên nghe vậy, liền cúi đầu suy nghĩ một hồi, khi nàng nhìn lên, Tiểu Lôi nhìn thấy sắc mặt của nàng có chút khác thường, ánh mắt tựa hồ có chút cổ quái.
"Biện pháp khác, cũng không phải không có…." Diệu Yên thở dài, thanh âm nhè nhẹ, như có mang theo chút cảm khái: "Chàng… còn huyết ngọc thạch chung nhũ trên đảo Huyền Không… nếu như có thể luyện chế ra một viên Hóa Vũ Đan cho chàng… cũng có thể một công đôi việc, cho dù không đạt tới cảnh giới của Khinh Linh Tử, cũng có thể lập tức đưa chàng bước qua được trình độ của Thiên Hạ Ngũ Phương Cao Nhân."
Hóa Vũ Đan?
Trong lòng Tiểu Lôi chấn động, nhưng thấy vẻ mặt khác thường của Diệu Yên, lập tức nhớ tới thân thế của Diệu Yên, Hóa Vũ Đan này đối với nàng mà nói, có thể nói là "ấn tượng thâm sâu", nàng bị Tiên Âm hãm hại, quá nửa là bởi vì Tiên Âm lường gạt nàng luyện chế Hóa Vũ Đan, lúc đó mới trúng độc thủ của Tiên Âm, suýt nữa hồn phi phách tán vạn kiếp bất phục.
Tiểu Lôi nắm lấy tay Diệu Yên ôn tồn nói: "Được rồi, ta cũng chỉ là tùy tiện nói mà thôi. Nàng cũng biết, đường lối tu luyện này, vốn không có đường tắt để mà đi. Mỗi người đều có tạo hóa riêng. Tiên Âm kia trước sau nuốt lấy vài viên Hóa Vũ Đan đúng không, cuối cũng vẫn không phải là địch thủ của nàng. Cho nên nói, đường lối tu luyện, vẫn còn phải coi căn cơ của mỗi người."
Diệu Yên lại thở dài u ám: "Đáng tiếc chàng vốn còn có một trái bàn đào, trái bàn đào đó cũng là thánh phẩm tiên giới, nếu nói có được một trái, cũng có thể giúp chàng ổn định căn cơ. Chỉ tiếc ngày đó vì cứu ta, bị ta ăn mất."
Tiểu Lôi cười ha hả, vội vàng nói: "Đáng giá! Đáng giá! Một trái đào đổi lấy một lão bà, thiên hạ cũng không có mua bán nào khá hơn."
Diệu Yên mỉm cười, không nói gì, mục quang trong mắt lóe lên một tia khác thường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui