Hách Liên Mặc Nhiên lạnh lùng lên tiếng: "Ta hi vọng trắc phu nhân không vì quyết định hiện tại mà hối hận." Không hổ là chó săn của trắc phu nhân, nhưng bằng vào đám phế vật này mà muốn bắt Hách Liên Mặc Nhiên nàng, suy nghĩ của bà ta cũng quá mức kỳ lạ rồi.
Trắc phu nhân cười: "Việc bổn phu nhân hối hận nhất chính là giữ lại mạng của phế vật ngươi, để ngươi vứt hết mất mặt mũi tướng quân phủ chúng ta."
"Cơ mà hiện tại cũng không muộn." Trắc phu nhân cười dữ tợn, không hề che giấu sát khí trong mắt.
Mặc Nhiên rũ mắt xuống, chỉ sợ trắc phu nhân cũng có liên quan đến Lạc Vương, chiêu mượn đao giết người của Lạc Vương đúng là lần nào cũng hiệu quả.
Hách Liên Mặc Yên ba nữ nhân kia không làm gì được nàng, thật sự cho rằng lão bà này có thể làm khó được nàng sao?
Thân hình Hách Liên Mặc Nhiên vừa động, nháy mắt những người này liền ngã rạp, cả người run rẩy.
"Hách Liên Mặc Nhiên, ngươi...... Ngươi......" Trắc phu nhân không ngờ Hách Liên Mặc Nhiên luôn luôn yếu đuối lại trở nên lợi hại như vậy.
Sắc mặt bà ta âm trầm vô cùng, "Ngươi lại còn dám phản kháng, đúng là phản rồi!"
Hách Liên Mặc Nhiên lười biếng nhìn bà ta, nói: "Trắc phu nhân, người của ngươi thật sự là quá yếu. Chẳng lẽ ngươi không thể gọi thêm một đám mạnh hơn lại đây sao? Nếu chỉ có những người này, thật sự làm ta thất vọng đấy!"
Sắc mặt trắc phu nhân trở nên xanh mét. "Hách Liên Mặc Nhiên, ngươi đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."
"Ám vệ, bắt lấy phế vật này cho ta!" Trắc phu nhân ra lệnh, rất nhanh mười mấy hắc y nhân liền xuất hiện, trái phải đều là hắc y nhân Hoàng huyền tam, tứ phẩm, so với Phượng vệ của Phượng yêu nghiệt quả thực là kém xa.
Bất quá dùng để luyện tập, thực lực vừa lúc phù hợp.
Mặc Nhiên ra tay trước, tập kích một tên ám vệ, ám vệ kia có chút kinh ngạc, không phải nói đại tiểu thư là phế vật sao?
Hiện giờ thoạt nhìn không giống chút nào!
"Bắt lấy nàng cho ta, bị thương hay phế mất cũng không sao." Đáy mắt trắc phu nhân hiện lên một sự tàn nhẫn.
Nhưng điều làm trắc phu nhân kinh ngạc rớt hàm chính là, Hách Liên Mặc Nhiên không những đánh nhau với đám ám vệ mà còn hoàn toàn không rơi vào thế hạ phong.
Tuy Hách Liên Mặc Nhiên chỉ là tam phẩm đỉnh mà thôi, nhưng kết hợp với kỹ năng chiến đấu ở hiện đại, khi đối phó với ám vệ cũng không khó khăn gì.
Rất nhanh, trắc phu nhân liền trơ mắt nhìn Hách Liên Mặc Nhiên giải quyết xong đám ám vệ.
Nữ nhân bên trong hậu viện có ám vệ đã là chủ tử yêu thích nàng ta, nhưng mười mấy người đã là cực hạn, vậy mà giờ đây mười mấy người đó đều bị Mặc Nhiên giải quyết hết, trắc phu nhân hiển nhiên đã trở thành quang côn tư lệnh.
Nàng ta run rẩy nói: "Ngươi không phải Hách Liên Mặc Nhiên!"
"Hách Liên Mặc Nhiên là một phế vật, không có khả năng lợi hại như vậy!" Hiện tại trắc phu nhân sợ hãi không thôi, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó chính là chạy!
Trắc phu nhân luôn luôn tra tấn Hách Liên Mặc Nhiên lần đầu tiên bị Hách Liên Mặc Nhiên dọa sợ.
Âm thanh Hách Liên Mặc Nhiên lạnh lùng vang lên: "Chạy, ngươi muốn chạy đi đâu?"
Trắc phu nhân chỉ lo cắm đầu chạy trốn, căn bản không nhìn đường, chạy thế nào không chạy lại chạy tới bên hồ, đến khi đó thì phía sau đã không còn đường lui.
Bà ta run rẩy nói: "Ngươi không được lại đây, ngươi......"
Hách Liên Mặc Nhiên đi tới, khóe miệng gợi lên nụ cười tà khí, đạp một cước lên người trắc phu nhân.
"Ào --" Tiếng nước vang lên, trắc phu nhân kêu thảm thiết trong hồ. "Cứu mạng --"
"Cứu mạng --"
Hách Liên Mặc Nhiên xoay người rời đi, người ở tướng quân phủ không ít, bà ta quỷ khóc sói gào như vậy, tuyệt đối có sẽ người tới cứu. Phỏng chừng không chết được, bất quá có thể cho nữ nhân này một bài học cũng đã cực kì đại khoái nhân tâm.
Hách Liên Mặc Nhiên còn chưa trở lại viện bao lâu, đột nhiên bên ngoài vang đến một tiếng mắng to. "Nghiệp chướng, lăn ra đây cho ta!"
Mặc Nhiên hơi sửng sốt, thanh âm này có chút quen tai, nhưng nàng lại không nhớ nổi là thanh âm của ai.
Nàng chậm rãi bước ra ngoài, liền thấy một nam nhân cao lớn, diện mạo tuấn mỹ, thân hình mạnh mẽ, Mặc Nhiên mới bừng tỉnh đại ngộ, người nam nhân này hình như là cha của nàng.
Mấy năm không gặp một lần, hôm nay lại đi tìm tới cửa.
Hắn vừa thấy Mặc Nhiên ra liền quát: "Nghiệp chướng, ngươi quỳ xuống cho ta!"
Mặc Nhiên lạnh lùng hỏi ngược lại: "Vì sao ta phải quỳ xuống?"
"Vốn dĩ cho rằng ngươi phế vật vụng về, ít nhất còn biết nghe lời. Không ngờ ngươi chẳng những bại hoại gia môn mà lại còn tàn hại tỷ muội, ngay cả mẫu thân ngươi cũng không tha!"
Mặc Nhiên cười mỉa mai: "Tỷ muội? Ta không nhớ là mẫu thân ngoại trừ sinh cho ta một ca ca đã lớn thì còn sinh thêm muội muội nào nữa. Hơn nữa mẫu thân của ta, chỉ có một, nữ nhân kia, nàng ta không xứng."
Mặc Nhiên ngẩng đầu, kiệt ngạo khó thuần nhìn Hách Liên Phong.
"Ngươi lại còn dám tranh luận?" Nữ nhi của mình luôn dễ bảo, vẫn sùng bái hắn không thôi. Không ngờ nữ nhi mấy năm qua không gặp lại dám làm trái lời hắn.
"Nhiều năm như vậy ta thật là sơ sót trong việc quản giáo ngươi, mới nuôi ngươi thành cái dạng này. Hôm nay ta nhất định phải giáo huấn ngươi mới được!" Hách Liên Phong cả giận nói.
"Người đâu! Thi hành gia pháp!" Hách Liên Phong vung tay, vài nam nhân cường tráng liền đi tới, muốn bắt lấy Mặc Nhiên.
Mặc Nhiên nghiêng người tránh thoát, nàng đã không còn một chút hảo cảm nào với người cha này, cho dù hắn đã cho nàng sinh mệnh, về sau hắn cũng chỉ là một người qua đường.
Mấy năm qua chẳng quan tâm đến nữ nhi mình không nói, vừa thấy mặt lại không phân rõ trắng đen bắt nàng chịu gia pháp.
Mặc Nhiên vừa ra tay, mấy đại hán kia lập tức ngã xuống, nàng phản nghịch như thế càng làm Hách Liên Phong giận không thôi. "Đừng tưởng rằng có một chút công phu là có thể xông lên trời, hôm nay ta nhất định sẽ tự mình dạy dỗ ngươi!"
Hách Liên Phong vừa ra tay, Mặc Nhiên liền lợi dụng thân pháp xảo diệu của mình tránh thoát đòn công kích của hắn.
Tự mình công kích lại bị nữ nhi phế vật tránh thoát, Hách Liên Phong vừa giận lại vừa bực. Cuối cùng hắn thật sự ra tay, thực lực địa huyền bạo phát, tấn công Mặc Nhiên.
Đây chính là thực lực địa huyền sao? Thực lực của mình vẫn còn quá yếu, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không nhận thua.
Ngay tại thời điểm Hách Liên Phong công kích, Mặc Nhiên tập trung huyền lực toàn thân lên cánh tay ngăn cản, sau đó thân thể giống như mũi tên nhọn nhảy vọt lên.
"Phanh --" Nàng nắm chặt nắm tay, đấm vào bụng Hách Liên Phong.
Hách Liên Phong che bụng lui về sau, mà Mặc Nhiên cũng cảm thấy xương bàn tay mình vỡ vụn, trên đầu đầy mồ hôi lạnh.
Một người chỉ mới Hoàng huyền tam phẩm như nàng mà muốn đả thương một tên Địa huyền lục phẩm, không trả giá đắt một chút thì sao có thể làm hắn bị thương được.
Bản thân thế nhưng lại bị thương, trên bụng truyền đến cơn đau đớn khiến Hách Liên Phong hoàn toàn nổi giận. "Nghiệp chướng, ngươi cũng dám đả thương ta? Mục vô tôn trưởng, thật sự đáng chết!"
Hách Liên Phong cuồng bạo không thôi, dùng chiêu mạnh nhất của hắn. Mặc Nhiên thầm kêu không tốt, lão Hách Liên Phong này tuyệt đối không phải người, ngay cả nữ nhi mình cũng có thể hạ sát chiêu.
Huyền lực cường hãn ập vào trước mặt, nàng căn bản không trốn thoát, lập tức nổi giận mắng: "Hách Liên Phong, ngươi muốn giết con mình sao?"
Hách Liên Phong cả giận nói: "Nghiệp chướng như ngươi, không xứng làm nữ nhi ta. Hôm nay ta tự mình tiễn ngươi một đoạn!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...