Tuy bây giờ hắn đã thành lập nên phái Thanh Thành, cũng nhận hơn mười người đệ tử rồi nhưng điều Tiết Lăng Vân quan tâm nhất vẫn là hai người Tống Ngọc Dao cùng Lý Ngọc Chân, một mực không có chút tin tức nào của hai nàng, Tiết Lăng Vân có chút tưởng niệm.
- Hạ Tùng, tu vi của ngươi cao nhất, mấy ngày tiếp hãy thường xuyên xuống núi, thay ta tìm hiểu một ít tin tức...!
Phái Thanh Thành vừa mới thành lập, Tiết Lăng Vân liền phát ra nhiệm vụ, để cho Đại đệ tử Hạ Tùng của mình xuống núi tìm hiểu tin tức về Tống Ngọc Dao cùng Lý Ngọc Chân.
******
Tại Phiêu Miểu Phong trên Trường Sinh Sơn, Tống Ngọc Dao lúc này vẫn bị giam lỏng bên phía sau hậu sơn của Phiêu Miểu Phong, một năm qua Tống Ngọc Dao cũng có nóng nảy gì, trong lòng nàng biết rõ nàng không có cách nào có thể trốn được, vì vậy nên nàng vẫn an tâm tĩnh tu ở phái sau hậu sơn. Chỉ một năm ngắn ngủi mà tu vi của Tống Ngọc Dao đã tăng lên đến Phân Thần trung kỳ.
Lý Ngọc Chân cũng thường xuyên đến thăm Tống Ngọc Dao, nàng trầm tư suy nghĩ, nhưng vẫn không có biện pháp nào có thể cứu Tống Ngọc Dao ra ngoài được.
Hôm nay, Lý Ngọc Chân lại đến thăm Tống Ngọc Dao, hai nữ nói chuyện một lúc, Lý Ngọc Chân dùng truyền âm nhập mật đối với Tống Ngọc Dao nói:
- Sư tỷ, không biết Lăng Vân bây giờ thế nào rồi? Ta rất nhớ hắn!
Trên mặt của Tống Ngọc Dao hiện lên một chút lo lắng, nói:
- Hắn rời khỏi Trường Sinh Sơn đã tròn một năm rồi, lúc trước vì trốn tránh Ngô Minh sư thúc, ngươi lại bảo hắn tới Hoa Hạ Tây Bộ, chỗ đó có rất nhiều Ma Đạo tu chân giả. Người trong ma đạo đều cực kỳ hung tàn, ta sợ... Lăng Vân... hắn...!
Tống Ngọc Dao không nói được nữa, nàng bây giờ bị giảm lỏng ở hậu sơn, nếu có thể, nàng chắc chắn sẽ chạy đi tìm Tiết Lăng Vân, một năm qua ngày nào nàng cũng lo lắng cho Tiết Lăng Vân, lo lắng Tiết Lăng Vân gặp phải nguy hiểm gì.
Tình cảm của Tống Ngọc Dao và Tiết Lăng Vân không giống người thường, tuy nàng bây giờ là tình lữ của Tiết Lăng Vân, nhưng nàng cũng là sư phụ của hắn, trong suy nghĩ của nàng thì Tiết Lăng Vân vừa là phu quân vừa là đồ đệ của mình, loại tình yêu này không phải bình thường tình lữ có thể so sánh được.
Lý Ngọc Chân thở dài một tiếng, nói:
- Sư tỷ, sư thúc bố trí tòa Âm Dương Tứ Tượng trận này thật sự là lợi hại, ta đã suy nghĩ tròn một năm rồi nhưng vẫn không có biện pháp phá nó. Hơn nữa sư thúc đang ở Phiêu Miểu Phong, cho dù có phá vỡ Âm Dương Tứ Tượng trận này cũng không có tác dụng gì, sư thúc nhất định sẽ phát hiện! Sư tỷ, ngươi nói ta làm thế nào mới có thể cứu ngươi ra!
- Ha ha ha...!
Tống Ngọc Dao cười cười, nói:
- Ta ra hay không ra đều không sao cả, chủ yếu là ta lo cho sự an nguy của Lăng Vân, chỉ cần Lăng Vân ở bên ngoài có thể bình an thì ta cũng yên tâm! Về phần tòa Âm Dương Tứ Tượng trận này, cho dù chúng ta bây giờ không có biện pháp nào phá vỡ, thì đợi đến lúc sư thúc phi thăng thì trận pháp này cũng sẽ mất đi hiệu lực!
- Này...!
Lý Ngọc Chân hơi sững sờ, nàng thật không ngờ Tống Ngọc Dao lại đặt hi vọng vào chuyện Ngô Minh phi thăng.
Hiện tại Ngô Minh đã là Tán Tiên kỳ, chỉ cần chân nguyên trong cơ thể Ngô Minh hoàn toàn chuyển đổi thành Tiên Linh Chi Khí thì hắn sẽ lập tức phi thăng lên Thiên Giới.
Nếu như Ngô Minh phi thăng lên Thiên Giới, trận pháp do hắn bố trí tất nhiên sẽ mất đi tác dụng, đến lúc đó Tống Ngọc Dao tự nhiên có thể rời đi.
- Sư tỷ, sư thúc vừa bước vào Tán Tiên kỳ không bao lâu, nếu muốn phi thăng thì ít nhất còn cần trăm năm nữa! Ta không đành lòng nhìn ngươi bị nhốt ở đây trăm năm, Lăng Vân cũng chắc chắn không đành lòng để cho ngươi bị giam ở đây lâu như vậy được!
Lý Ngọc Chân lắc đầu nói.
Qua một lúc lâu, Lý Ngọc Chân đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nàng nói:
- Sư tỷ, sau này ta sẽ cùng ngươi ở lại đây tu luyện, ngươi thấy được không?
Tống Ngọc Dao hơi sững sờ, nói:
- Còn Phượng Vũ thì làm sao? Nàng vẫn đang tu luyện trên Ngọc Trúc Phong ah!
Lý Ngọc Chân ha ha cười nói:
- Phượng Vũ bây giờ đã là có tu vi Nguyên Anh kỳ rồi, ta chuẩn bị bảo nàng xuống núi đi tìm kiếm Lăng Vân! Còn ta sẽ ở lại đây phụng bồi sư tỷ tu luyện, ta cũng không tin, dựa vào hai tỷ muội chúng ta còn phá không được cái Âm Dương Tứ Tượng trận này!
Thì ra một năm qua tu vi của Lâm Phượng Vũ tăng lên rất nhanh, nàng đã đột phá từ Kim Đan hậu kỳ bước vào Nguyên Anh kỳ.
Lý Ngọc Chân một năm qua đều đặt hết tâm tư vào việc giải cứu Tống Ngọc Dao, đột nhiên Lý Ngọc Chân nghĩ đến việc để cho Lâm Phượng Vũ xuống núi tìm kiếm Tiết Lăng Vân...
...
Một lúc lâu sau, Lý Ngọc Chân đã đi tới Ngọc Trúc Phong, Lâm Phượng Vũ lúc này vẫn đang tĩnh tu, Lý Ngọc Chân liền đánh thức Lâm Phượng Vũ, đối với Lâm Phượng Vũ nói:
- Phượng Vũ, ngươi bây giờ đã là Nguyên Anh kỳ rồi, sư phụ chuẩn bị cho ngươi xuống núi rèn luyện một thời gian ngắn!
Lâm Phượng Vũ mặc một bộ váy màu hồng phấn, nghe được Lý Ngọc Chân nói vậy thì nội tâm liền vui mừng, nàng lớn tiếng hoan hô nói:
- Thật tốt quá! Mỗi ngày đều phải ở trên núi tu luyện, con đã cực kỳ buồn bực rồi, con đã sớm nghĩ tới chuyện xuống núi một chuyến rồi!
Lý Ngọc Chân yêu thương vuốt ve mái tóc dài của Lâm Phượng Vũ, sắc mặt của nàng đột nhiên nghiêm túc lên, Lý Ngọc Chân dùng truyền âm nhập mật đối với Lâm Phượng Vũ nói:
- Phượng Vũ, ta cho ngươi xuống núi rèn luyện, mục đích chủ yếu là vì để cho ngươi đi tìm kiếm Tiết sư ca của ngươi!
- A...!
Lâm Phượng Vũ thét lên một tiêng kinh hãi, sau đó cũng dùng truyền âm nhập mật nói:
- Sư phụ, Tiết sư ca bây giờ đang ở nơi nào? Năm ngoái Ngô Minh sư thúc tổ truy sát hắn, con thật sự rất lo lắng cho hắn!
Thì ra một năm qua, sự tình về Tiết Lăng Vân cũng đã truyền khắp Trường Sinh Môn, tất cả đệ tử của Trường Sinh Môn đều biết Tiết Lăng Vân là "Loạn thế chi tử", là căn nguyên sẽ khiến cho toàn bộ Tu Chân giới đại loạn, cũng biết được Ngô Minh đã đem Tiết Lăng Vân đuổi ra khỏi Trường Sinh Môn.
Lý Ngọc Chân thở dài một tiếng, nói:
- Lăng Vân bây giờ đang ở nơi nào ta cũng không biết, ta chỉ biết hắn đi về phía Tây mà thôi! Ngươi xuống núi lần này, cứ nhắm hướng Tây mà bay là được. Nhìn thấy sông núi thì tiến vào điều tra qua một chút, chắc chắn Lăng Vân đang tu luyện trong một ngọn núi nào đó!
Lâm Phượng Vũ nhẹ gật đầu, trên mặt của nàng càng ngày càng hưng phấn, xem ra rất nhanh nàng có thể gặp lại Tiết sư ca của nàng rồi.
Sau đó Lý Ngọc Chân lấy từ trong người ra hai món pháp bảo, đem những pháp bảo này giao cho Lâm Phượng Vũ, nói:
- Phượng Vũ, ngươi hãy cầm lấy những pháp bảo này để hộ thân, nếu đụng phải địch nhân thì cũng có thể đánh một trận, đánh không lại thì bỏ chạy, nếu như bị địch nhân bắt được liền báo ra danh hào của Trường Sinh Môn chúng ta, ngoại trừ người của Ma Đạo Tam Phái thì tất cả mọi người trong ma đạo sẽ không dám trêu chọc Trường Sinh Môn chúng ta!
Lâm Phượng Vũ nhẹ gật đầu, thu hồi những pháp đó, những pháp bảo này đều là pháp bảo lợi hại nhất của Lý Ngọc Chân, một trong số đó chính là Ma Thiên Hỏa Diễm Luân mà Lâm Phượng Vũ đã dùng qua, đây là một món pháp bảo có đẳng cấp nằm giữa Linh khí cùng Tiên khí, uy lực cực lớn.
Vốn Lý Ngọc Chân định tự mình đi tìm Tiết Lăng Vân, nhưng một năm trước nàng đã đáp ứng với Tiết Lăng Vân rằng sẽ cứu Tống Ngọc Dao ra, bây giờ Tống Ngọc Dao vẫn còn bị nhốt tại hậu sơn Phiêu Miểu Phong, Lý Ngọc Chân cảm thấy không cách nào cứ mặc vậy mà đi gặp Tiết Lăng Vân, nên bây giờ mới phái để tử Lâm Phượng Vũ của mình rời núi.
Lâm Phượng Vũ đã có tu vi Nguyên Anh kỳ, lại có nhiều pháp bảo lợi hại, còn có Trường Sinh Môn một cái chiêu bài, chắc là sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Lâm Phượng Vũ lập tức hóa thành một đạo thanh quang biến mất tại phía chân trời, Lý Ngọc Chân yên lặng nhìn đệ tử của mình rời đi, sau đó cũng hướng phía hậu sơn của Phiêu Miểu Phong bay đi, nàng đã quyết định sẽ ở lại hậu sơn làm bạn với Tống Ngọc Dao, đồng thời cũng tìm kiếm biện pháp cứu Tống Ngọc Dao ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...