Hắn xốc Nguyệt Hoa lên lưng, đánh giá sức nặng, tiếp theo thu lại thái đao và phi kiếm, lại nhảy xuống khe nứt, tiếp tục dùng thái đao và phi kiếm cắm trên vách băng, liên tục nhảy, rồi an toàn hạ xuống mặt phẳng rộng một tấc vuông, nằm bên cạnh cửa vào huyệt động cất chứa bảo tàng thần kỳ ……
"Quả nhiên, là một gã khổng lồ!"
Tiểu Lôi nhìn con rồng bị đông cứng sau lớp băng!
Tạo hình của con rồng này hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn trong thần thoại phương Tây. Hai cánh dài, thân hình cao lớn, cứ …… dùng tiêu chuẩn của người Đông phương mà nói, hình dạng của nó tựa như một con thằn lằn biết bay.
Bất quá Tiểu Lôi lại có chút hứng thú đối với bộ khải giáp và chiếc xích sắt trên người nó. Rất rõ ràng, con rồng này đã được "Thuần hóa" , nhưng, ít nhất theo Tiểu Lôi biết chưa có ai trong lịch sử nhân loại cho đến bây giờ đã thuần hóa được loại sinh vật "rồng" này.
Cho tới bây giờ vẫn chưa có.
Thậm chí, loại sinh vật này vô luận tại Đông phương hay Tây phương, chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.
Giống như Nguyệt Hoa đã miêu tả, đi vào động khẩu này, tới một không gian tựa như cái bát úp, lớp băng chung quanh đều là các sinh vật bị đông cứng, hình dáng của đám sinh vật này …… có thể nói là hiện tại nhân loại cho tới bây giờ chưa hề gặp qua !
"Nếu …… nếu nơi này phát hiện bị công bố ra ngoài …… toàn thế giới sinh vật học gia sợ rằng sẽ có một nửa đều nổi điên." Tiểu Lôi thở dài sườn sượt.
Nguyệt Hoa khẩn trương đứng cạnh Tiểu Lôi, từ khi đi vào, ánh mắt nàng lộ vẻ làm cho người ta cảm thấy thương xót, không dám ly khai Tiểu Lôi nửa bước dù chỉ một khắc.
Tiểu Lôi cười cười, nhẹ nhàng giữ chặt tay Nguyệt Hoa.
Bất giác, hai người tựa hồ đều cảm thấy cử động như vậy là rất bình thường.
"bậc thang phía dưới là lối đi thông đến thần điện phải không ……" Tiểu Lôi nhìn cái lỗ to trên mặt đất, bên dưới là một cầu thang ngay ngắn.
Tay Nguyệt Hoa hơi run run, Tiểu Lôi nắm chặt, cười nói: "Đừng sợ."
Nguyệt Hoa cười ôn nhu: "Ta không sợ, chỉ hơi lạnh."
Bậc thang kề sát vách băng của băng hà, một bên là vách băng lạnh toát, một bên là …… vực sâu không thấy đáy!
Nơi này mặc dù là phía dưới băng hà, nhưng Tiểu Lôi vẫn có thể cảm giác được bên dưới vực vẫn có luồng gió thổi. Sắc mặt Nguyệt Hoa không khỏi trở nên trắng bệch. Tiểu Lôi nhíu mày, dứt khoát lại, một tay ôm lấy nàng, chậm rãi đi về phía trước.
Chuyển qua khúc cong, Tiểu Lôi rốt cuộc thấy được thần điện của thần Zeus trong truyền thuyết!
thần điện của Zeus hoàn toàn giống như lời kể của Nguyệt Hoa, nguy nga, tráng lệ, những cây trụ đá trắng khổng lồ chống đỡ cả tòa thần điện, thần tượng Zeus ánh vàng ngồi bên trong, vô luận từ góc độ nào nhìn qua, toàn bộ bức tượng đều lấp lánh kim quang.
Bất quá Tiểu Lôi lại không lưu ý điểm này.
Hắn đột nhiên hoan hô một tiếng, kéo Nguyệt Hoa chạy tới rất nhanh.
"Ha ha……" Tiểu Lôi cười rất vui vẻ, hắn cúi người xuống cầm lấy một thứ gì đó đưa cho Nguyệt Hoa, đó là một bao thịt bò sấy!
Trên mặt đất còn vương vãi không ít thức ăn. Có lẻ là những thứ do đội leo núi lần đầu đến đây đã lưu lại.
Đám gia hỏa tham lam vì muốn làm trống ba lô để mang theo vàng và kim cương, đã quăng không ít thức ăn và trang bị ở chỗ này.
Tiểu Lôi thậm chí còn tìm được một cái túi ngủ!
Thu thập toàn bộ thức ăn rơi vãi trên mặt đất, Tiểu Lôi cười nói: "Xem ra chúng ta hiện tại không cần lo thiếu lương thực. Những thứ này cũng đủ cho cô ăn đủ một tuần."
Nguyệt Hoa chỉ mỉm cười, nàng đã tìm được một cái bếp, nhẹ nhàng lắc lắc, bên trong vẫn còn một chút nhiên liệu, nàng bật bếp. Hai người rốt cuộc cảm nhận được sự ấm áp của ngọn lửa.
Ăn một chút thịt bò và sô - cô - la, những thức ăn giàu calo này vừa xuống bụng, sắc mặt Nguyệt Hoa đã khá hơn nhiều. Tiểu Lôi thở dài, lúc này mới cẩn thận nhìn các pho tượng xung quanh.
"Cô xem, nơi này tổng cộng có mười hai thần tượng, trừ thần tượng Zeus, có mười một pho tượng khác, thêm Zeus nửa là mười hai chủ thần trong thần thoại Hy Lạp. Mặc dù trong thần thoại Hy Lạp, các thần lớn nhỏ rất nhiều, nhưng chỉ có mười hai vị này mới là địa vị cao nhất, pháp lực mạnh nhất." Tiểu Lôi mỉm cười.
Nguyệt Hoa hạ giọng nói: "Anh …… anh không lo lắng sao?"
"Lo lắng cái gì ?"
Nguyệt Hoa sắc mặt có vài phần bất an: "Cái hộp đó …… cái hộp Pandora ……"
"Xì." Tiểu Lôi bỉu môi: "Trong hộp đó bất quá chỉ là một cái gương mà thôi. Bất luận kẻ soi vào gương, đều thấy mặt của mình. Chuyện này chỉ có điều là cô đã ở vào một thời gian và địa điểm đặc thù mở cái hộp mà thôi. Không có gì sai cả."
"Nhưng cái hộp đó …… nó lại đột nhiên biến mất." Nguyệt Hoa nhìn chung quanh khi nói những câu này, dường như sợ các pho tượng thần linh trong thần thoại Hy Lạp sẽ đột nhiên sống dậy.
Tiểu Lôi cười, nói: "Đừng lo lắng, chuyện này cũng không có có cái gì kỳ quái."
Tiểu Lôi cũng là người tu hành.
Nói trắng ra, hắn đối với các giải thích trong thần thoại khác hẳn người thường. Trong mắt người thường, thần thoại là những chuyện tầm phào, là những câu chuyện vu vơ, hoặc là những chuyện có thật được cho là thần bí.
Nhưng đối với Tiểu Lôi mà nói, một mặt, hắn là người tu hành, hắn tin tưởng rằng thế giới thần thoại tồn tại, mặt khác, bởi vì hắn tu hành, cho nên hắn đối với các chuyện thần bí càng hiểu rõ…… cho nên, cũng không có có cái gì thần bí cả.
Hắn kéo Nguyệt Hoa chậm rãi ngồi xuống, hạ giọng nói: "Được rồi, hiện tại chúng ta thử phân tích chuyện nơi này một chút, xem rốt cuộc là như thế nào."
"Đầu tiên, Nguyệt Hoa, cô tin tưởng rằng thần linh tồn tại không …… hoặc là, cô tin tưởng rằng các thần linh trong thần thoại Hy Lạp là từng tồn tại không ?"
Nguyệt Hoa ngỡ ngàng ……
Tiểu Lôi cười, nói: "Ta không phải là người theo thuyết vô thần, nói vậy cô cũng biết, ta có một chút …… à, có thể nói là một chút pháp thuật, các năng lực này là của đạo gia, cũng là tiên pháp trong truyền thuyết Đông phương, cái gọi là Ngự Phong Phi Hành, ngự kiếm ngàn dặm, các thần tiên bản sự, kỳ thật ta đều có một chút.
Nói đơn giản một chút, ta không phải người thường, ta là là người tu hành, là môn nhân của một môn phái rất cổ xưa của trung quốc. Chúng ta tin tưởng rằng có thần tiên tồn tại, tin tưởng rằng có cái gọi là đám thần tiên, bồ tát các loại trong truyền thuyết. Bất quá …… ta nói một câu theo quan điểm của ta…… nếu nói bọn họ là thần tiên, không bằng nói bọn họ cũng chỉ là nhân loại …… chỉ có điều bọn họ có một ít bản lĩnh mà người thường không có mà thôi …… làm một phép sánh, giống như ta vậy, là phổ thông nhân loại, nhưng chúng ta có pháp môn tu hành, chỉ cần dựa theo pháp môn tu luyện, tương lai sẽ có cơ hội trở thành 'Thần Tiên'. Do đó có thể nói, trên thế giới không có thần tiên, bởi vì mỗi người đều có thể trở thành thần tiên."
Tiểu Lôi đột nhiên cười, hắn đột nhiên nhớ tới một câu nói trong phim Thực Thần: thế gian không có Thực Thần, bởi vì mỗi người đều là Thực Thần.
Tiểu Lôi hiểu ý tứ của câu này là, cái gọi là thần tiên cũng chỉ là nhân loại, chỉ có điều là đem các pháp môn tu luyện tới cực hạn, có pháp lực vô thượng, do đó thành thần tiên.
Nói rõ một chút, cái gọi là thần tiên, cũng là nhân loại, chỉ có điều là nhân loại thăng cấp gia cường mà thôi.
Nói đến đây, Tiểu Lôi dừng một chút, mới tiếp tục nói: "Đông phương có người tu luyện thành thần tiên, có các pháp môn tu luyện …… vậy Tây phương cũng nhất định có, cho nên …… ta cho rằng, cái gọi là chúng thần trong thần thoại Hy Lạp, có lẽ thật sự tồn tại …… chỉ có điều, bọn họ cũng là nhân loại, chỉ là có một ít bản lĩnh hơn nhân loại mà thôi."
Nguyệt Hoa thè lưỡi, nhịn không được chỉ vào đám thần tượng chung quanh, chỉ vào các nữ thần trí tuệ Athenna, hải vương Poseidon …… hay Zeus, cười gượng: "Anh nói, bọn họ cũng là nhân loại ?"
"Vì sao không?" Tiểu Lôi cười: "Ta xem qua rất nhiều thần thoại truyền thuyết, đối với thần thoại Hy Lạp cũng hiểu một ít …… nói thật nha, ta trái lại cảm thấy đám thần linh trong thần thoại Hy Lạp, so với thần thoại của các tôn giáo khác, đám thần Hy Lạp này lại rất giống người, hành vi tập quán của bọn họ, một chút đều không có vẻ uy nghiêm cao thượng của thần linh, tính cách bọn họ cũng tựa như nhân loại, bởi vì bọn họ cũng tức giận, đố kỵ, nghi kỵ, tham lam, háo sắc, thậm chí còn có thể có âm mưu quỷ kế ……"
Tiểu Lôi chỉ vào thần tượng Zeus cao ngất, cười nói: "Ví dụ rõ ràng nhất là hắn hắn, Zeus, chí cao vô thượng trong truyền thuyết … nhưng căn cứ trong thần thoại Hy Lạp ghi lại …… vợ của hắn là chị ruột hắn, hắn đồng thời rất háo sắc, có rất nhiều mối tình với rất nhiều nữ thần và các cô gái xinh đẹp, còn có rất nhiều con riêng, thậm chí hắn còn rất nghi kỵ, bởi vì sợ hãi có người sẽ uy hiếp đến quyền uy của hắn, uy hiếp đến sự thống trị của hắn, hắn thậm chí còn làm ra rất nhiều chuyện làm người ta coi thường, tỷ như tàn sát ……" Tiểu Lôi nhún vai: "Cô nói, biểu hiện như vậy, chỗ nào là một thần linh cao cao tại thượng …… ta trái lại cảm thấy hắn có vẻ như là một quân chủ đế vương cổ đại."
Nguyệt Hoa không khỏi cười, những bất an trong lòng, dưới những lập luận kỳ quái của Tiểu Lôi đã tiêu tan vài phần.
"Nhưng Pandora đâu? Chiếc hộp Pandora ……" Nguyệt Hoa dù sao rất quan tâm đến chiếc hộp, tựa như nó có gì quan hệ với nàng.
Tiểu Lôi cười, nhẹ nhàng vỗ vai Nguyệt Hoa, nói: "Chuyện này cũng không có gì kỳ quái. Cô không phải đã mở cái hộp đó sao ? Theo thần thoại ghi lại, mở chiếc hộp Pandora sẽ mang đến cho nhân loại tai nạn bất tận…… nhưng trước mắt xem ra, chuyện gì cũng không có phát sinh a, trời không có sập, đất cũng không có lún …… nói thật nha, ta trái lại hi vọng ngọn sơn băng Pyrenees đáng chết này tan ra, như vậy chúng ta có thể ra khỏi…. A a ……"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...