Chí Tôn Tiên Đạo


Hàn Ngọc Kiếm trong tay Tiết Lăng Vân hướng về phía không trung vẽ một vòng tròn, một đạo kiếm khí hóa thành lá chắn xuất hiện trước người Tiết Lăng Vân.
Hai kiện pháp bảo "Cánh tay","Chân" đều gào thét bay vọt về phía Tiết Lăng Vân, cái chân màu xanh biếc kia thì trực tiếp bay thẳng về phía trước còn cánh tay thì bay vòng qua một bên, ý đồ công kích bên cạnh Tiết Lăng Vân. Tiết Lăng Vân liên tục không ngừng thi triển ra Nhu Liễu nhất thức trong Thu Thủy Tam Kiếm.
Một năm qua lý giải của Tiết Lăng Vân đối với Thu Thủy Tam Kiếm càng thêm sâu sắc, nhất là Nhu Liễu, trước đây chiêu Nhu Liễu này chủ yếu chỉ dùng để phòng thủ, bây giờ Tiết Lăng Vân càng ngộ ra phương pháp sử dụng chiêu Nhu Liễu này để hóa giải chân nguyên của đối phương, chân nguyên kiếm khí của địch nhân khi đụng phải Nhu Liễu kiếm khí thì sẽ bị hóa giải mất đi hơn phân nửa lực lượng, mà Tiết Lăng Vân thì lại tiêu hao rất ít chân nguyên.
- Xoát!
Một âm thanh vang lên, hai con mắt chảy máu đầm đìa trên không trung bắn ra hai đạo huyết quang, hai đạo huyết quang đó trực tiếp phóng tới chỗ Tiết Lăng Vân.
Tiết Lăng Vân vẫn chỉ dùng chiêu Nhu Liễu để ngăn cản, hai đạo huyết quang đó vừa tiếp xúc đến Nhu Liễu kiếm khí do Tiết Lăng Vân phát ra thì chỉ trong chốc lát hai đạo huyết quang đó nhanh chóng trở nên ảm đạm, hai đạo huyết quang đó còn chưa chạm được vào Tiết Lăng Vân thì đã hoàn toàn biến mất.
- Này...!
Tên nam nhân không có mắt ở đối diện liền sững sờ, mặc dù hắn không có mắt nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy được tình hường xung quanh, trước mặt hắn là một người trẻ tuổi mặc đạo bào vậy mà có được thủ đoạn hóa giải lực lượng inh như thế, Tiết Lăng Vân vậy mà có thể hóa giải được công kích của mình, điều này làm cho hắn cảm giác rất bất ngờ.
- Hừ! Ta muốn xem ngươi có thể hóa giải được bao nhiêu công kích, lão nhị, lão tam, chúng ta toàn lực tấn công hắn!
Tên không có mắt quát lên lạnh một tiếng.
Từng đạo huyết quang đỏ tươi từ hai con mắt trên không trung bắn ra, pháp bảo cánh tay cùng cái chân cũng gào thét hướng tới Tiết Lăng Vân liên tục công kích, cái cánh tay kia thì không có gì chỉ là tương đối linh hoạt mà thôi, nhưng cái chân thì phát ra từng cỗ từng cỗ sương mù màu xanh, cỗ sương mù màu xanh này ẩn chứa kịch độc, dù là tu chân giả cũng không thể ngăn cản.
Tiết Lăng Vân không ngừng thi triển Nhu Liễu kiếm khí, hắn bây giờ muốn thông qua ba người này để luyện kiếm, đem lĩnh ngộ của mình đối với Thiên Đạo, đối với Thu Thủy Tam Kiếm hoàn toàn phát huy đi ra, không ngừng gia tăng kiếm thuật của mình.

Trong đại sảnh, chỉ thấy Tiết Lăng Vân lẳng lặng đứng trên không trung, hắn chỉ tiện tay vung vẩy Hàn Ngọc Kiếm, tư thế vô cùng phiêu dật tiêu sái. Mà Hạ Tùng cùng Lữ Nhật, Lữ Nguyệt đều đứng sau lưng Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân đã thay bọn họ chặn lại tất công kích.
Thời gian trôi qua một nén nhang, ba người của Tàn Ma phái cũng đã tiêu hao một nửa chân nguyên rồi, bọn hắn đã dùng tất cả thủ đoạn công kích nhưng thủy chung vẫn không thể xuyên qua Nhu Liễu kiếm khí của Tiết Lăng Vân. Trong lòng ba người đều tràn ngập kinh hãi, tên không có mắt đã quyết định tạm thời rút lui.
Tiết Lăng Vân lại vung Hàn Ngọc Kiếm vài cái, thật ra hắn không có tiêu hao bao nhiêu chân nguyên, chiêu Nhu Liễu này chính là lợi dụng đạo lý lấy nhu thắng cương trong tu chân giới, trong đó chủ yếu chính là giảm lực và hóa lực các loại đạo thuật, bất quá chiêu Nhu Liễu này là đem đạo lý lấy nhu thắng cương phát huy đến cực hạn, còn gọi là "Tứ Lưỡng Bát Thiên Cân", nên bản thân Tiết Lăng Vân tiêu hao chân nguyên cực nhỏ.
- Hừ!
Nhìn thấy ba người Tàn Ma phái muốn chạy, Tiết Lăng Vân hừ lạnh một tiếng, kiếm thế của hắn rốt cục thay đổi, một đạo Trường Hồng kiếm khí đột nhiên phóng ra, hướng về phía tên nam nhân không có mắt công tới.
Giờ phút này Tiết Lăng Vân vẫn đang ở toàn thịnh trạng thái mà ba người kia thì chân nguyên đã tiêu hao rất nhiều, nhìn thấy kiếm thế của Tiết Lăng Vân trở nên lăng lệ ác liệt, tên không có mắt liền quát to một tiếng, nói:
- Lão nhị, lão tam, chúng ta đi, sau này sẽ tìm hắn tính sổ!
- Người không phạm ta, ta không phạm người, người nếu phạm ta, ta tất phạm người!
Tiết Lăng Vân cười lạnh một tiếng, Hắc Huyền Đỉnh từ mi tâm của hắn bay ra, sau đó nắp đỉnh liền mở ra, Thân Ngoại Hóa Thân gào thét lên vọt tới chỗ ba người Tàn Ma phái.
Tốc độ Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân cực nhanh, chỉ thấy một đạo hắc quang lóe lên, Thân Ngoại Hóa Thân của hắn đã chắn lại thông đạo phía trước, gắt gao nhìn chằm chằm vào ba người Tàn Ma phái.
- A...!
Ba người Tàn Ma phái hét to một tiếng, bọn hắn biết chuyện đã không tốt, tên không có mắt lớn tiếng nói:

- Lão nhị, lão tam, chúng ta cùng hắn liều mạng! Hắn bất qua chỉ là Phân Thần kỳ tu vi, chúng ta cần gì phải sợ hắn!
Lập tức hai kiện pháp bảo cánh tay cùng cái chân một lần nữa vọt tới tấn công Tiết Lăng Vân, khí thế so với lúc trước càng thêm hung hiểm hơn nhiều, mà tên không có mắt thì hướng về phía Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân vọt tới, một cái phi kiếm từ trong tay hắn vung ra, phi kiếm trực tiếp đâm vào Thân Ngoại Hóa Thân.
- Răng rắc!
Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân vươn tay ra, chuẩn xác bắt được phi kiếm, vừa dùng lực, chỉ trong trong khoảnh khắc đã bẽ gãy thanh phi kiếm đó thanh hai đoạn, phi kiếm trực tiếp rơi xuống mặt đất.
- Này...!
Tên nam tử không có mắt liền kinh hãi, lúc này Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân hướng phía trước vọt lên, cánh tay của nó hướng về phía người áo đen này hung hăng quét một cái.
- Đ...A...N...G...G!
Người áo đen kia liền lấy cánh tay ngăn cản, ai ngờ một trận kịch liệt đau nhức truyền đến, Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân vậy mà bỏ qua chân nguyên phòng hộ bên ngoài cơ thể, trực tiếp đánh vào cánh tay của người mặc áo đen.
Người áo đen cảm thấy một hồi đau đớn, trong lòng liền biết xương tay của mình đã bị gãy, hiện tại chỉ còn một lớp da cùng thịt nối liền mà thôi.
Người áo đen cũng không dám dừng lại, hắn vội vàng bay vọt về phía trước, không muốn lại đối đầu với Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân. Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân thì bám sát phía sau hắn, tốc độ nhanh như tia chớp, hắn căn bản không thể trốn thoát được.
- Đ...A...N...G...G!
Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân lại lần nữa hướng về người áo đen công kích, cánh tay còn lại của hắn cũng bị đánh gãy, hắn hét thảm một tiếng, trong miệng của hắn phun ra một ngụm máu, hai con mắt máu chảy đầm đìa máu vốn dĩ đang lơ lửng trên không trung đột nhiên bay vọt tới Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân.

- Phanh!
Hai con mắt bay đến trước mặt Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân, đột nhiên nổ tung lên, trong đại sảnh bộc phát ra từng cỗ từng cỗ khí lãng.
Cỗ khí lãng này thanh thế thập phần hung mãnh, mặc dù Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân không bị tổn thương gì nhưng lại không tự chủ hướng về phía sau lùi lại, qua một lúc mới có thể đứng vững được, mà tên nam nhân không có mắt kia đã biến mất khỏi đại sảnh.
Đây là một loại công pháp bảo mệnh của Tàn Ma phái, dựa vào tự bạo pháp bảo để phát ra lực lượng kinh người, pháp bảo của bọn hắn đều là những khí quan đã trải qua luyện hóa, Tu Chân giả bình thường khi tự bạo thân thể đều có thể phát ra uy lực cực lớn, huống chi là những khí quan đã trải qua luyện hóa này.
Giờ phút này ở trong đại sảnh chỉ còn lại hai địch nhân, sắc mặt của hai người kia đều có chút tái nhợt, bọn hắn liếc nhau một cái, cùng kêu lên một tiếng điên cuồng, hai kiện pháp bảo cánh tay cùng chân đang vây quanh Tiết Lăng Vân cũng nổ tung lên, một cỗ khí lãng điên cuồng vọt về phía Tiết Lăng Vân.
Thời khắc mấu chốt, Tiết Lăng Vân toàn lực thi triển Nhu Liễu kiếm khí, tự bạo khí lãng đang không ngừng bị suy yếu, nhưng lần công kích này dù sao cũng là pháp thuật do đối phương dốc sức liều mạng phát ra, Tiết Lăng Vân kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng chảy ra một tia máu, hắn cuối cũng vẫn là bị thương tổn.
Hai người kia của Tàn Ma phái muốn thông qua địa đạo ở phía sau bốn người Tiết Lăng Vân để chạy trốn, đúng lúc này Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân như thiểm điện chạy tới, hai cánh tay của nó hung hăng đâm xuyên lồng ngực của hai người kia, nguyên anh của hai người họ bị Thân Ngoại Hóa Thân nắm ở trong tay, Thân Ngoại Hóa Thân chỉ hơi dùng sức, nguyên anh của hai người kia liền nát bấy, thân thể của bọn hắn cũng mất đi tất cả sinh mệnh.
******
- Vù vù...
Tiết Lăng Vân liên tục thở dốc, vừa rồi hai người kia "tự bạo pháp bảo" đối với hắn cũng tạo thành thương thế không nhẹ, lúc này ở phía sau của hắn truyền đến thanh âm của Hạ Tùng, nói:
- Sư phụ, chúng ta... chúng ta có cần đi tiếp nữa không?
Tiết Lăng Vân quay đầu nhìn lại, lại phát hiện sắc của Hạ Tùng, Lữ Nhật, Lữ Nguyệt đều tái nhợt, trên trán của ba người bọn họ đều chảy xuống mồ hôi lạnh, Tiết Lăng Vân sửng sốt một chút, nói:
- Thương thế của các ngươi rất nghiêm trọng sao?
Vừa rồi ba người Tàn Ma phái tự bạo pháp bảo, tuy nhiên Hạ Tùng cùng Lữ Nhật, Lữ Nguyệt cánh khá xa, nhưng tu vi của bọn họ quá yếu, chịu ảnh hưởng của khí lãng phát ra, bọn hắn cũng bị thương tổn, giờ phút này trên người của bọn hắn cũng có thương thế.

Hạ Tùng nhẹ gật đầu, nói:
- Đệ tử bị thương rất nặng!
Lữ Nhật, Lữ Nguyệt thì lắc đầu, nói:
- Chúng con còn có thể đi tiếp!
Thì ra Hạ Tùng đứng ở phía trước, Lữ Nhật cùng Lữ Nguyệt thì ở phía sau Hạ Tùng cho nên Hạ Tùng bị thương nặng nhất.
Tiết Lăng Vân nhìn về phía địa đạo ở phía trước, nghĩ chỉ chốc lát, nói:
- Chúng ta bây giờ đã không còn đường lui. Tàn Ma phái cũng phát hiện ra dị trạng của Uẩn Bảo Phong, bọn hắn chắc đang liên tiếp chạy đên nơi này, nếu như chúng ta lui về phía sau mà gặp phải người của Tàn Ma phái, đến thời điểm có thể lại tranh đấu!
Lúc này đây, phái Thanh Thành của Tiết Lăng Vân cùng Tàn Ma phái coi như đã triệt để kết thù, giết chết đối phương nhiều người như vậy, lại còn để cho tên không có mắt kia chạy trốn, sau khi ra ngoài còn không biết làm sao để giải quyết chuyện này đây.
Bốn người nghỉ ngơi một lát, Tiết Lăng Vân lấy ra mấy viên đan dược, đem những đan dược này phát cho ba người Hạ Tùng, những đan dược này đều là của Lý Ngọc Chân đưa cho hắn lúc rời khỏi Trường Sinh Môn, bây giờ những đan dược đó đã tiêu hao hâu như không còn rồi.
Sau khi ba người Hạ Tùng phục dụng đan dược thì thấy thân thể liền thoải mái dễ chịu, Hạ Tùng vui mừng nói:
- Sư phụ, đan dược của người thật lợi hại, thương thế của đệ tử chỉ trong khoảnh khắc đã đỡ hơn phân nữa!
Tiết Lăng Vân mỉm cười gật đầu, nói:
- Chúng ta đi tiếp thôi! Phía trước chắc là không còn người của Tàn Ma phái đâu nhỉ?
Vấn đề này mấy người Hạ Tùng cũng không cách nào trả lợi, Tiết Lăng Vân lập tức đem Thân Ngoại Hóa Thân thu vào bên trong Hắc Huyền Đỉnh, mang theo ba người tiếp tục đi về phía trước.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui