Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân né qua một bên, vốn tưởng rằng có thể tránh được pháp bảo của gã tông chủ Bạch Cốt Thiên Tà Tông, nhưng ai ngờ pháp bảo có hình dáng trường tiên (roi) này lại hết sức quỷ dị. Vừa mới tiếp xúc với Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân, trường tiên đột nhiên duỗi dài ra, quấn lên thân Hắc Ngọc Cốt.
Ha ha ha…
Gã tông chủ Bạch Cốt Thiên Tà Tông cười phá lên. Hắn cũng thật không nghĩ tới địch nhân lại bị vây khốn một cách dễ dàng đến vậy. Pháp bảo trường tiên này được hắn dùng một loại dây leo đặc biệt mọc ở Thanh Thành sơn luyện chế mà thành, phía trên pháp bảo còn có hơn trăm hồn phách người chết phụ thể, phối hợp với tà thuật của Bạch Cốt Thiên Tà tông thì uy lực phát ra càng lớn.
Pháp bảo trường tiên này ngoại trừ vây khốn địch nhân thì còn có thêm công dụng trọng yếu khác chính là nhiễu loạn tâm thần! Chỉ thấy đầu trường tiên toát ra từng đạo ánh sáng xanh âm u, mạnh mẽ bắn về phía Hắc Ngọc Cốt.
Gã tông chủ vốn tưởng rằng phen này Hắc Ngọc Cốt nhất định xong đời, thế nhưng y lại không biết tiền thân của Hắc Ngọc Cốt chính là Khô Cốt Thần Trượng, thánh vật của Vạn Quỷ Tông, thế nên mấy loại quỷ thuật và tà thuật này căn bản không ảnh hưởng được chút nào với Hắc Ngọc Cốt, mà thần thức của Tiết Lăng Vân ở trong Hắc Ngọc Cốt thì lại càng không sao.
Răng rắc!
Đột nhiên một âm thanh vỡ vụn vang lên. Chỉ thấy Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân vừa hơi dùng lực, hai tay gồng lên một cái thì trường tiên quấn quanh thân liền triệt để đứt thành từng đoạn trong nháy mắt.
“Làm sao có thể…!” Gã tông chủ kinh ngạc há to miệng. Lúc nãy hắn đã biết Hắc Ngọc Cốt rất lợi hại, thế nhưng thật không ngờ lại cường đại đến nhường này. Pháp bảo mà hắn thiên tân vạn khổ mới luyện chế được, lại bị đối phương dùng lực lượng thân thể phá vỡ.
Vèo!
Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân lần nữa hóa thành một đạo hắc sắc thiểm điện, chớp mắt lao tới trước mặt gã tông chủ. Thân Ngoại Hóa Thân chỉ sử dụng lực lượng hai tay hai chân, vừa dùng thân pháp quấy nhiễu vừa không ngừng tấn công gã tông chủ.
Hừ!
Tông chủ Bạch Cốt Thiên Tà tông hừ lạnh một tiếng. Tốc độ và lực lượng của đối phương đều cao hơn mình quá nhiều, may là mình vẫn còn tuyệt kỹ!
Chỉ thấy gã tông chủ chật vật chống đỡ vài cái, rồi ngay sau đó thân thể của hắn tuôn ra một cỗ hắc khí, trong hắc khí hiện ra bốn mươi tám đầu khô lâu dữ tợn! Đây hiển nhiên là Bạch Cốt Thiên Tà Chi Thuật mà Thiên Tà tông chủ am hiểu nhất, hơn nữa còn lợi hại hơn rất nhiều so với tam đại trưởng lão, có thể khống chế tới bốn mươi tám khô lâu!
Bốn mươi tám đầu khô lâu gắt gao vây quanh Thân Ngoại Hóa Thân của Tiết Lăng Vân, trong miệng phun ra từng đạo lôi điện màu xanh, công về phía Hắc Ngọc Cốt.
Lúc trước giao tranh với tam đại trưởng lão, những đạo lôi điện màu xanh kia căn bản không gây ra được bất kì ảnh hưởng gì với Thân Ngoại Hóa Thân, còn lúc này đây Tiết Lăng Vân lại cảm nhận thấy toàn thân có chút tê rần. Chỉ có điều, trừ việc đó ra thì cũng không bị gì khác. Tiết Lăng Vân hừ lạnh một tiếng, Thân Ngoại Hóa Thân lập tức lao lên đột phá vòng vây của bốn mươi tám khô lâu.
Răng rắc!
Tiếng vỡ vụn vang lên, một đầu khô lâu bị Thân Ngoại Hóa Thân đánh trúng, tuy lần này khô lâu không bị vỡ nát, nhưng phía trên đỉnh đầu cũng đã xuất hiện một vết nứt.
Bạch Cốt Thiên Tà tông chủ trong nội tâm cả kinh. Lực lượng của đối phương đúng là rất cường đại, nhưng hắn cũng biết rõ độ rắn chắc của khô lâu, dù là phi kiếm cũng không thể gây tổn hại. Vậy mà ai ngờ, đối phương chỉ cần dùng tay không là đã đủ khiến cho đỉnh đầu khô lâu bị nứt.
Tiết Lăng Vân nội tâm cũng hơi sững sờ. Người này không hổ là tông chủ, tu luyện khô lâu còn inh hơn rất nhiều so với tam đại trưởng lão.
Tiết Lăng Vân lập tức hừ nhẹ, rốt cuộc hắn cũng đích thân tham chiến rồi!
Chỉ thấy Tiết Lăng Vân tay phải cầm Hàn Ngọc kiếm, chém ra từng đạo kiếm khí hình lưỡi liềm về phía Thiên Tà tông chủ, tay trái thì toàn lực thi triển Lôi Thần Chi Nộ, từng đạo sấm chớp từ trên không giáng xuống. Trong sơn cốc vốn đầy ma khí lượn lờ, thế nhưng dưới sự công kích của Lôi Thần Chi Nộ thì tất cả đều nhanh chóng tiêu tán!
Tông chủ Bạch Cốt Thiên Tà tông cứ đinh ninh Tiết Lăng Vân sử dụng Hắc Ngọc Cốt thì hẳn phải là người trong ma đạo, nhưng ai ngờ Tiết Lăng Vân lại thi triển ra pháp thuật chính đạo, mà chính tà vốn tương khắc, thế nên trong nháy mắt, bốn mươi tám đầu khô lâu liền nhận phải thiệt hại nghiêm trọng!
Không tốt!
Thiên Tà tông chủ trong nội tâm thầm kêu không ổn, vừa đang định quay đầu bỏ chạy thì bất chợt, trên đỉnh đầu Tiết Lăng Vân có một kiện pháp bảo to bằng nắm đấm bay ra, lao về phía gã.
Rầm!
Hắc Huyền Đỉnh hung hãn nện xuống, gã Thiên Tà tông chủ căn bản không kịp phản kháng, thân thể của hắn cùng Nguyên Anh đều bị Hắc Huyền Đỉnh đánh cho nát bấy, huyết nhục văng ra tung tóe trên mặt đất.
Triệu Thiên đứng gần đó sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên là đang rất sợ hãi! Vừa rồi Hắc Huyền Đỉnh phát ra khí thế cực kỳ kinh người, trội hơn vô số lần so với khí thế lúc Hắc Ngọc Cốt giao phong với Bạch Cốt Thiên Tà tông chủ!
Triệu Thiên vốn dĩ đã rất e sợ Tiết Lăng Vân, giờ phút này lại cảm nhận được khí thế của Hắc Huyền Đỉnh, thân thể của hắn lại càng trở nên run rẩy.
Rất lâu sau đó, Triệu Thiên rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần, nhẹ giọng nói: “Tiền bối quả nhiên thần công vô địch, ngay cả tông chủ Bạch Cốt Thiên Tà tông cũng không địch lại tiền bối. Chúc mừng tiền bối đã tiễu trừ được mối họa!”
Giờ phút này, sắc mặt Tiết Lăng Vân cũng có chút tái nhợt, vừa rồi hắn sợ Thiên Tà tông chủ chạy trốn cho nên mới phải dùng đến sát chiêu bí mật, chỉ có điều, Hắc Huyền Đỉnh tiêu hao chân nguyên quá lớn. Mặc dù chỉ là công kích thoáng một phát, thế nhưng chân nguyên của Tiết Lăng Vân đã hao hụt hơn phân nửa.
“Chúng ta đi cứu những người kia!” Tiết Lăng Vân thoáng khôi phục một chút, sau đó nói với Triệu Thiên.
Triệu Thiên khẽ gật đầu, đi theo Tiết Lăng Vân tiến vào mấy phòng ốc ở phía trước. Ở trong phòng có một số người bị giam cầm, chịu đựng tra tấn nhiều ngày, Tiết Lăng Vân liền thả ra, sử dụng thần thông trị hết thương thế trên thân thể cho bọn họ. Những người này lập tức không ngừng cảm tạ Tiết Lăng Vân.
Tiết Lăng Vân đã dò xét qua thân thể những người này, phần lớn là người bình thường, tu chân giả chỉ vẻn vẹn có mấy người, tu vi cũng vô cùng thấp kém. Triệu Thiên nói với Tiết Lăng Vân là những người này phần lớn là nông hộ dưới Thanh Thành sơn, Tiết Lăng Vân ngẫm nghĩ một chút, sau đó bảo đám người tạm thời nán lại đây, đợi lát nữa hắn sẽ đưa toàn bộ xuống núi.
Đi kiểm tra một vòng trong phòng, không phát hiện được vật gì có giá trị, Tiết Lăng Vân liền nhìn lên sơn động trên vách núi. Vừa rồi gã tông chủ kia chính là từ sơn động đó bay ra, trong ấy liệu còn có đồ vật gì nữa không.
“Triệu Thiên, ngươi đứng chờ ở đây, chăm sóc những người này. Ta vào sơn động điều tra một chút!” Tiết Lăng Vân dặn dò Triệu Thiên, sau đó bay về phía sơn động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...